Vu Tiếu cười, bình tĩnh trả lời: “Người đàn ông của tôi bằng lòng giặt quần áo cho tôi thì liên quan gì tới chị? Chị là người số khổ, trời sinh đã phải làm việc vất vả, cho nên ghen tị với tôi chứ gì?” Chị gái: “Cô…” Vu Tiếu nhướng mày, đứng lên nói: “Chồng của tôi giặt quần áo cũng thấy vui, nếu chị không phục, vậy thì bảo anh ấy đừng giặt nữa.” Chị gái: “Cô…” Vu Tiếu không thèm nhìn chị ta, cô giục Kha Cảnh Dương: “Chồng à, anh rửa nhanh lên đi, em...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.