- Hoàng hậu không hiểu lễ nghi, lòng dạ độc ác hãm hại Khương tiểu thư. Nay ta phế chứ hoàng hậu nàng, nàng có ý kiến gì không?
Một số người nghe xong có chút bất bình thay cho Lam Tuyền, nhưng họ biết Tả tướng quân này chỉ là hoàng hậu bù nhìn mà thôi.
Cô mở miệng nói:
- Người chắc là muốn phế ta.
Hắn nghe cô hỏi vậy có chút ngạc nhiên, trong lòng có chút bất an không tên. Hắn cứ có cảm giác chỉ cần hắn nói có là hắn sẽ hối hận cả đời. Nhưng lý trí không cho hắn dao động, hắn áp chế cảm xúc trong tim mình, Lan Nhi đang chờ hắn. Đúng là Lan Nhi đang chờ hắn cưới nàng.
- Ta chắc.
Nếu để ý kỹ thì sẽ thấy giọng hắn hơi run.
- Vậy ta không có ý kiến.
Sau đó công công lên đọc chiếu chỉ:
- Phụng thiên thừa nhận hoàng đế chiếu viết. Hoàng hậu và trẫm không hợp nhau. Không hoàn thành chức trách của một hoàng hậu, không còn trong sạch phải làm hổ thẹn hoàng gia, tội đáng muôn chết. Nhưng niệm tình Tả Thị cầm quân chinh chiến, có công trong việc xây dựng cơ nghiệp Đại Viêm, tội chết được miễn. Nay phế ngôi vị hoàng hậu, phong làm hộ Quốc tướng quân không thử.
- Tả tướng quân, mau nhận tạ ân điểm.
Nàng cũng đứng thản nhiên, ánh mắt không có thất tình lục dục, chị mang vẻ thờ ơ, cả người toát lên khí chất của một nữ vương.
- Thần tuần chỉ
- Nàng không quỳ sao?
- Ta nói rồi, tại sao ta phải quỳ.
- Nàng.
Đúng, đây là hắn chấp nhận, hắn đang dung túng cho nàng, bây giờ liệu nàng có vui không?. Nhưng hắn chỉ nhận được sự thờ ơ trong đôi mắt của nàng. Hắn chợt thấy có rất nhiều người có ý đồ với nàng.
Ừ, chắc tại bộ dạng này của nàng thật quá xinh đẹp đi. Nhưng hắn không muốn người khác nhìn thấy bộ dạng này của nàng. Bộ dạng này của nàng chủ mình hắn mới được nhìn thôi.