Vốn dĩ khuôn mặt trắng nhợt của cô ấy vẫn còn tức giận, bây giờ lại nhìn Vu Tiếu với vẻ đáng thương, trong giọng nói cảm kích mang theo âm điệu nghẹn ngào: “Tiếu Tiếu, vì mình cậu đã trả giá quá nhiều rồi, kiếp trước cậu vì mình mà chết, kiếp này lại vì mình mà xuống nông thôn, mình...” “Cho nên cậu sẽ không làm mình thất vọng, đúng không? Hy vọng trở về thị trấn của mình đều ký thác hết lên người cậu.” Vu Tiếu nhìn cô ấy với vẻ mặt mong đợi. Châu Mật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.