Mục lục
Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sóng lớn ngập trời, cả Hải vực Sicili vang lên tiếng nổ mạnh, vô số cột nước nhô lên từ trên mặt biển, trong nháy mắt xông lên trời cao hơn 10m, ở giữa không trung va chạm vào nhau, như khói hoa sáng chói ngàn vạn mảnh nhỏ.

Trên mặt biển sôi trào, rất nhiều tàu chiến đều kéo theo từng đợt sương mù dày đặc, mây đen nhánh che khuất bầu trời, bao phủ Hải vực Sicili ở bên trong, tàu chiến đầy rẫy rốt cuộc không chịu nổi áp lực đồng thời của lửa đạn và nước biển, từng chiếc tàu bắt đầu chìm, may mắn người chạy trốn trước khi thuyền đắm vội tìm kiếm công cụ cứu sinh cho mình, ánh mắt hy vọng đặt ở mấy tàu chiến phe mình, chỉ cần thiếu gia không chết, chiến tranh sẽ có hy vọng thắng lợi.

Chỉ là, sức mạnh gia tộc Clovis hiển nhiên mạnh hơn nhiều so với gia tộc Ander Leo, bọn họ chẳng những có nhiều tàu chiến, người nói chuyện gia tộc Shawn ở tàu chiến chủ chốt, trên căn bản không có bị một chút tổn thương nào, mà nhưng ngược, tàu chiến Khu trục Burke-class của Daniel cũng đã trăm ngàn vết thương, lúc nào cũng có thể chìm xuống.

Lúc này, tàu chiến của gia tộc Clovis, một đám mây màu bạc bay tới từ phía trên, giống như tia chớp chói mắt phá vỡ bầu trời.

"Anh Ưng, trước mặt chính là nhóm tàu chiến của gia tộc Clovis, bọn họ đã đánh một thời gian cùng thiếu gia Daniel." Nhân viên sai đi điều tra trước đó nhanh chóng báo cáo.

Trong lòng Phi Ưng trầm xuống, mình chung quy vẫn không thể vượt qua, chỉ mong thiếu gia Daniel không gặp phải nguy hiểm gì, lạnh lùng hướng về phía intercom hỏi: "Chiến huống* như thế nào?"

*Chiến huống: tình huống chiến đấu

"Thiếu gia Daniel tổn thất nghiêm trọng, mức độ tổn hại của thân tàu chiến Khu trục Burke-class đã vượt qua sáu phần, tuy nhiên vẫn dốc hết sức phóng tới hướng quân địch, tàu chiến lớn nhỏ cũng chỉ còn dư lại chưa đủ 20 chiếc, tất cả máy bay chiến đấu đều rơi."

Chỉ cần thiếu gia Daniel không có việc gì là tốt, lão đại quả nhiên không có nhìn nhầm người, trên mặt Phi Ưng thoáng qua nụ cười lãnh khốc: "Giữ vững đội hình không thay đổi, đánh thẳng vào." Nói xong đem tốc độ lái đến cực hạn, không nhanh một chút, sợ rằng thiếu gia Daniel sẽ không xong.

Trên tàu chiến gia tộc Clovis, Shawn nhìn chằm chằm một chiếc thuyền đắm trong màn hình, khóe miệng nâng lên nụ cười lạnh, thời gian Daniel sống trong nhung lụa quá dài, cho là nắm giữ một đội tàu chiến hùng mạnh là có thể coi trời bằng vung, hải chiến, cũng không phải là đánh như vậy.

Hơi nheo mắt, Shawn hướng thuộc hạ bên cạnh hỏi: "Có tra được tung tích tàu chiến khu trục Burke-class hay không?"

"Tạm thời còn chưa, chỉ là --" Thuộc hạ nuốt một ngụm nước bọt, mặt khẩn trương nói: "Chỉ là chúng tôi phía sau hình như xuất hiện một bầy máy bay chiến đấu."

Hình như? Shawn nhíu nhíu mày, thuộc hạ nói như vậy, hiển nhiên đối phương có hình hệ thống tàng hình tương đối tốt, xem ra người đến không có ý tốt, gõ vội trên bàn phím giám thị ra đa, theo tín hiệu từ từ phóng đại, sắc mặt Shawn đại biến, lớn tiếng ra lệnh cho thuộc hạ: "Trước không cần lo Daniel, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất phá huỷ máy bay trên trời."

Viêm Dạ Tước đáng chết! Shawn bóp nắm tay thật chặt, không trách được Daniel dám ngang nhiên xông thẳng như vậy, hóa ra là Viêm Dạ Tước đã phái ra quân tiếp viện, chỉ là không thể nghĩ đến tới nhanh như vậy, nhưng vì cái gì mà mấy đồng minh không có ai nhắc nhở mình? Trong lúc nhất thời, Shawn cảm giác mình hình như tiến vào trong một cái bẫy.

Mệnh lệnh Shawn vô cùng nhanh, nhưng tốc độ máy bay chiến đấu trên bầu trời còn nhanh hơn, trong nháy mắt, bầy máy bay chiến đấu đã tới tàu chiến, Phi Ưng dẫn đầu lao xuống, tay trái nhanh chóng đè xuống cái nút trên vũ khí, hai quả tên lửa bắn ra từ hai bên cánh máy bay.

Cùng lúc đó, trên trăm chiếc máy bay chiến đấu theo sát phía sau, đồng loạt đè đầu đạn giống như mưa đá rơi xuống từ không trung.

Đoàng đoàng--

Tiếng nổ mạnh to lớn che giấu tất cả, đoàn thủy thủ còn chưa kịp phản ứng nhất thời bối rối, không phải máy bay chiến đấu phe địch đều đã bị kích hủy ư, bọn khốn kiếp kia từ đâu tới?

Chỉ là bọn họ còn chưa suy nghĩ ra người đến là ai, một hồi mưa đạn tưới xuống, tiếng nổ mạnh, tiếng kêu thảm thiết, tiếng cầu cứu, trong nháy mắt nối thành một đoàn, nhóm tàu chiến oanh tạc Daniel trong nháy mắt nổ tan.

Phi Ưng mang theo đám người có kỹ thuật trên không, đều do một tay anh ta huấn luyện ra, coi như so với học viện hàng không hoàng gia nước Anh cũng không có chỗ thua kém, cho nên mặc dù chỉ là đợt tập kích đầu tiên, nhưng cũng khiến Shawn bị tổn thất rất lớn.

"Mọi người không nên hốt hoảng." Sắc mặt Shawn âm trầm, hướng về phía intercom lớn tiếng quát lên: "Daniel đã bị chúng ta đánh cho tàn phế, phía trên cũng chỉ có hơn một trăm chiếc máy bay chiến đấu, thắng lợi là thuộc về chúng ta."

Phi Ưng đã lướt qua nhóm tàu chiến phía dưới, hướng về phía intercom tiếp tục ra lệnh: "Hai cánh tách ra, từ mặt bên lao xuống."

Vừa dứt lời, hơn một trăm chiếc máy bay đột nhiên chia ra làm hai, giống như chim nhạn phân chia bay đâu vào đấy, vòng một vòng tròn lớn trên không trung, chia ra phát động công kích từ hai bên trái phải.

Trên tàu chiến khu trục Burke-class, một thuộc hạ hưng phấn kêu lên: "Thiếu gia, Shawn gặp phải trên trăm chiếc máy bay chiến đấu tập kích, lửa đạn hướng chúng ta cũng ngừng."

"Tước, tôi biết ngay cậu sẽ không để cho tôi thất vọng." Daniel tự lẩm bẩm một tiếng, lớn tiếng ra lệnh: "Tất cả tàu chiến tiếp tục đi tới, phát hiện tàu chiến chủ chốt của quân địch lập tức hồi báo, hôm nay, chúng ta sẽ để cho gia tộc Clovis hoàn toàn biến mất ở Hải vực Sicili."

Tiếng nổ mạnh liên tiếp, máy bay đám người Phi Ưng đều được trang bị thiết bị ẩn hình tân tiến nhất, đồng thời còn được An Nhẫn đặc biệt cải tạo, mỗi chiếc máy bay đều gắn thêm hệ thống phản ra đa, tàu chiến phía dưới căn bản không cách nào khóa đối phương, ngược lại bị đối phương đánh chìm liên tiếp, đặc biệt là chiếc mới vừa rồi oanh tạc Daniel, người khác cũng đã thay đổi họng súng, anh ta vẫn còn ở hướng về phía Daniel xạ kích, đương nhiên trở thành mục tiêu tiêu diệt hàng đầu, bị vạn bắn xuyên tim rồi.

"Thiếu gia, đánh như vậy thật sự quá bị động, không bằng chúng ta cũng xuất máy bay chiến đấu."

Shawn nhìn tàu chiến liên tiếp chìm trong màn hình không nói gì, anh ta làm sao không nhìn ra như vậy là đánh bị động, nhưng bộ đội không quân phía mình cũng không phải là cao minh, đi lên cũng chỉ làm đồ ăn cho người ta.

Rầm một tiếng nổ, tàu chiến chủ chốt được bảo vệ chặt chẽ bởi mấy chiếc tàu bảo vệ phía sau rốt cuộc vẫn phải ở chìm vì bị đánh trúng, lắc lư kịch liệt khiến Shawn cũng không nhịn được lắc lư thân thể, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm máy bay chiến đấu lóe lên trong màn hình.

"Truyền mệnh lệnh của tôi, tất cả tàu chiến rút lui về phía đảo Tác Lạc Lý, đồng thời điều động máy bay chiến đấu yểm hộ." Đảo Tác Lạc Lý được Shawn thiết kế một trụ sở quân sự, có năng lực khống chế không quân mạnh, chỉ cần thối lui đến đó, đừng nói là 100 chiếc, dù mấy trăm chiếc máy bay, cũng tuyệt đối chỉ có tới chứ không có lui.

Thuộc hạ nào không biết mấy máy bay chiến đấu thành vật hy sinh, dẫu có biết rõ cũng không có ai dám phản bác, xuống thi hành mệnh lệnh ngay.

"Muốn chạy?" Phi Ưng hừ lạnh một tiếng, trầm giọng ra lệnh: "Tổ 1 phân tán đánh ra, dùng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt sạch sẽ máy bay chiến đấu của đối phương, tổ 2 cùng tôi đuổi theo truy kích, không cho bọn họ có cơ hội chạy trốn."

Trên tàu chiến khu trục Burke-class, một thuộc hạ hưng phấn kêu lên: "Thiếu gia, tàu chiến của đối phương tháo chạy!"

Mà đúng lúc này, giọng nói cũng hưng phấn truyền đến từ intercom: "Thiếu gia, phát hiện tàu chiến chủ chốt của đối phương, đang được ba chiếc tàu bảo vệ chạy trốn về phía Nam."

"Rốt cuộc chờ được." Daniel vỗ vào trên ghế dựa bộp một tiếng, mang theo dáng tươi cười tà mị quát lên: "Cộng hưởng tọa độ ra đa, tất cả vũ khí nhắm ngay tàu chiến của Shawn, cần phải đánh chìm bằng một lần."

"Không xong rồi thiếu gia, chúng ta bị khóa--" Vừa dứt lời, mười mấy tên lửa ùn ùn kéo đến đập xuống, đồng thời còn có mấy ngư lôi cùng lửa đạn đầy trời.

Nếu như tên kia phát hiện thuộc hạ tàu chiến của Daniel sẽ không phải cầu xin sốt ruột, nếu như đám người Phi Ưng đến chậm một bước, nếu như Daniel không dũng cảm ra lệnh xông lên, cuộc chiến có thể không xoay chuyển được, đáng tiếc, không có nhiều nếu như như vậy, bên trong tiếng nổ mạnh ngất trời, tàu chiến chỗ Shawn còn chưa kịp phản kháng, đã bị tạc thành vài đoạn, sau chia ra chìm xuống.

Đại chiến trên biển đã tới lúc kết thúc rồi, cùng lúc đó, Trình Du Nhiên trở thành tù binh đã tới biên giới Ukraine, sau khi Vạn Nhã Cầm bắt được họ, vì phòng ngừa trên đường có người chặn lại, cũng không có bay thẳng hướng nước Anh, mà ngồi máy bay từ Hongkong trực tiếp xuyên qua Nam Bắc Trung Quốc, sau đổi dùng xe hơi đi hướng Tây, lúc nghỉ ngơi cũng chỉ ở lều dã ngoại, cũng không tiến vào thành phố.

Lúc này Ukraine đã bão tuyết đầy đất, Trình Du Nhiên co rúc ở trong lều vải, không ngừng bọc quần áo trên người, cho dù như vậy, cũng lạnh đến toàn thân cô phát run.

Vạn Nhã Cầm đáng chết, tốt nhất đừng để cho cô có cơ hội xoay mình, nếu không cô nhất định đáp trả lại gấp mười gấp trăm lần!

Đúng lúc này, một tiếng động nhỏ nhẹ từ bên ngoài truyền đến, Bôn Lang vốn ngủ như chết đột nhiên nhảy lên, dính vào cửa lều nhìn ra ngoài, rất rõ ràng, bên ngoài khẳng định xảy ra chuyện gì.

Làm cái gì, cả kinh sợ hãi, không biết còn tưởng rằng xác chết vùng dậy, Trình Du Nhiên bĩu môi, thời tiết như vậy cô cũng lười phải nói.

Bôn Lang nhìn hồi lâu, lại lặng lẽ duỗi đầu ra đi về khắp mọi nơi nhìn xung quanh một chút, đột nhiên phát hiện một sự thực làm cho anh ta khó mà tin được: thuộc hạ của Tần Tử Duệ canh giữ ở phía ngoài lại không có?

Nhanh chóng trở lại bên Trình Du Nhiên, Bôn Lang nhẹ giọng nói: "Chị dâu, em đi ra ngoài xem, đừng phát ra âm thanh." Nói qua lén lút chui ra khỏi lều, khí lạnh theo đó bay vào trong lều vải.

Đi nhà vệ sinh đâu cẩn khẩn trương như vậy, mắt Trình Du Nhiên trợn trắng, Bôn Lang có phải vì không có bảo vệ mình tốt mà như nhập quỷ hay không, xem ra trở lại phải khuyên răn cậu ta một lần mới được.

Rất nhanh, bóng dáng Bôn Lang lại xuất hiện tại cửa ra vào, ra hiệu Trình Du Nhiên không nói, mới lắc mình đi vào, gương mặt mừng rỡ khiến đôi mắt anh ta nhỏ lại.

Trình Du Nhiên không quản bộ dáng anh ta, không vui nói: "Tôi nói này, đi nhà vệ sinh cũng không cần biểu hiện thoải mái như vậy chứ?"

Bôn Lang thiếu chút nữa phịch phịch nằm trên mặt đất, trí tưởng tượng của chị dâu thật đúng là đủ phong phú, vội vàng phất tay sau lắc đầu bảo đừng nói, rón rén đi tới bên cạnh chị dâu nói: "Em xem qua chung quanh rồi, không biết làm sao mà tất cả thuộc hạ phía ngoài đều biến mất, hiện tại chính là cơ hội để chúng ta chạy trốn, không bằng tranh thủ thời gian chúng ta chạy chứ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK