Đừng nói đến chuyện đối mặt với một người đàn ông khỏa thân xa lạ!
Đôi mắt hơi xoay chuyển, cô không dám nhìn thẳng vào cơ thể của anh.
Đặc biệt là khi không cẩn thận lướt qua thứ to lớn ấy của anh, trái tim của cô đã đập mạnh mấy cái.
Bắc Minh Quân nở nụ cười giễu cợt: “Tôi nên hỏi cô, là ai cho cô lá gan bò lên giường tôi vậy!”
“Giường của anh sao?”
Cố Tịch Dao ngẩng ra, sau đó lướt mắt nhìn cách bài trí trong căn phòng này.
Căn phòng xa hoa phú quý lạ lẫm, đúng là không phải nhà của cô!
Cô chỉ nhớ, trong lúc dự tiệc, sau khi anh đi vào nhà vệ sinh, hình như cô cũng bị ngất đi.
Lập tức tỉnh táo lại trong nháy mắt, cô quay sang nhìn anh lắc đầu:
“Tôi, tôi không biết… Tôi chỉ nhớ là hình như tôi bị ngất đi, vừa tỉnh lại đã ở nơi này rồi…”
“Giả vờ, giả vờ tiếp đi!” Anh hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là không tin vào những gì cô nói.
“Tôi không có.” Cố Tịch Dao cắn môi, tại sao mình lại tỉnh dậy ở trên giường của anh ta chứ, cô không có chút manh mối nào cả.
Anh lạnh lùng liếc mắt nhìn cô.
Trên mặt của cô cũng không hề che giấu nỗi hoảng sợ, và cả ngơ ngác.
Hình như cũng không giống đang nói dối!
Lúc trước, ở dưới sảnh khách sạn, lúc cô soi kính xe của anh để chỉnh sửa lại ngực.
Anh chắc chắn, cô cũng không biết đó là xe của anh.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy anh, cô không chỉ không nhận ra anh, thậm chí còn dám thò tay đùa giỡn gương mặt của anh nữa.
Nghĩ đến đây, trong lòng của anh vẫn không nhìn được dâng lên một luồng lửa giận.
Trong thời gian ngắn, cũng hiểu rõ tất cả mọi việc!
Giọng nói lạnh lẽo hỏi: “Công ty nhà ai?”
“Hả?” Cố Tịch Dao run lên.
Nhớ tới các đồng nghiệp khác trong công ty, dạo gần đây bởi vì hạng mục dự án “Ánh” mà bận tới mức không thể rời khỏi.
Cô cắn môi, ngước đôi mắt nâu vô tội lên.
Ngửa đầu lên nhìn anh, người đàn ông hình như có quyền lực rất lớn này.
Cô rốt cuộc có nên nói hay không đây?
Nhưng mà, sự chần chờ của cô đã làm anh cảm thấy mất kiên nhẫn.
Ngay lập tức, anh nhanh chóng đứng dậy khỏi giường.
Dáng người anh cao lớn, không mặc bất cứ thứ gì, đứng sừng sững trước mặt cô như một vị thần.
Cố Tịch Dao hoảng sợ nhịn không được lùi về phía góc giường.
Hai tay che lại những vị trí quan trọng đang lõa lồ vẻ đề phòng.
Anh cúi vòng eo rắn chắc xuống, ép sát cô vào một góc.
Ngón tay thon dài vô cùng dễ dàng nhấc cằm của cô lên, ánh mắt hung dữ.