Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe nói không phải tới bắt chị hai, tôi mới yên tâm hơn một chút,nhưng sau khi nghĩ lại, bỗng cảm thấy khó hiểu: "Ba với chị tới Diệp Gia làm gì? Không thể không đi sao?"

Mẹ lắc đầu nhìn tôi với ánh mắt bất lực: "Con đó, sao lại không biết nghĩ như vậy? Diệp Như xảy ra chuyện, luôn miệng đòi gặp chị hai con, vì cái gì lại không đi? Thêm nữa, nếu nhà chúng ta muốn tham gia tết Trung Nguyên năm nay, càng không nên bỏ qua cơ hội chạm mặt với Tổ gia chứ."

Thực ra, những điều mà mẹ nói tôi cũng đã nghĩ đến rồi, chỉ là nhất thời tôi vẫn chưa thể tiếp nhận việc ba ba và chị hai muốn đi Diệp Gia Đài mà thôi!

Nhớ tới cuộc điện thoại chị hai gọi cho Diệp Như ngày hôm qua, lòng tôi lại càng thêm bất an, nghi hoặc dò hỏi: "Chị Diệp Như vẫn luôn yên ổn, bình thường, tại sao lại tự nhiên nổi điên thế ạ?"

Mẹ tôi lại thở dài, tiếp tục nói: "Ai mà biết được cơ chứ? Sáng ngày người ở bên đó tới đây, bảo là hôm qua lúc Diệp Như nổi điên, trong miệng không ngừng nhắc tới tên chị hai con, nói chị hai con muốn giết chết nó."

Nghe mẹ nói xong, tôi không khỏi cười lạnh: "Diệp Như lúc nào cũng nói chị con là bạn tốt, chuyện này chỉ cần nhìn cũng biết được nội tình, nhà chúng ta cách xa Diệp Gia Đài như vậy, chẳng lẽ chị hai còn có thể bay tới đó chắc? Lại nói, cả ngày hôm qua chị hai con đều ở nhà..."

Tôi nghĩ ngay tới chuyến ra ngoài đêm qua của chị hai, nhớ tới những lời chị hai nói với mô đất không người.

"Rõ ràng là sắp tới tết Trung Nguyên, thế nhưng cứ đúng vào lúc này thì lại xảy ra chuyện, con biết có người đang hãm hại con sau lưng, Ngài có thể giúp con được không?”

"Ngài muốn con làm gì cũng con cũng làm, chỉ mong đến lúc đó ngài có thể nhớ đến mà giúp đỡ con."

Diệp Như nói, là chị hai trả thù chị ta!

Khiến tôi không khỏi toát mồ hôi lạnh ,trong lòng lập tức có một giọng nói nói với tôi, không thể thế được, chị hai có nói gì đâu, chị hai chỉ khẩn cầu Thần Sông giúp chị ấy tìm ra người hại mình mà thôi, cũng không nói thêm gì cả.

Giọng nói lại tiếp tục nói cho tôi, chị hai nói ba người kia là bị người khác xúi giục, nhất định sẽ tìm ra kẻ chủ mưu đằng sau.

Thế nhưng sao lại có thể trùng hợp được tới như vậy? Hết lần này tới lần khác, đêm qua Diệp Như xảy ra chuyện, chẳng lẽ người phía sau hãm hại chị hai là Diệp Như sao? Đến tột cùng là chị hai có biết Diệp Như hãm hại chị ấy hay không?

Chị hai và Diệp Như tình cảm keo sơn gắn bó nhiều năm như vậy, sao Diệp Như lại phải hại chị hai cơ chứ?

Lại nói, thần Sông linh tới vậy sao? Giây trước mới cầu xin ngài ấy giúp đỡ tìm ra kẻ chủ mưu đứng đằng sau, giây sau Diệp Như đã nhận lấy trừng phạt?

Cái này chỉ là trùng hợp, nhất định là trùng hợp!

Diệp Gia Đài bài xích nhà chúng ta thế nào chính chị hai cũng biết rõ.

Một người trong trại tạm giam chết đi, nếu đi tới đó, chẳng may người Diệp gia lại nói có liên quan tới chị hai thì phải làm sao bây giờ?

Không, bọn họ không có bằng chứng!

Thế nhưng là, người của Diệp gia chắc chắn sẽ nói do chị hai nguyền rủa.

Haiz, tôi ở đây suy nghĩ lung tung cái gì vậy? Còn không bằng tự mình đi xem!

Nghĩ tới đây, tôi vội vàng và mấy miếng cơm, rồi chạy ra ngoài, mẹ gọi tôi lại hỏi: "Con muốn đi đâu?"

"Con tới Diệp Gia Đài xem coi thế nào, chứ không con không yên lòng được."

"Chiều nay con không định đi học à?"

"Vẫn còn sớm mà mẹ! Con tới xem qua một chút rồi đi học."

Ba và chị hai ngồi trên xe cảnh sát tới Diệp Gia Đài, may mắn làm sao, xe đạp 28 còn ở trong sân sau, tôi lập tức cưỡi lên con xe của ba, đi về phía Diệp Gia Đài.

Đường từ Khương Gia Trấn tới Diệp Gia Đài thực chất là đường đê, một bên là sông, bên còn lại gồm sáu thôn đội và Diệp Gia Đài.

Khương Gia Trấn giống như một nụ hoa được nâng đỡ bởi sáu thôn đội này, đằng sau sáu thôn đội này là một cánh đồng rộng lớn, một hai ba ở bên trái, bốn năm sáu ở bên phải còn Diệp Gia Đài ở rìa thôn đội thứ sáu, xuyên qua Khương Gia Trấn là con đường duy nhất từ tỉnh lỵ đến một trấn nhỏ khác.

Đường đê giữa Khương Gia Trấn và Diệp Gia Đài, tạo thành hình chữ thập với con đường dẫn tới trấn nhỏ, Khương Gia Hà có thể trực tiếp nhập sông, nghe nói trước khi giải phóng giữa Diệp Gia Đài và Khương gia trấn có một bến tàu hết sức phồn hoa náo nhiệt, mặc dù bây giờ không còn thấy bến tàu nữa, thế nhưng vẫn có xe vận tải lớn đi qua đường đê này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang