“Thanh nhiên Vu, cô trở về rồi?” Kim Linh ngồi dậy, trên đầu vẫn còn quấn băng: “Thấy cô không sao thật tốt quá.” Vu Tiếu thật lòng mang theo cả sự áy náy nói: “Thật xin lỗi, khiến mọi người lo lắng rồi, cũng liên lụy cô bị thương.” Cô quả thực cảm thấy rất có lỗi, không chỉ bởi vì hại Kim Linh bị thương, mà là mình suýt nữa thì chết. Từ việc này cô học được một điều, từ nay về sau cô sẽ không bao giờ hiếu kỳ nữa, đây không phải là một niên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.