Mục lục
Y Thủ Che Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn muốn mượn cơ hội này để chế giễu Mộ Chỉ Ly, nhưng câu nói kế tiếp của Mộ Chỉ Ly lại khiến cho hắn ngây ngẩn cả người: “Bổn cô nương đang định đánh với ngươi một trận, cho nên không muốn chạy! Để ta xem mấy tên chó săn dưới quyền ngươi có bản lĩnh như thế nào!”

Nói xong, còn không đợi Lương Tĩnh Viên kịp phản ứng, thân mình Mộ Chỉ Ly khẽ động, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Lương Tĩnh Tường, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai vung một cái tát lên mặt hắn!

Trên thực tế, Mộ Chỉ Ly đã khống chế không nổi năng lượng trong cơ thể mình rồi, nếu cứ tiếp tục nói lời vô nghĩa nữa thì nàng thực sự sẽ nổ tung mất!

“Bốp”

Một âm thanh giòn vang này ở trong bầu không khí tĩnh lặng như vậy trở nên cực kỳ rõ ràng.

Nhưng mà, một màn kế tiếp lại khiến cho tất cả mọi người sững sờ ngay tại chỗ. Ngay cả tên Lương Tĩnh Tường vừa bị ăn một cái tát vẻ mặt cũng choáng váng nhìn Mộ Chỉ Ly.

Bởi vì, sau khi Mộ Chỉ Ly tát Lương Tĩnh Viên một cái liền trở nên quỷ dị đột phá!

Chỉ thấy không khí xung quanh đột nhiên biến hóa, trong cơ thể Mộ Chỉ Ly truyền đến một tiếng giòn vang, rõ ràng là đến thời điểm đột phá mới có thể xuất hiện tiếng vang!

Nhìn kỹ lại, quả nhiên Mộ Chỉ Ly đã thực sự đột phá! Nguyên bản từ Kim Đan cảnh sơ kỳ đột phá lên Kim Đan cảnh trung kỳ!

Đây rốt cuộc là tình huống gì? Tát Lương Tĩnh Tường một cái lại khiến cho nàng quỷ dị đột phá? Tất cả đều không phải là hạng người thiển cận, tình huống đột phá kỳ quái đều đã gặp qua không ít, nhưng tình huống đột phá kì dị như vậy thì vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy!

Ngay cả bản thân Mộ Chỉ Ly cũng không nghĩ tới mình sẽ đột phá thần kỳ như vậy. Sau khi nàng ăn quả Hoàng Kim, thực lực của nàng sẽ tăng hẳn lên một bậc, cũng có nghĩa là nàng sẽ tăng từ Kim Đan cảnh sơ kỳ lên Linh Tịch cảnh sơ kỳ. Chỉ là lúc trước nàng chạy liền một mạch nên không thể đột phá, hiện giờ rốt cuộc cũng đã thành công đột phá.

“Đây vốn là do cơ thể ngươi, toàn bộ tứ chi bách hải*(toàn bộ cơ thể), thậm chí từng lỗ chân lông đều tràn đầy năng lượng, mặc dù cái tát vừa rồi chỉ tiêu hao một chút năng lượng, nhưng ít ra cũng là tiêu hao, đây chính là cơ hội cho ngươi đột phá.” Nhìn ra thắc mắc của Mộ Chỉ Ly, Xảo Xảo không khỏi lên tiếng giải thích

Nghe Xảo Xảo giải thích, Mộ Chỉ Ly lúc này mới hiểu được vài phần. Mặc dù trong lòng vẫn cảm thấy kinh ngạc, nhưng vẻ mặt cũng không có biến hóa gì, thừa dịp Lương Tĩnh Tường đang sững sờ, bèn một cước đạp về phía hắn!

Thực lực tăng lên, nàng đối phó với Lương Tĩnh Tường lại càng dễ như trở bàn tay, thực lực của hắn bất quá cũng chỉ là Kim Đan cảnh trung kỳ, hiện tại cấp bậc của hai người bằng nhau, nghiễm nhiên trong nháy mắt có thể đạp một phát chết luôn Lương Tĩnh Tường.

Một màn quỷ dị lần nữa xảy ra!

Sau khi Mộ Chỉ Ly đạp Lương Tĩnh Tường một cước này, Mộ Chỉ Ly lại lần nữa đột phá! Từ Kim Đan cảnh trung kỳ đột phá đến Kim Đan cảnh hậu kỳ!

Lương Tĩnh Viên mở to hai mắt nhìn, nếu không phải cảm nhận được khí tức của Mộ Chỉ Ly trong nháy mắt tăng lên, hắn thật khó mà tin được những thứ bày ra trước mắt này là sự thật. Đây rốt cuộc là tình huống gì?

Hắn tân tân khổ khổ tu luyện một năm cũng vô pháp đột phá, Đông Phương Ly này thì ngược lại, chỉ tát Lương Tĩnh Tường một cái đã đột phá, đạp một cước lại đột phá nữa? So với tốc độ đột phá của nàng ta, thì công sức tu luyện lúc trước của hắn đúng là bỏ đi mà!

Trong trạng thái khiếp sợ như vậy, Lương Tĩnh Viên nhất thời cũng quên mất phải xuất thủ với Mộ Chỉ Ly, hắn sống đến ngày hôm nay mà còn chưa gặp một màn nào kỳ lạ như vậy. . . . . .

Trong lòng Đông Phương Cường lại đang nghi ngờ, liệu có phải là Mộ Chỉ Ly vẫn còn một quả Hoàng Kim? Phải biết rằng sau khi ăn quả Hoàng Kim xong sẽ có thể tăng hẳn lên một bậc, nhưng mà, dù có nuốt vào quả Hoàng Kim, thì phương thức đột phá cũng không kỳ lạ như vậy chứ. . . . . .

Trong lúc nhất thời, Đông Phương Cường cũng cảm thấy loại khả năng này không thể xảy ra, chỉ có thể đem lời phỏng đoán sắp bật thốt ra nuốt vào trong bụng, vạn nhất phỏng đoán kia là sai thì cũng chẳng hay ho gì.

Trong đám người cũng đang bàn tán xôn xao, dù sao một màn này thật sự đã vượt quá tầm hiểu biết của bọn họ.

“Cái này không phải rất kỳ quái sao? Vung một tát, đạp một cước cũng có thể đột phá? Đông Phương Ly này đúng là thần mà.”

“Nếu ta cũng có thể đột phá như vậy thì có mà sướng chết đi! Loại tốc độ đột phá này, thì người nào có thể sánh bằng chứ?”

“Mấu chốt của vấn đề phải chăng là xuất phát ở trên người Lương Tĩnh Tường? Nếu không vì sao đạp hắn một cước cũng có thể đột phá?” Người nào đó đột nhiên thốt lên loại ý nghĩ kỳ lạ này.

Nếu đặt trong tình huống bình thường khác, những lời này nói ra nhất định sẽ bị mọi người khinh bỉ phỉ nhổ, nhưng mà hiện tại lại không có người nào lên tiếng phản bác, bởi vì, tất cả trong lòng mọi người đều ôm một hy vọng. . . . . .

Nghe những phỏng đoán kia của bọn họ, Xảo Xảo vui vẻ nói: “Ha ha, một đám ngu ngốc, chủ nhân, ngươi mau mau đem Lương Tĩnh Tường đá vào trong đám người đi, cứ như vậy ngươi sẽ bớt không ít phiền toái đấy!”

Khóe miệng Mộ Chỉ Ly nhếch lên, không nghĩ tới việc đột phá của bản thân lại gây ra trò cười như vậy, nhưng dẫu sao cũng thật thú vị! Liền lập tức lao về phía Lương Tĩnh Tường.

Thân hình Mộ Chỉ Ly trong nháy mắt phóng đại trước mắt Lương Tĩnh Tường, nhìn nụ cười trên khóe miệng nàng, trong đầu hắn bất giác dâng lên một tia sợ hãi, khẳng định không phải chuyện hay ho gì! Hắn muốn đứng lên né tránh công kích của nàng, nhưng bản thân bị một cước lúc trước Mộ Chỉ Ly đạp liền mất hết tri giác, hiện tại nghĩ nhúc nhích cũng không làm nổi, càng đừng nói đến chuyện bỏ chạy.

Thực ra, một cước kia của Mộ Chỉ Ly vừa vặn đá trúng vào huyệt vị của Lương Tĩnh Tường, khiến cho hắn không thể động đậy. Cũng vì cục diện trước mắt không tốt, có thể giảm bớt đi một chút phiền toái thì cứ giảm bớt đi.

