Mục lục
Ngọa Hổ Tàng Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Liễu Y Y nói thêm vào xong, Tôn Hàn lạnh lùng nhìn Lâm Hạo: “Theo anh thì nên đánh chết luôn cho xong!”





Lâm Hạo: “…”






Advertisement



Cuộc cãi vã ở phía này đã thu hút sự chú ý của mọi người, bao gồm cả Đường Minh Phong và Lâm Mỹ Quyên đang đứng ở chỗ các nhân vật có tiếng tăm.





Cả hai bên đều có vẻ khó chịu.





“Tôn Hàn, có chuyện gì thì chúng ta nói sau, giờ anh đi đi được không?”, Lâm Mỹ Quyên bước tới rồi nói với giọng điệu yếu ớt đáng thương.





“Ai vậy nhỉ? Có vẻ thân với giám đốc Lâm lắm thì phải?”






Advertisement



“Đúng vậy, nhưng ăn mặc chẳng giống ai, chắc tới kiếm chuyện đấy!”





“Hình như không phải người ở Giang Châu mình đâu!”





Các tiếng xì xào về thân phận của Tôn Hàn vang lên.





“Thưa các vị, tôi xin trịnh trọng giới thiệu một chút, vị này chính là chồng cũ của Mỹ Quyên, đồng thời là người đàn ông phạm tội cưỡng bức!”





“Còn nạn nhân chính là tiểu thư nhà họ Thẩm đây!”





Đường Minh Phong bất chợt chỉ vào Tôn Hàn rồi giới thiệu một cách miệt thị.





Ồ!





Xì xào!





Trước đó, Lâm Mỹ Quyên vừa xúc động kể về chuyện xấu của chồng cũ thì bây giờ, người thật đã đến rồi.





Không chỉ vậy, Tôn Hàn còn dẫn cả đối tượng bị xâm phạm năm xưa tới cùng nữa!





“Ha ha, nghe nói tiểu thư nhà họ Thẩm từng bán cá ở chợ đấy!”





“Xinh thế kia cơ mà, là tôi thì cũng không kìm lòng được!”





“Phạm tội cưỡng bức mà cũng dám đến đây ư? Đúng là không sợ mất mặt mà!”





“Haizz, tiểu thư nhà họ Thẩm bị xâm phạm xong lại cảm nắng phạm nhân rồi hay sao mà lại đi cùng nhau luôn thế kia!”





Các tiếng cười cợt vang lên rồi truyền khắp cả đại sảnh.





Lúc này, mặt Liễu Y Y tái nhợt, cô bấu chặt móng tay vào da thịt.





Tôn Hàn thì thờ ơ nhìn người nói cuối cùng, sau đó rất bình tĩnh và lạnh lùng nói: “Anh tên là gì?”





“Tôn Hàn, đừng!”





Liễu Y Y đoán được Tôn Hàn định làm gì nên vội can ngăn, vì sợ anh lại gây ra chuyện gì đó.





“Tôi đứng không đổi tên, ngồi không đổi họ, Lục Tường - con trai của chủ tịch quản lý tài sản Lục Phong!”, người đàn ông tên Lục Tưởng, khoảng ba mươi tuổi khinh thường đáp.





Một tên tù tội vớ vẩn mà tưởng mình là nhân vật lớn ư!



Tôn Hàn gật đầu nói: “Tốt! Từ mai, quản lý tài sản Lục Phong sẽ đổi chủ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK