“Ta đi nói với Lý gia, xin nghỉ ngơi vài ngày, điều trị một chút.” Lý Nguyên thở dài, hơi lưu luyến nói: “Ai, công lao lớn hôm nay…… Ôn cô nương, hay là, khụ khụ…… Khụ khụ khụ…… Ngươi chờ ta dưỡng lành thương thế rồi cả hai cùng gác đêm.” “Ngươi dưỡng thương cho tốt đi.” Ôn Tiểu Kiều khôi phục bình tĩnh, trong đôi mắt nhỏ của nàng lóe tinh quang, trong lòng thầm nghĩ: Như vậy cũng tốt, vốn tưởng rằng ở đây phải lấy Tiểu Lý gia này làm tôn, không nghĩ tới hắn lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.