Mục lục
CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 123


Nhưng giờ, ông chủ lại để mặc cô Cố giày vò như thế…


Điều này quả thật đã làm Hình Uy mở rộng tầm mắt.


Màn đêm càng dày đặc.


Cuối cùng xe cũng chạy tới Dạ Ánh Nhất Phẩm.


Bắc Minh Quân cảm thấy mình nhẫn nhịn dài như một thế kỷ.


Hình Uy lấy xe lăn trong cốp sau ra.


Anh liếc nhìn Cố Tịch Dao đang ngủ say như chết trên đùi ông chủ.


Cô Cố say rượu thật sự dằn vặt người khác, vừa gặm vừa cắn, quả thật mượn rượu làm càn không hề nhỏ.


Anh chỉ lo cho chân ông chủ, có lẽ chân anh ấy đã tê rần rồi…


Hình Uy liếc nhìn gương mặt lạnh lẽo của Bắc Minh Quân.


Anh run rẩy nuốt nước miếng lấy can đảm, dè dặt hỏi: “Ông chủ, nếu không thì để tôi cõng cô Cố lên lầu đi?”


Bắc Minh Quân nhíu chặt mày, liếc nhìn người phụ nữ đang ngủ say như chết trên đùi anh, cánh tay bị thương của anh ném người cô lên ghế ngay, như vứt một búp bê rách, giọng điệu rất lạnh nhạt…


“Kéo cô ấy lên xe lăn.”


Hình Uy lại toát mồ hôi lạnh.


Ý ông chủ là kéo… cô Cố lên xe lăn.


“Vâng ông chủ.” Anh cẩn thận đẩy xe lăn qua bên kia xe.


Rồi mở cửa xe ra, nhìn Cố Tịch Dao đã say khướt, lúng túng khẽ đẩy vai cô: “Cô Cố, cô Cố?”


“Ừm… uống nữa…” Cố Tịch Dao lẩm bẩm hai tiếng rồi ngủ tiếp.


Anh bất đắc dĩ thở dài: “Xin lỗi cô Cố, Hình Uy đắc tội rồi.”


Nói xong, anh nắm bả vai cô, dựa theo lời căn dặn của Bắc Minh Quân, thật sự kéo cô từ trong xe ra…


Trong lúc kéo, anh không cẩn thận đụng đầu cô vào cửa xe: “Ối…” cô nhíu mày theo bản năng, khẽ rên lên.


“Hình Uy!”


Một giọng nói âm thầm vang lên, dọa anh sợ đến mức buông tay, mắt thấy nửa người trên của Cố Tịch Dao sắp rơi ra ngoài xe…


“Chết tiệt!” Bắc Minh Quân thấp giọng mắng, vươn cánh tay dài ra, nhanh chóng chụp lấy người phụ nữ đang lơ lửng giữa không trung: “Hình Uy, tôi bảo cậu di chuyển một người mà cậu cũng không làm được à?”


Mồ hôi Hình Uy tuôn như mưa: “Xin, xin lỗi ông chủ…”


Vẻ mặt anh oan ức, oan quá ông chủ ơi, đây không phải do anh căn dặn tôi kéo cô Cố lên xe lăn à…


Bắc Minh Quân nhíu chặt mày, lạnh lùng nhìn Hình Uy, rồi thở dài.


Anh kéo Cố Tịch Dao vào lòng, nhanh chóng ngồi xuống xe lăn, đặt người phụ nữ đang ngủ say như chết lên chân mình.


Hình Uy vội bước ra phía sau anh, đẩy xe lăn lên lầu…


***


Anh đưa Bắc Minh Quân lên phòng xong thì chạy như bay ra ngoài, chỉ sợ không cẩn thận chọ giận ông chủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK