Kha Cảnh Dương: “Được. Đúng rồi, trưa nay đã phát tiền lương, lát nữa anh sẽ đưa cho em.” Vu Tiếu: “Vậy khi nào đi qua nội thành, em sẽ đi trung tâm thương mại mua hai hộp sữa bột, một hộp cho ông bà, một hộp cho cha mẹ.” Kha Cảnh Dương mím môi: “Mua ba hộp đi, em cũng thích uống, phiếu sữa bột của anh đổi hết rồi, dùng phiếu công nghiệp đổi đi, gần đây chúng ta cũng không dùng đến phiếu công nghiệp.” Vu Tiếu không ngờ anh sẽ nghĩ đến mình. Trái tim của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.