“Để cho ngươi cảm nhận cảm giác bay trên không là như thế nào?” Mộ Chỉ Ly từ trên cao nhìn xuống Lương Tĩnh Tường, chậm rãi lên tiếng.

“A?” Lương Tĩnh Tường sửng sốt, hiển nhiên chưa kịp tiêu hóa những lời của Mộ Chỉ Ly, bất quá hắn rất nhanh sẽ hiểu thôi, bởi vì Mộ Chỉ Ly một cước đã đạp hắn bay thật xa, rơi tới tận vào trong đám người!

“Bịch!”

Một tiếng động thật mạnh vang lên, thân thể Lương Tĩnh Tường nặng nề rơi xuống mặt đất, mang theo một đám khói bụi mù mịt.

Cùng với lúc thân thể Lương Tĩnh Tường rơi xuống, trên người Mộ Chỉ Ly lần nữa truyền đến hai đợt chấn động. Dĩ nhiên lại từ Kim Đan cảnh hậu kỳ đột phá thêm nửa bước nữa, đột phá lên Linh Tịch cảnh sơ kỳ?

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà thăng lên hẳn một bậc đấy! Tốc độ này quả đúng là kinh người!

Trong lòng mọi người không khỏi dâng lên ý nghĩ, có phải đạp càng ra sức thì mức độ đột phá lại càng lớn? Đông Phương Ly mới vừa rồi dùng sức đạp một phát như vậy, đã tăng liền lên hai cấp*(ý chỉ cấp là từ sơ kỳ lên trung kỳ, hậu kỳ; còn bậc là như từ Kim Đan cảnh lên Linh Tịch cảnh) đấy.

Nếu không phải vì e ngại thể diện, bản thân Lương Tĩnh Viên cũng muốn lên đạp hai cước, xem xem liệu có hiệu quả như vậy không. Thực ra, từ khi Lương Tĩnh Tường trở thành tiểu đệ của hắn, hắn cũng chưa bao giờ đánh hắn ta, việc này thật là……

Vì vậy, Lương Tĩnh Tường thật thảm hại, từ người đầu tiên đạp hắn, tiếp sau đó là một trận loạn đạp liên hồi, mới đầu còn có thể kêu thảm thiết, càng về sau chỉ có thể kêu rên, rồi đến cuối cùng ngay cả âm thanh cũng không thể phát ra. . . . . . Nhưng cũng không có xuất hiện loại tình huống đột phá như của Mộ Chỉ Ly.

Nhìn thấy một màn này, Lương Tĩnh Viên chỉ biết bản thân e là lại bị Đông Phương Ly đùa bỡn! Trong mắt hiện lên mũi nhọn sắc lạnh, hôm nay, bởi vì Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, Lương Tĩnh Viên mà đã hai lần hắn liên tiếp mất hết mặt mũi! Không giết bọn chúng thì sao có thể gột rửa hết nỗi nhục này!

“Ta phải giết chết ngươi!” vẻ mặt Lương Tĩnh Viên âm ngoan, âm thanh lạnh như băng từ trong miệng truyền ra.

Lông mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhướng lên, trên khuôn mặt tuyệt mỹ tràn đầy vẻ lạnh nhạt, nói: “Ra tay đi!” Bất luận như thế nào, hôm nay cùng Lương Tĩnh Viên cừu oán coi như là kết lớn, trong lúc vô tình lại kết thêm một tử thù rồi.

Đông Phương Cường cảm nhận được bầu không khí giương cung bạt kiếm giữa hai người Lương Tĩnh Viên và Mộ Chỉ Ly, trong lòng không khỏi mừng thầm. Đông Phương Ly này đúng là ngu xuẩn, dám đắc tội với Lương Tĩnh Viên, cho dù nàng có đột phá, nhưng so với Lương Tĩnh Viên thì vẫn còn kém xa !

Có Lương Tĩnh Viên xuất thủ, bản thân hắn cũng bớt đi một phiền phức lớn! Chỉ cần yên ổn đứng một bên mà xem trò vui là được rồi. Trong lúc nhất thời, không có ai dám thử tiến vào di tích, Lương Tĩnh Viên đang ở đây, bọn họ căn bản không mảy may có chút cơ hội nào.

Trong mắt Lương Tĩnh Viên hàn quang chợt lóe, nắm chặt tay phải, kình khí mạnh mẽ đột ngột bốc lên, như một mũi tên nhọn, nhanh như tia chớp bay tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, trực tiếp công kích về phía nàng!

“Oành!”

Ngoài dự liệu của mọi người, Mộ Chỉ Ly không hề tránh né, ngược lại, trực tiếp ra quyền chống lại công kích kia! So với nắm tay to lớn của Lương Tĩnh Viên, thì bàn tay mảnh khảnh như ngọc của Mộ Chỉ Ly xem ra không chịu nổi một đòn này.

Thậm chí mọi người còn cho rằng một quyền này của Mộ Chỉ Ly sẽ bị quyền đấu của Lương Tĩnh Viên trực tiếp đánh gãy. Kỳ lạ thay, tay của Mộ Chỉ Ly vẫn không xuất hiện chút bất thường nào !

Lần va chạm này có thể thấy hai người vậy mà lại ngang tài ngang sức!

Trong mắt Lương Tĩnh Viên hiện lên vẻ kinh ngạc, theo một quyền mới công kích vừa rồi, hắn rõ ràng có thể cảm nhận được kình khí của Mộ Chỉ Ly không kém mình chút nào, điều này sao có thể?

Kình khí của Linh Tịch cảnh sơ kỳ so với Linh Tịch cảnh hậu kỳ là ngang nhau? Cái này nói ra thì có kẻ nào dám tin chứ ? Lương Tĩnh Viên chỉ cảm thấy đôi tình lữ Đông Phương Liệt này khắp nơi tràn đầy quỷ dị, thực lực Đông Phương Liệt không bằng hắn nhưng vẫn chống đỡ được công kích của hắn, Đông Phương Ly thế nhưng cũng có thể. . . . . .

Đem năng lượng trong cơ thể bộc phát ra, Mộ Chỉ Ly cảm thấy vô cùng sảng khoái, cũng không để ý tới vẻ kinh ngạc của Lương Tĩnh Viên, lại một lần nữa công kích.

Bước chân đột ngột bước ra, bàn tay trắng nõn đang xông lên kia đột nhiên bạo phát một luồng kình khí mạnh mẽ, xé rách không khí, tập kích về phía lồng ngực Lương Tĩnh Viên!

Lương Tĩnh Viên nhìn Mộ Chỉ Ly hòa cùng luồng kình khí mạnh mẽ kia xông tới, hàn ý trong mắt lóe lên, thân hình bạo động, hai tay ở trước ngực nhanh như tia chớp đẩy lại, Thiên Lực màu vàng kim từ trong cơ thể cuồn cuộn tuôn trào ra.

“Không biết sống chết, cho dù ngươi đột phá cũng không thể chống đỡ lại ta được!” Lương Tĩnh Viên lạnh lùng nói, kia trên khuôn mặt anh tuấn tràn ngập sát ý.

Khi song chưởng của Mộ Chỉ Ly đánh về phía Lương Tĩnh Viên, chỉ thấy trước mặt hiện lên một tấm chắn màu vàng, khiến cho công kích bị chắn ở bên ngoài.

Một kích thất bại, Mộ Chỉ Li cũng không nhụt chí, Thiên Lực trong cơ thể càng trào ra dữ dội, hai tay nhanh chóng phiên động , trong lúc mọi người kinh ngạc kết ấn phức tạp nhanh chóng hiện ra.

Tuy nhiên, trong lúc này, đột nhiên nàng phát hiện hai người Lương Tĩnh Nam đợi lúc nàng đang chuẩn bị giao chiến để bất ngờ đánh lén nàng!

Đối với loại đánh lén này, tất cả mọi người đều khinh thường, nhưng rất rõ ràng đám người Lương Tĩnh Nam sẽ không để ý bị chê cười ra sao, chỉ cần giết chết Đông Phương Ly là được!

Nhìn hai người nhích tới gần, trong mắt đẹp dịu dàng của Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ khinh thường. Nếu bọn họ dùng loại thủ đoạn ti tiện này, vậy nàng cũng sẽ không kiêng nể cái gì nữa.

Bàn tay trắng nõn nhấc lên, mấy cây ngân châm chuẩn xác xuất hiện ở trên tay của nàng.

Trong lúc đám người Lương Tĩnh Nam đang đắc ý mà không phát giác, ngân châm trực tiếp bắn về phía hai người bọn hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK