Bà Tống nghe vậy thì càng có cảm tình với hai người hơn: “Phải giống hai cháu mới là người xuống nông thôn để xây dựng, không giống mấy người trước đó, mới đến cái gì cũng không biết, còn lãng phí không ít hạt giống của bọn thím.” Vu Tiếu mỉm cười ngượng ngùng. Bà Tống thấy hai cô gái không cần mình dạy nữa thì trở về đội. Vừa về trong đội, bà lập tức khen ngợi Vu Tiếu và Châu Mật Hồng hết lời: “Hôm nay tôi nhận hai nữ thanh niên trí thức đến đội tám...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.