Viêm Dạ Tước vẫn lãnh khốc như cũ, nhưng thân là người nói chuyện bên ngoài của nhà họ Viêm, dĩ nhiên là nơi đi qua đều sẽ có người gọi anh một tiếng Tước thiếu.
Trình Du Nhiên bên cạnh kéo ăn mặc hẳn là bình thường nhất ở nơi này, cô ngước mắt, nhìn cục diện xa hoa đồi trụy trước mắt, mỗi người đàn ông đều ôm ít nhất hai người phụ nữ vui đùa, thấy nhàm chán nên thu hồi ánh mắt, khép hờ mắt nhìn con trai của mình.
Cậu nhóc này ngược lại mặt đầy hưng phấn, thỉnh thoảng nhìn hướng đám nhỏ bên kia, ngẩng đầu lên, vừa định nói với mẹ là đi chơi.
Bỗng có một người chạy tới, cắt đứt những lời cu cậu định nói.
Viêm Lãng tiến lên chào hỏi anh cả đầu tiên, sau đó nhìn về phía Viêm Dạ Tước, nhíu mày, mang theo giọng nói ngả ngớn: "Em năm quả nhiên là không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã kinh người, chẳng những tìm được mỹ nhân như hoa như ngọc, ngay cả đứa bé cũng thông minh lanh lợi, vận may của nhà họ Viêm cũng đều bị một mình chú chiếm hết rồi."
Đối với người anh tư này, Viêm Dạ Tước cũng không có mâu thuẫn gì, chỉ liếc mắt nhìn, cũng không trả lời anh ta.
Thật ra thì, ở nhà họ Viêm, anh ta là người duy nhất không có ý nghĩ gì về quyền thế, anh ta đều quan hệ không gần không xa với tất cả mọi người, lần tham gia huấn luyện trên đảo với con em nhà họ Viêm, không thể không nói là một kỳ tích.
Viêm Lãng đã sớm ngờ tới tính tình người em năm, nhất định sẽ không có phản ứng gì , bĩu môi không thú vị, chuyển mắt lên người Trình Du Nhiên, mang theo nụ cười đối với phụ nữ mà nói, tuyệt đối là độc dược trí mạng, nói: "Em hẳn là Trình tiểu thư, tôi là Viêm Lãng, em cũng gọi tôi là anh tư như Tước đi."
Nghe được lời Viêm Lãng nói, Viêm Dạ Tước cũng có phản ứng, tuyên cáo nắm cả vòng eo Trình Du Nhiên, bàn tay nắm thật chặt.
Trình Du Nhiên ngược lại bị hành động của Viêm Dạ Tước làm cho cười trộm ở trong lòng, cô rõ ràng dáng vẻ buồn bực của người đàn ông này khi ăn giấm, tùy ý cười cười, cũng không trả lời anh ta, Trình Du Nhiên cô cũng không phải là loại tùy ý gọi anh trai.
Điểm này Tiểu Nặc rõ ràng nhất, giống như là A Tư, Ngải Sâm, cũng có thể bị cô chỉnh rất thê thảm.
"Ơ, lão tứ cũng biết thời điểm nhỉ." Một giọng nói êm ái vang lên, ngay sau đó, Viêm Vũ Khởi nện bước chân mềm mại đi tới, khóe miệng hiện ra dấu vết mờ mờ, người khác có lẽ không chú ý tới, vừa rồi Viêm Dạ Tước khẽ động trên tay bị cô ta nhìn rất rõ ràng, thân là phụ nữ giống nhau, càng thêm tràn ngập tò mò đối với Trình Du Nhiên dịu dàng, rốt cuộc cô có bao nhiêu sức quyến rũ khiến núi băng không gần nữ sắc cũng có thể hòa tan.
Viêm Lãng nhún vai không sao cả, đối với phụ nữ vô lễ, anh ta đều không để ý, mỉm cười vô tội với chị hai: "Người bên cạnh em năm, dĩ nhiên không phải là cô gái tầm thường có thể so sánh."
"Em năm, không ngại cho tôi mượn Trình tiểu thư một lát chứ?" Trừng mắt nhìn Viêm Dạ Tước, Viêm Vũ Khởi cười quyến rũ: "Tôi muốn cùng Trình tiểu thư hàn huyên một lát về đề tài phụ nữ."
Viêm Lãng vừa bị bẽ mặt, lập tức tìm được cơ hội phản kích, nhíu mày nói: "Em năm cũng phải cẩn thận, đừng để chị hai dạy hư Trình tiểu thư."
"Cậu cút đi, muốn dạy hư cũng là em năm cậu dạy hư." Viêm Vũ Khởi cười mắng, tiến lên kéo tay Trình Du Nhiên nói: "Đừng để ý tới đám đàn ông thúi này, chúng ta qua một bên yên ắng nói chuyện."
Ngay cả sắc mặt Trình Du Nhiên cũng không biến hóa chút nào, chỉ chờ Viêm Dạ Tước xử lý chuyện này, trong lòng lại càng hiểu sâu sắc cái gia tộc ăn thịt người này, nhìn ngoài mặt hoà hợp êm thấm, sau lưng không biết đùa bỡn âm mưu thủ đoạn gì, cũng lạ không phải Viêm Dạ Tước không tiếc bất cứ giá nào muốn chống đối phép tắc gia tộc ư?
"Đi đi." Viêm Dạ Tước buông bàn tay nắm ở trên eo cô, mặc dù không biết chị hai có chủ ý gì, nhưng dù sao cũng tốt hơn việc để anh tư nhìn chằm chằm vào, huống chi, cho dù chị hai thông minh nhanh nhẹn, cũng chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi gì ở trên tay Trình Du Nhiên.
Các anh chị em chiếu tướng nhìn xem, trên mặt Viêm Hạo Thừa vẫn duy trì thân sĩ, mỉm cười: "Anh em chúng ta cũng đừng tiếp tục đứng ở chỗ này, đi bên kia uống ly rượu nhé."
Viêm Dạ Tước đi sau cùng, thời điểm đi ngang qua góc tràn đầy sát khí, tiến lên một bước, trầm giọng gọi: "Anh cả." So sánh với người ba Viêm Lệnh Thiên, anh muốn đối xử tốt với người anh cùng cha khác mẹ này hơn, ở nhà họ Viêm, anh lừa tôi gạt, đâu đâu cũng có, nhưng chân thành chỉ có một.
Kể từ lúc đi tới bữa tiệc, Viêm Thế Kiêu vẫn ngồi ở trong góc, dù ngồi bên cạnh anh ta là chồng chị hai – Louie có quan hệ tốt nhất, anh ta vẫn luôn cúi đầu, lúc này nghe được giọng nói của Viêm Dạ Tước, rốt cuộc nâng hai mắt tràn ngập sát khí lên, thản nhiên nói: "Cô ấy cũng không tệ lắm."
Hai người cũng chỉ nói mấy chữ, Viêm Dạ Tước hướng Louie gật đầu một cái, sau đi tới hướng bàn chính.
Bên kia, hai người phụ nữ cũng tìm được một góc tương đối yên tĩnh ngồi xuống, nhận lấy một ly rượu đỏ từ trong tay người làm, Viêm Vũ Khởi giơ ly rượu hướng Trình Du Nhiên, môi son khẽ mở: "Hoan nghênh em tới nhà họ Viêm."
Những lời này bao hàm hai tầng ý, một là Trình Du Nhiên đi tới địa bàn thuộc về nhà họ Viêm, hai là nói cô sẽ phải lập tức gả vào nhà họ Viêm, có điều không biết rốt cuộc Viêm Vũ Khởi muốn biểu đạt ý nào, hoặc là cả hai đều có.
"Cám ơn." Trình Du Nhiên cười cười, đem ly rượu trên tay nghênh đón, ly rượu trong suốt va chạm vang lên tiếng keng, nhẹ nhàng lắc lắc rượu trong ly, để lộ ra màu sắc quỷ mị.
"Tôi biết một chút chuyện của các người." Trên mặt Viêm Vũ Khởi mang theo nụ cười mê người, không e dè nói với Trình Du Nhiên: "Dã tâm của em năm rất lớn, làm phụ nữ của cậu ấy, về sau chỉ sợ em sẽ phải đi một đoạn đường rất dài."
Trình Du Nhiên có chút không rõ ý của người phụ nữ thông minh tuyệt đỉnh của nhà họ Viêm, hình như đang lấy thân phận trưởng bối quan tâm cô, tuy nhiên lại cảm thấy rất không có khả năng, trong lúc nhất thời có chút mông lung không thông.
Nhưng mà nếu không nghĩ ra, cô cũng sẽ không phí sức suy nghĩ, đâm một miếng bò bít-tết đưa vào trong miệng, khoan hãy nói, mùi vị thật đúng là không tệ, e rằng cho dù là thím Vân cũng không sánh bằng, rốt cuộc cũng khiến cô tìm được chỗ tốt của nhà họ Viêm, trong lòng suy nghĩ xem có phải chờ đến lúc Viêm Dạ Tước chỉnh đốn nhà họ Viêm xong rồi bảo thím Vân tới đây bồi dưỡng thêm hay không nhỉ?
Thấy Trình Du Nhiên không nói chuyện, nụ cười của Viêm Vũ Khởi càng đậm, nhìn như lơ đãng nói: "Lần này các người chọc phải phiền toái không nhỏ, trong hội nghị gia tộc cũng phải cẩn thận một chút, trước mặt trong phép tắc gia tộc, cũng không có cái gì gọi là tình thân."
Cô ta không phải là muốn đến hỏi thăm lai lịch của họ ư, Trình Du Nhiên suy nghĩ một chút, nhất thời cảm thấy suy đoán này tương đối đáng tin, chỉ là muốn dò hỏi cô, sợ rằng đạo hạnh còn hơi kém.
Cười lạnh trong lòng, trên mặt Trình Du Nhiên lại không chút biểu cảm, bộ dáng lười biếng, nói: "Trên căn bản tôi không hiểu chuyện nhà họ Viêm, lần này trở về với Viêm Dạ Tước cũng chính là muốn xem đảo Viêm Long trông như thế nào, nhưng thức ăn nơi này ngược lại không tệ." dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Nói xong, lại tiếp tục hưởng thụ thịt cá thơm ngon.
Đối với chuyện Trình Du Nhiên nói sang chuyện khác, Viêm Vũ Khởi không lộ ra nét mặt không vui, ngược lại nụ cười đậm hơn nói: "Cảm thấy hợp khẩu vị thì ăn nhiều chút, đặc biệt ăn thịt cá thơm ngon ở đảo Viêm Long là tuyệt nhất."
So với việc hai người thử dò xét lẫn nhau, trên bàn chính có vẻ náo nhiệt hơn rất nhiều, trên bàn hình chữ nhật to lớn, Viêm Hạo Thừa kéo Viêm Dạ Tước ngồi ở bên cạnh anh ta, mặc dù nhà họ Viêm tương đối nhiều quy tắc, nhưng đây là tụ hội giữa anh em bọn họ, cho nên ngồi cũng không cần quá chú trọng.
Chờ mọi người ngồi xong, Viêm Hạo Thừa mỉm cười nhấc ly rượu lên, trên mặt đầy vẻ thân thiết, hướng về phía mọi người trên bàn ăn cao giọng nói: "Hôm nay anh em chúng ta đều có sự nghiệp của riêng mình, từng ấy năm tới nay chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, hôm nay khó có dịp tụ tập chung một chỗ, đặc biệt là em năm cũng qua đây, tôi đề nghị mọi người cạn ly này."
Mặc kệ mọi người nghi ngờ, dù sao Viêm Hạo Thừa là anh cả của bọn họ, có bản lĩnh bên ngoài, trừ Viêm Dạ Tước không uống rượu, mọi người rối rít giơ cao ly rượu lên, sảng khoái uống cạn.
"Em năm, những năm này danh tiếng của em thật lớn." Tay trái Viêm Lãng ôm mỹ nữ bên người, trong mắt lại tràn đầy hâm mộ, mọi người còn tưởng rằng anh ta đột nhiên có ý nghĩ với quyền lực, ai ngờ một câu nói phía sau lập tức đánh anh ta trở về nguyên hình --
"Hiện tại mặc kệ là phu nhân hào môn hay thiên kim hắc đạo, cái nào nhắc tới chú cặp mắt đều sáng lên, thậm chí có người vì hỏi chú mới đến gần tôi đấy, chú nói xem nên bồi thường tôi thế nào đây!"
"Cái này cũng không khó." Viêm Dạ Tước nghiêng người sang, hai mắt đen nhánh ngưng mắt nhìn hoa hoa công tử nhà họ Viêm, vẻ mặt thành thật trầm giọng nói: "Anh tư chỉ cần đến trong bang, những vấn đề này đều có thể giải quyết."
"Thôi đi, chú coi như tôi chưa nói." Viêm Lãng tức giận bĩu môi, suy nghĩ cả ngày giao thiệp với các nhân vật, chuyện này còn không xử lý xong, Viêm Lãng đã cảm thấy lạnh cả tim, em năm này thật sự quá không khôi hài, một đề tài thật tốt đã bị anh làm hỏng đến không khí cũng không có, thật không biết Trình Du Nhiên thấy thế nào khi ở bên núi băng này.
Vừa nghĩ tới Trình Du Nhiên, Viêm Lãng đột nhiên nhớ lại, trước hình như mới vừa hao phí ở trên tay cô, trong lòng âm thầm dao động, hai người này thật đúng không hổ là trời sinh một đôi, kéo mỹ nữ bên cạnh qua ôm hôn kích tình, thẳng đến khi cô gái phải xụi lơ trên người anh ta thì anh ta mới phát tiết hết buồn bực, cười ha ha nắm rượu đỏ trên bàn lên, uống một hơi cạn sạch.
"Em năm nói không sai." Viêm Hạo Thừa cũng hiếm khi có được tư thế anh cả, nói: "Em tư cũng nên ra ngoài bang làm chút chuyện rồi, nếu không sớm muộn gì cũng có một ngày chú sẽ ép khô những phụ nữ kia."
"Bị họ ép khô cũng hơn bị chuyện linh tinh làm phiền chết." Viêm Lãng đương nhiên không thể bị hai ba câu thuyết phục, ngả ngớn nói: "Các anh đang làm việc vì gia tộc, tôi lại vì thế giới mỹ nữ, tôi cao thượng hơn so với các anh nhiều."
Nghe anh ta dám mang chuyện này ra nói đường hoàng như thế, mắt mọi người cùng nhau trợn trắng, bọn họ không ôm bất kỳ hy vọng gì đối với vị hoa hoa công tử này.
"Đúng rồi." Viêm Hạo Thừa giống như là đột nhiên nhớ đến gì, giơ ly rượu về phía Viêm Dạ Tước, mặt chân thành nói: "Quên cảm ơn em năm, giải quyết Lục Tường mầm họa lớn của gia tộc, anh cả kính cậu một ly."
"Anh cả nói đúng lắm, chúng ta cùng kính anh năm một ly." Nghe anh cả nhắc tới, lão thất Viêm Kinh Vũ cũng cười nói, anh ta và Viêm Hi Vận có tình cảnh gần giống nhau, chỉ là hai người một lựa chọn là Viêm Hạo Thừa, một lựa chọn Viêm Dạ Tước.
Lạnh lùng nhìn Viêm Hạo Thừa một cái, Viêm Dạ Tước bưng cà phê trên bàn lên, lấy nó thay rượu giơ giơ hướng mọi người, đón nhận cảm ơn của bọn họ.
Song tất cả mọi người đều biết, nhìn bữa tiệc như tốt đẹp nhưng sóng ngầm đã sớm bắt đầu khởi động, nổi lên từng nguy cơ to lớn.