“Gâu!” “Gâu gâu gâu!” Lúc này trong đình viện trắng như tuyết vang lên tiếng chó sủa, một con hắc ngao cao nửa người bị buộc một cái vòng cổ, vòng khóa to bằng cánh tay làm bằng kim loại, đầu kia của sợi xích thì được treo trên một cột sắt lớn. Lý Nguyên liếc mắt nhìn hắc ngao, nói: “Tuyết rơi, mày cũng vui vẻ?” Hắc ngao nhìn Lý Nguyên với ánh mắt thuần phục, miệng há ra giống như đang cười “hắc hắc”, cái lưỡi đỏ như máu lè liếm “choẹt choẹt”. Đó là một món hời nhỏ của Lý Nguyên ở
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.