Nghe ông nội Vu nói vậy, trong lòng bà nội Vu có chút xót xa: “Đứa bé này...” Ở chung hơn hai mươi ngày, bà nội Vu cũng nhìn ra được, Vu Tiếu là một người hiểu chuyện, bà nói: “Một mình con bé xuống nông thôn còn để lại tiền cho chúng ta, làm sao có thể sống nổi? Không được, số tiền này...” Đứa nhỏ đã đi rồi, cũng không trở lại nữa, bà nói tiếp: “Tôi sẽ giữ số tiền này trước, mấy năm nữa, chờ trên người con bé hết tiền, tôi sẽ gửi cho nó....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.