Đại học Văn Lý Vụ Thành.
Tòa nhà hành chính, trong một căn phòng rộng rãi, Đinh Dược đứng sau cửa sổ, nhìn ngắm sân trường.
Đây vốn là một gian phòng họp.
Nhưng Đinh Dược thấy chỗ này không gian rộng rãi, ánh sáng lại tốt, hơn nữa còn tường làm bằng cửu sổ thủy tinh, vì vậy nói người ta thu dọn, làm phòng hiệu trưởng cho mình.
Ngày hôm qua thuê tới 200 diễn viên quần chúng, Đinh Dược chọn lựa mười mấy người chân tay nhanh nhạy, chịu nổi khó nhọc, hôm nay tiếp tục mời tới, ngoài trừ phụ giúp Hoàng Hữu Kiệt cùng Từ Bân làm việc ra, còn để bọn họ thu dọn tòa nhà hành chính này.
Dù sao tòa nhà này từ khi đại học Tư Viễn sụp đổ, cũng rất lâu rồi không được sử dụng.
Không thu dọn một chút, thật sự không cách nào vào ở được.
Nhưng về sau cũng không thể dùng mấy nhân công thuê tạm thời đi? Bởi vậy Đinh Dược bảo Hoàng Hữu Kiệt đi tuyển thêm nhân viên cho nhà trường.
Nhìn qua cửa sổ thủy tinh, nhìn thấy trong sân trường càng ngày càng có nhiều học sinh, trong nội tâm Đinh Dược vui sướng không thôi.
Mỗi một đệ tử như một cô gái bước đi mềm mại trong lòng hắn.
Đông đông đông!
Lúc này, ngoài phòng hiệu trưởng vang lên tiếng đập cửa.
"Vào đi."
Đinh Dược cảm thấy hơi nóng nảy, quay về trước phòng làm việc, đặt mông ngồi xuống ghế.
Mở ra điều hòa vừa lắp đặt.
Đẩy cửa bước vào là một gương mặt quen thuộc, đúng là Lưu Trường Văn của tập đoàn Tư Viễn.
"Lưu Tổng tới rồi."
"Tiểu Đinh, văn phòng của ngươi thật có nhã hứng nha, hôm nay trường học nhiều người như vậy, tiểu Đinh còn muốn tiếp tục thuê không?"
Trên mặt Lưu Trường Văn hiện nét tươi cười, sau đó móc ra một gói thuốc lá, đưa cho Đinh Dược một điếu.
"Không hút, cảm ơn."
Đinh Dược vươn tay, chỉ vào cái ghế trước bàn làm việc của mình: "Lưu Tổng, ngồi đi."
"Tốt."
Lưu Trường Văn sau khi ngồi xuống, vốn theo bản năng lấy thuốc ra hút, nhưng thấy Đinh Dược không hút thuốc lá, bản thân cũng đem gói thuốc cất vào.
"Lưu Tổng, ta không có ý định thuê."
"Gì? Không thuê? Vậy tình huống hôm nay.."Lưu Trường Văn suy nghĩ, nếu không thuê mà nói, thì ngày hôm qua phải báo cho hắn biết chứ?
Nói cách khác, hôm nay cũng tính là một ngày thuê đấy.
"Khục khục, ý của ta là, ta chuẩn bị trực tiếp mua lại nơi này." Đinh Dược hào khí vạn trượng nói ra.
Nghe được Đinh Dược nói như vậy, Lưu Trường Văn không khỏi mở to hai mắt mà nhìn, quả thực không tệ tin thổi, một lát sau trong lòng kích động không thôi.
"Lưu Tổng?"
Thấy Lưu Trường Văn ngẩng người, Đinh Dược hởi hởi nhíu mày, gọi một tiếng.
Lưu Trương Văn phục hồi lại tinh thần: "Tiểu...Đinh tổng, ngài nói, muốn mua lại mảnh giáo khu này?"
Tin tức này đối với Lưu Trường Văn mà nói, là một tin tức khiến hắn hết sức hưng phấn.
Bởi vì tập đoàn Tư Viễn sớm muốn đem mảnh giáo khu này bán đi, đáng tiếc là vẫn không có người chịu mua.
Hôm nay cuối cùng cũng có người muốn.
Có thể không hưng phấn sao?
Xưng hô Lưu Trường Văn đối với Đinh Dược cũng thay đổi, từ tiểu Đinh, biến thành Đinh tổng rồi.
"Bao nhiêu?"
Đinh Dược gọn gàng dứt khoát hỏi giá.
"Đinh tổng hào sảng a, mảnh giáo khu này giá một trăm triệu, đây là giá thấp nhất rồi, không phải tập đoàn chúng ta đang cần tiền gấp, cũng chắc chắn sẽ không bán giá thấp như vậy, dù sao chỗ này cũng 2500 mẫu."
Lưu Trường Văn rất chân thành nói.
Một trăm triệu, nghe thì giá rấ cao.
Nhưng đối với chỗ này 2500 mẫu mà nói, giá này tuyệt đối là phá giá thị trường.
Có lẽ lúc trước tập đoàn Tư Viễn mua lại mảnh đất này làm đại học cũng không tốn quá nhiều tiền, nhưng ở trên mảnh thổ địa này xây đại học, dù thế nào cũng phải bỏ ra mấy trăm triệu đi?
Phải biết rằng giáo khu này có mấy tòa nhà dạy học, phòng thí nghiệm, thư viện, tòa nhà hành chính, ba tòa căn tin, cùng với mười mấy tòa ký túc xá, sân thể dục, sân bóng rổ.
Tuy nói có chút lâu đời, nhưng quét dọn một chút, vẫn có thể trực tiếp sử dụng.
"Lưu Tổng, ngươi nhìn ta thành tâm muốn mua, không có chiết khấu nào sao?"
Đinh Dược thậm chí còn muốn trả giá.
Lưu Trương Văn lúc này có chút đỡ không nổi, cười cười xấu hổ: "Đinh Tổng, giá ta vừa nói ra, chính là giá thấp nhất rồi..."
"Được được."
Đinh Dược nghe vậy, buông tay nói: "Vậy Lưu Tổng chở về chuẩn bị hợp đồng cùng tài liệu đi, đến lúc đó chúng ta ký kết."
"Tốt, Đinh tổng thật sự là người sảng khoái."
Tảng đá trong lòng Lưu Trường Văn cũng có ngày được bỏ xuống.
Giáo khu này, xem như đã xử lý xong.
"Đúng rồi Lưu tổng, có chút sự tình phiền toái, chính là ta muốn thuê lao công, bảo vệ, các loại thợ sửa điện nước,....có thể hỗ trợ liên lạc dùm được không?"
Đinh Dược hỏi thăm
Công nhân trụ cột trường học nhất định phải có, bằng không hoàn cảnh vệ sinh trường học tính sao bây giờ?
Cũng không thể bắt sinh viên học xong ở lại quét dọn được?
Nơi này là đại học, không phải trường cấp ba hay cấp hai, chỉ có bản thân trường học thuê người đến làm.
Còn có điện nước, đường ống bảo vệ các loại, những chuyện nyaf cần thợ sữa chưa chuyên môn đi làm, bảo vệ trường học nhất định cũng phải có, còn có dì quản lý ký túc xá gì gì đó.
"Vấn đề này không lớn, Đinh tổng ngài yên tâm, ta quay đầu liên lạc với mấy công ty từng hợp tác trước đây, ôi chao? Đinh Tổng ngài muốn khai giảng trường học sao?"
Lưu Trường Văn vẫn muốn hỏi về vấn đề này.
Bởi vì thời điểm Lưu Trường Văn tới đây, ở trong sân trường thấy không ít sinh viên báo danh.
Lúc đầu Lưu Trường Văn cho rằng Đinh Dược chỉ thuê mảnh giáo khu này làm cơ cấu để chiêu sinh, cho sinh viên đi qua để làm gì đó.
Nhưng mà lúc nãy Đinh Dược nói muốn trực tiếp mua lại mảnh giáo khu này, hơn nữa còn muốn tuyển công nhân.
Đây không phải là tiết tấu chuẩn bị mở đại học sao?
"Đúng."
Đinh Dược cũng không giấu giấu giếm giếm, trực tiếp trả lời.
"Đinh tổng, hiện tại mấy năm gần đây, làm đại học cũng không tốt a, chất lượng tuyển sinh không bằng mấy ngôi trường đại học công lập, mặc dù có văn bằng, nhưng tốt nghiệp ra tỉ lệ sinh viên có việc làm quá ít, tỉ lệ việc làm thấp, dẫn đến chiêu sinh khó hơn, cứ như vậy thành tuần hoàn ác tính, đến cuối cùng, đại học Tư Viễn chúng ta chính là vết xe đổ đấy."
Lưu Trường Văn còn hảo tâm nhắc nhở Đinh Dượ một chút.
Làm giáo dục dân lập, tuy rằng từ đầu kiếm được rất nhiều tiền, nhưng làm mãi làm mãi, cũng không thể phát triển đi lên, cuối cùng sụp đổ.
Dù sao địa vị xã hội của đại học dân lập so với đại học công lập rất thấp, không có tài chính từ trên bộ giáo dục gửi xuống!
Nhìn toàn bộ Hạ quốc, hầu như không có đại học công lập nào có thể thẳng lưng đứng được.
"Vậy sao? Không sao."
Đinh Dược cười cười, vẻ mặt nhẹ nhõm tự tại.
Bản thân có hệ thông nơi tay, vẻn vẹn chỉ hoàn thành tuyển sinh, liền được ban thưởng một ức.
Có hệ thống thần 'hào' như vậy, còn sợ trường học sụp đổ?
"Được được, vậy chắc lần này Đinh Dược rất có lòng tin, ta đây liền quay về chuẩn bị hợp đồng cùng tài liệu chuyển giao, chuẩn bị xong, ta tới tìm ngà."
Lưu Trường Văn cũng không có ý định nói gì thêm.
Dù sao vết xe đổ cũng chỉ là vết xẻ đổ, mình thất bại chưa chắc người khác đã thất bại theo.
Chỉ có thể nói.
Chúc may mắn!