Hai người nói nhỏ nên người bên cạnh không nghe thấy, cũng không chú ý. Hơn nữa bọn họ vừa đi vừa nói, ai có thể nghe rõ được nói gì chứ? Vu Tiếu lắc đầu: “Bởi vì hơn hai mươi ngày trước mình có nằm mơ, mơ thấy cậu.” Châu Mật Hồng nghe vậy không nhịn được cười: “Cậu thật biết nói lời dễ nghe.” Tiếu Tiếu trước đây mồm miệng hơi vụng về, không hề biết nói lời dễ nghe như vậy. Vu Tiếu ra vẻ rất nghiêm túc nói: “Thật đấy, mình mơ thấy chúng ta cùng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.