Lúc Vu Tiếu về đến nhà hai đứa trẻ đó vẫn còn chơi trong sân, nhưng cô không dừng lại nữa mà về nhà của mình, Kha Cảnh Dương đã rót xong nước sôi vào ấm đựng nước rồi. Thấy cô về rồi nhưng hơi im lặng, anh hỏi: “Sao vậy em?” Vu Tiếu nói: “Không sao, lúc em đi mua cơm thấy bên cạnh có người vào ở rồi.” Việc này Kha Cảnh Dương cũng không có suy nghĩ gì, việc trong dự liệu. Chớp mắt đã đến tháng mười hai. Trải qua bốn năm tháng, tất cả tiệm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.