Mục lục
Ngọa Hổ Tàng Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh





Tôn Hàn lạnh lùng nói: "Nhà trẻ chắc phải có camera giám sát đúng không?"





"Có, tôi sẽ cho người đi xem!", cô hiệu trưởng vội vàng nói.






Advertisement



"Chân tướng đã bày rõ ra thế rồi, còn đi xem camera gì nữa! Tôi nói cho các người biết..."





"Cô chột dạ hay là con trai cô chột dạ? Tạ Tiểu Vũ đúng không, cháu chắc chắn cháu không đi vào phòng thay đồ rồi bỏ đinh chứ? Nếu tra ra được thì chú cảnh sát sẽ đến bắt cháu đấy!"





Tạ Tiểu Vũ liền hốt hoảng không yên: "Cháu, cháu, chính cháu đã bỏ đinh!"





Ầm!



Advertisement






Mọi người xôn xao hết cả lên.





Hóa ra đúng là Tạ Tiểu Vũ bỏ đinh thật!





Không ai ngờ được một đứa trẻ mới có mấy tuổi lại dám làm chuyện này.





Người mẹ này đã dạy dỗ cậu bé kiểu gì vậy?





Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào Tần Phụng, ánh mắt họ vô cùng quái lạ.





Sắc mặt Tần Phụng trở nên mất tự nhiên, chị ta cực kỳ căm tức Tôn Hàn, thế nên vội vàng nói và ra hiệu bằng ánh mắt với Tạ Tiểu Vũ: "Con trai, con đừng nghe cậu ta dọa! Con không bỏ đinh đúng không?"





Tạ Tiểu Vũ há hốc mồm, phòng tuyến trong lòng đã sụp đổ, cậu bé gào khóc ầm lên, nói hết tất cả: "Mẹ, con đã bỏ đinh".





"Ai bảo cô giáo Hồ thường phê bình con trước mặt tất cả các bạn cùng lớp, cô giáo Hồ đối xử không tốt với con!"





Tần Phụng liền quay ngoắt ra nhìn Hồ Văn, chị ta đã tìm được cái cớ cho con trai, liền nói rất ngang ngược: "Cô làm giáo viên kiểu gì vậy, dám bắt nạt con trai tôi à! Thảo nào con trai tôi lại ghét cô như vậy, đáng đời! Loại người như cô không xứng làm giáo viên!"





"Hiệu trưởng, tôi nói cho cô biết, nếu cô không sa thải cô giáo Hồ thì chuyện này không kết thúc được đâu!"





Hồ Văn biết được người bỏ đinh lại chính là học sinh của lớp mình, đang vô cùng khó chịu, thấy Tần Phụng lại còn ngang ngược như vậy thì càng bực mình.





"Chuyện cô phê bình Tạ Tiểu Vũ là như thế nào?", cô hiệu trưởng nắm được từ khóa quan trọng, liền hỏi.





Hồ Văn vội vàng giải thích: "Tạ Tiểu Vũ năm lần bảy lượt đi hất váy các bạn nữ khác, không chịu sửa. Tôi đã từng mời phụ huynh của em Tạ Tiểu Vũ, nhưng mà, nhưng mà... bố và mẹ của em Tạ Tiểu Vũ đều không hề đến!"





"Tôi cũng hết cách, thế nên mới phê bình em Tạ Tiểu Vũ trước lớp vài lần! Nhưng không ngờ..."





Tạ Tiểu Vũ là một đứa trẻ mà lại căm ghét cô giáo chủ nhiệm là cô ấy lâu như vậy, còn bỏ đinh trong giày của của cô ấy, làm ra chuyện như thế này.





Nghe thấy đầu đuôi câu chuyện, các phụ huynh trong lớp không làm ầm lên nữa mà quay ra bàn tán Tần Phụng không dạy dỗ con trai cho tử tế.





Bị người ta chỉ trích như vậy, sắc mặt Tần Phụng liền thay đổi. Chị ta vô cùng xấu hổ, liền giơ tay chỉ vào Hồ Văn: "Tiểu Vũ nhà chúng tôi chỉ là một đứa trẻ, nó nghịch một chút thì đã sao? Nó có thể làm được gì chứ? Cô có biết cô phê bình nó trước mặt cả lớp sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của nó không!"








20220412033252-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK