“Tùy cô”, Tôn Hàn chẳng quan tâm.
Cuối cùng, Tôn Hàn vẫn lên xe Lâm Mỹ Quyên, đến một quán cà phê gần đó.
Advertisement
“Một ly mocha latte, ít đường!”
“Một ly nước trắng”.
Lâm Mỹ Quyên liếc nhìn Tôn Hàn, lấy tờ đơn ly hôn từ trong chiếc túi đỏ ra.
Advertisement
“Tôn Hàn, mấy hôm nay tôi đã nghĩ kĩ rồi. Ly hôn thì được thôi, nhưng công ty kiến trúc Phong Quyên thì tôi không thể giao cho anh. Đây là chi phiếu năm triệu, xem như bồi thường cho anh”
“Nên biết thoả mãn đi”.
Khi nói câu “Nên biết thoả mãn đi”, ánh mắt của Lâm Mỹ Quyên ngập tràn vẻ khinh miệt.
Tôn Hàn bật cười ha hả, không nhìn đến tờ thoả thuận ly hôn cũng chẳng buồn ngó đến tấm chi phiếu, thẳng thừng hỏi, “Kiến trúc Phong Quyên được rót vốn, sắp tăng cao giá trị rồi. Thế nên cô mới vội vàng ly hôn với tôi để chiếm được công ty của tôi, đúng không?”
“Năm triệu, cũng chịu bỏ tiền đấy. Có điều so với khoản vốn sắp nhận thì chẳng đáng là bao! Nghe nói khoản vốn mà nhà họ Đường ở Ma Đô sắp rót vào là hai tỷ nhỉ”
“Làm sao anh biết?”, Lâm Mỹ Quyên kinh ngạc bật ra câu hỏi.
Đúng thế, lần này cô ta mang tờ đơn ly hôn đến đây, chính là vì Đường Minh Phong vừa huy động được vốn.
Sau khi được rót vốn, kiến trúc Phong Quyên sẽ lập tức “lên đời”, địa vị của cô ta và Đường Minh Phong sẽ tăng vượt bậc!
Lúc này, vấn đề quyền sở hữu kiến trúc Phong Quyên rất quan trọng.
Trước khi đến đây, Lâm Mỹ Quyên đã nghĩ xong cả rồi, còn tưởng rằng số tiền năm triệu này có thể lay động Tôn Hàn.
Nhưng thực tế, có vẻ Tôn Hàn lại thèm muốn khoản rót vốn kia hơn!
Lâm Mỹ Quyên lập tức bực bội, “Tôn Hàn, anh nên biết, khoản tiền rót vốn ấy là do Đường Minh Phong huy động được, chẳng liên quan gì đến anh cả. Không có Minh Phong thì sẽ không có khoản vốn này!”
“Khoan nói đến việc anh thua kiện, dù anh có thắng, thì không có khoản vốn kia, kiến trúc Phong Quyên chỉ là một đống hỗn loạn mà thôi. Còn bên kia là năm triệu có ngay trong tay, anh nên hiểu sự lựa chọn nào mới là thông minh!”
“Đừng nghĩ năm triệu là ít, chỉ bằng tiền lương một năm của tổng giám đốc công ty thời trang Sâm Uy thôi ấy mà. Quên nói cho anh hay, Minh Phong đã mời được Tiết Nhất Thủ của khoa Huyết học Ma Đô đến chữa trị cho cô Thẩm Nguyệt rồi!”
“Trong tay Tiết Nhất Thủ có một trường hợp chữa bệnh bạch cầu. Chỉ cần Tiết Nhất Thủ trị được bệnh của cô Thẩm Nguyệt, đến lúc ấy, anh sẽ chẳng còn giá trị gì với nhà họ Thẩm. Nếu như anh không đồng ý với điều kiện không hưởng tài sản chung khi ly hôn, tôi chắc chắn sẽ khiến tất cả mọi người đều biết chuyện năm ấy anh cưỡng bức Liễu Y Y!”
“Thử nghĩ xem, nếu không được nhà họ Thẩm giúp đỡ, liệu công ty thời trang Sâm Uy có để một tên tội phạm cưỡng bức làm tổng giám đốc của chi nhánh Giang Châu hay không?”
Ngôn từ của Lâm Mỹ Quyên rất sắc bén, câu nào cũng có ý uy hiếp anh.
Đường Minh Phong nói cho cô ta biết, bây giờ anh ta đã được nhà họ Đường ở Ma Đô hỗ trợ rồi, không còn như xưa nữa.
Nói một câu không nên nói thì, đứng trước nhà họ Đường giàu có quyền lực của Ma Đô, nhà họ Thẩm là cái thá gì kia chứ? Huống chi là Tôn Hàn?!
Danh Sách Chương: