Lúc Trình Du Nhiên vừa tới còn có cây dừa ăn, nhưng sau trận đại chiến, thảm thực vật trên đảo gần như cũng bị gieo họa hết sạch, cây dừa cũng chỉ còn dư lại mấy cây xiên vẹo, mà ở trên đảo có hơn một trăm người, ngay cả nhét kẽ răng cũng không đủ. Bọn họ cũng không có tài nghệ gì, trên căn bản là ở trên đảo chờ chết.
Mặt tiểu đội tiều tụy ngồi ở bên vách núi, cặp mắt mơ hồ rơi thật sâu vào trong hốc mắt, lúc ban đầu rất muốn báo thù rửa hận, đến mong mỏi người trong gia tộc nhanh đến, cho đến bây giờ thì oán hận sâu tận xương tủy đối với Angela, anh em bọn họ nhiều năm phục vụ gia tộc La Nhĩ Đức như vậy, coi như không có công lao cũng có khổ lao, nhưng hôm nay lại bị gia tộc vứt bỏ, quăng ở trên đảo riêng biệt tự sinh tự diệt.
"Tốt nhất không nên để cho tôi về đến gia tộc, nếu không tôi nhất định khiến họ đẹp mắt!" Cũng không quan tâm vệ tinh gia tộc có còn tiếp tục khóa ở trên hòn đảo này nữa hay không, Ban dùng hơi sức cuối cùng ngửa mặt lên trời gầm thét.
"Thiếu gia, anh ăn một chút trước đi." Có một giọng nói vô lực từ phía sau truyền đến, người đến là hai anh em thuộc hạ huấn luyện ra, mặc dù không phải họ La Nhĩ Đức, nhưng lúc này vẫn trung thành và tận tâm đứng ở bên cạnh Ban, trên tay cầm một con hải âu mới vừa bị bắn chết, ở trong hoàn cảnh này tốc độ loài chim thật nhanh, anh ta đã tiêu hao hết tất cả đạn mới giết hạ được một con.
"Những người khác đâu?" Ban cũng không có khách khí, nhận lấy liền nuốt vào, lúc này đã không để ý tới mùi máu tanh khó ngửi, có ăn cũng không tệ rồi.
Vẻ mặt thuộc hạ có chút ảm đạm, nói: "Mấy anh em ra biển xem có thể tìm được đường ra hay không, những người khác ở bên bờ biển nhặt chút cá tôm." Mặc dù trước khi đi Tần Tử Duệ cho nổ xe thủy bộ và ca nô trên bờ biển, nhưng chung quy còn có một chiếc may mắn không chút tổn hại, chỉ là chỗ này do Angela tự mình chọn, không thể lưu lại cơ hội chạy trốn, nói không chừng mấy anh em đi ra cũng không về được.
Ban thở dài trong lòng, lúc này nói gì đều vô dụng, chỉ đưa mắt nhìn về phía mặt biển.
"Thủy triều rồi." Một giọng nói kinh hoảng từ bờ biển vang lên, nhất thời kéo ánh mắt Ban kéo trở lại, sóng lớn ngập trời cuồn cuộn mà đến, thu hẹp phạm vi đảo nhỏ lại, rất nhanh sẽ nuốt sống một phần ba đất liền, nhưng không thấy nước biển có ý dừng lại.
Bao phủ? Sắc mặt Ban đại biến, lập tức hướng về phía dưới hô: "Toàn bộ đến bên vách núi." Nơi này mặc dù cũng sẽ bị bao phủ, nhưng ít ra còn có thể kéo dài thêm một lát.
Đúng lúc này, một thuộc hạ vội vàng hấp tấp xông lên kêu lên: "Có thuyền!"
Hai chiếc tàu chiến lướt sóng mà đến, rất nhanh sẽ đến bên vách núi, nước biển tăng lên khiến tàu chiến gần như có thể trực tiếp lái đến trên vách đá, trên boong thuyền, đứng giữa mấy chục người, một người đàn ông da trắng đứng ở phía trước.
Ban kêu lên thất thanh: "Anh cả?" Hiện tại anh cũng hơi hoài nghi có phải mình đang nằm mơ hay không, anh cả vốn bị bắt đi chẳng những không có việc gì, hôm nay cư nhiên còn chung sống hòa bình với Tần Tử Duệ, không phải là Binh Đoàn Dong HT cũng muốn hợp vào gia tộc La Nhĩ Đức chứ?
"Đừng nói nhiều nữa, có chuyện gì đi lên rồi nói." Dean cười khổ trong lòng, Tần Tử Duệ bắt được xương sườn mềm của anh ta, thỉnh thoảng truyền tin tình hình trên đảo hoang cho anh ta, nếu như không phải là biết hôm nay hải đảo sẽ bị bao phủ, chỉ sợ bây giờ anh ta vẫn không hạ được quyết tâm, nhưng chỉ bằng điều này, sợ rằng bọn họ sẽ hoàn toàn trở mặt với Angela.
Sắp xếp người đoạt lại vũ khí đám Ban, Tần Tử Duệ cười nói: "Dean tiên sinh, hợp tác vui vẻ."
Kho báu hải tặc, vẫn luôn bị người đời chú ý, ở nơi này một ngày, một tin tức nặng ký nhanh chóng truyền khắp toàn thế giới, Gia tộc La Nhĩ Đức ở dưới sự hiệp trợ của Binh Đoàn Dong HT, thế nhưng tìm được kho báu của hải Tặc Kidd giàu có nhất trong truyền thuyết, hơn nữa tin tức có thể tin tính đạt 90% trở lên, bởi vì tin tức này vốn đến từ người tìm kiếm lần này, thành viên quốc hội gia tộc La Nhĩ Đức - Dean.
Tin tức lần này tới đột ngột, tốc độ truyền bá cũng nhanh trước nay chưa từng có, các tờ báo lớn trên thế giới gần như đều ở vị trí dễ thấy nhất, tiếng Trung, tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Pháp. . . . . . Các loại ngôn ngữ nhanh chóng truyền khắp thế giới, gia tộc La Nhĩ Đức và Binh Đoàn Dong HT trong nháy mắt trở thành đối tượng được mọi người chú ý.
"Hừ." Nặng nề hừ một tiếng, Angela vứt tờ báo trên mặt đất, trong mắt mang theo sát khí nồng đậm, không ngờ cô ta thật đúng là xem thường Tần Tử Duệ, dùng phương thức này tới hồi báo âm mưu của cô ta, hiện tại chẳng những Binh Đoàn Dong HT hoàn toàn nổi danh, cô ta cũng sắp có phiền toái đếm không hết, chuyện kho báu truyền đi, khẳng định rất nhiều gia tộc lớn cũng sẽ để ý, nhưng cô ta nào đã tìm được kho báu kia?
"Đều là Dean đáng chết phá hỏng chuyện lớn của tôi." Angela nhấc chân hung hăng đạp hai chân lên hình Dean ở trên báo.
Tuy nhiên sợ rằng cô ta không nghĩ tới chính là, trong này tuyệt đại đa số đều là chủ ý cùi bắp do Trình Du Nhiên xuất ra, Tần Tử Duệ chỉ phụ trách hoàn thiện mà thôi.
Lúc Dean cứng rắn, cô liền suy tính làm sao để ghê tởm Angela, có thù oán không báo cũng không phải là tác phong của cô, Dean sẽ không dễ dàng bị thuyết phục, nhưng nhược điểm của anh ta đang ở trên người Ban, nếu như Trình Du Nhiên dùng giết chết Ban tới uy hiếp, có lẽ anh ta sẽ có chút động tĩnh nhưng tuyệt đối sẽ không phản bội Angela, nhưng làm bác sỹ, Trình Du Nhiên hiểu rõ hơn so với người khác là làm như thế nào mới có thể khiến một người ý chí kiên định thay đổi chủ ý.
Cho nên lúc Dean không chịu nổi hành hạ tinh thần này thì thỏa hiệp, cô lập tức liên lạc với A Tư, cô muốn cho tất cả mọi người trên thế giới đều biết gia tộc La Nhĩ Đức lấy được kho báu, như vậy chẳng những làm cho HT nổi tiếng, còn có thể ghê tởm gia tộc La Nhĩ Đức, họ đã dùng kho báu đi đối phó mình, mình cũng dùng kho báu đi đối phó cô ta, đến lúc đó vì cứu vãn mặt mũi gia tộc, Angela nhất định phải nghĩ hết biện pháp thu góp vật phẩm giả mạo kho báu, sợ rằng khiến cô ta bận tối mặt.
Chỉ là cái này cũng không quan trọng, mục đích cuối cùng của Trình Du Nhiên, là muốn gia tộc La Nhĩ Đức bồi dưỡng một chi có thể đối kháng lực lượng với Angela, không giống với những gia tộc khác trên thế giới và Hắc bang, huyết thống gia tộc La Nhĩ Đức cao hơn tất cả, cho nên coi như Angela là một phụ nữ, trong gia tộc cũng không có ai chống lại cô ta, cho nên cần tìm người bị cô ta ngáng chân.
Báo cáo vừa ra, sau này Angela và Dean không còn cơ hội kết hợp, hơn nữa vì mặt mũi gia tộc, cô ta chẳng những không thể tiêu diệt hết những nguy hiểm ngầm, còn phải chịu đựng tức giận khi bọn họ ngợi khen, như vậy địa vị Dean sẽ tăng lên lần nữa, về sau mới có thể ủng hộ Tần Tử Duệ, Angela sẽ càng ngày càng bị động.
Dĩ nhiên, lấy thực lực của Dean và Ban, đối phó với Angela thì âm mưu này hiển nhiên không thế nào đáng tin, nhưng đây cũng không phải là vấn đề Trình Du Nhiên cô nên suy tính, dù sao bất luận kết quả như thế nào, gia tộc La Nhĩ Đức cũng sẽ có nội chiến, đây mới là việc cô muốn nhìn nhất.
"Như thế nào, thấy báo hôm nay chưa?" Lười biếng nằm ở trên ghế dựa trong sân, trong điện thoại di động của Trình Du Nhiên truyền tới một giọng tà mị.
Mặc dù Tần Tử Duệ không thấy được, con mắt Trình Du Nhiên trợn trắng nói: "Người là tôi tìm đến được không, làm sao có thể không vang dội toàn thế giới."
"Được rồi, vậy thì em lợi hại." Tần Tử Duệ khẽ cười, tiếp tục nói: "Đáng tiếc em không nhìn thấy tình cảnh tôi đưa bọn họ trở về gia tộc La Nhĩ Đức, cái người phụ nữ tên Angela đó, mặc dù gương mặt tươi cười, nhưng tôi có thể thấy trong mắt hận không thể cắt tôi thành tám khúc, lăn lộn nhiều năm, vẫn là lần đầu tiên cảm giác thoải mái như vậy."
"Đúng rồi" Tần Tử Duệ đột nhiên nói: "Bây giờ em là lão đại của Binh Đoàn Dong chúng tôi, nói xem bước kế tiếp nên làm như thế nào?"
"Miễn đi, lần này nếu không phải là anh một mực bổ trợ, tôi còn không biết làm chức này có nhiều chỗ tốt như vậy." Muốn cô hao phí trí nữa, chớ hòng mơ tưởng: "Không phải anh vẫn muốn kinh doanh tốt Binh Đoàn Dong ư, hiện tại danh tiếng cũng có, Angela cũng sẽ không tìm anh gây phiền toái nữa, cứ phát triển đi, đúng rồi, chuyện nhỏ không cần tìm tôi, chuyện lớn tìm tôi cũng vô dụng, tóm lại tôi chỉ là trên danh nghĩa."
Người này thật đúng là lười, cúp điện thoại, Tần Tử Duệ cười khổ, không cần nhìn, anh ta cũng có thể đoán được hiện tại Trình Du Nhiên khẳng định đang miễn cưỡng nằm ở một chỗ nào đó, nếu như không phải là mình gọi điện thoại cho cô, sợ rằng bây giờ đã ngủ thiếp đi, mặc kệ thế nào, dù sao mục đích của mình cũng chỉ là muốn thông qua mối liên hệ này tới bảo vệ cô.
Cùng lúc đó, một góc nào đấy ở thành phố New York, một người bác sỹ mặc đồng phục màu trắng không ngừng vòng tới vòng lui trên mặt đất, điện thoại lần lượt thông qua, nghe được chung quy lại là âm thanh nhắc đối phương đang bận, trên trán ông ta mồ hôi đầm đìa, tựa như mới vừa rửa mặt, rốt cuộc, không biết ông ta gọi bao nhiêu lần, điện thoại bên kia truyền tới một giọng nói không vui: "Ai đấy?"
Cũng không trách giọng nói Trình Du Nhiên không tốt, vừa nói chuyện điện thoại với Tần Tử Duệ xong, vừa định ngủ bù, lại bị một số điện thoại lạ lẫm quấy rầy, hơn nữa nhìn lịch sử trên điện thoại di động, thế nhưng đối phương đã gọi trên trăm lần, cô thật hoài nghi đối phương là không phải cố ý quấy rối.
"Cô là ai?" Bác sỹ Lâm run giọng hỏi, mặc dù ông ta biết đây là điện thoại của Trình Du Nhiên, nhưng sự tình liên quan rất quan trọng, ông ta phải xác nhận rõ ràng.
"Đầu óc ông không có vấn đề chứ, gọi điện thoại cho tôi còn phải hỏi tôi là ai, không nói tôi cúp đây."
"Đừng đừng" Gọi thông một lần không dễ dàng, hơn nữa nói không chừng hiện tại Vạn Tuyết Cầm đã biết chuyện này, đang tìm người bắt ông ta, bác sỹ Lâm vội vàng nói: "Chú là bạn học mẹ con, nếu con là Trình Du Nhiên, mới có thể đoán được chú là ai."
Trình Du Nhiên nhíu nhíu mày, bộ dáng của đối phương giống như quả thật có chuyện lớn gì, chỉ là bạn mẹ cô căn bản không gặp qua mấy người, coi như biết cũng 6-7 năm không gặp, vậy đoán thế nào.
Bỗng nhiên, cô nghĩ tới một cái tên, không xác định hỏi: "Chú là chú Lâm?"
"Không sai, chính là chú." Nghe đối phương đoán ra, một tảng đá trong lòng bác sỹ Lâm rơi xuống đất, không kịp chờ đợi nói: "Du Nhiên, bây giờ có thời gian ra ngoài hay không, chú có một chuyện khá quan trọng muốn nói cho con, càng ít người biết càng tốt!"