Buổi sáng sau khi Trương Ngọc Bình tới trường, liền vội vàng sửa sang lại căn tin, buổi chiều thì phòng vấn tuyển dụng nhân viên làm bếp.
Cùng với chuyện mua sắm vật tư để vận hàng căn tin.
Thế này thôi cũng đã đủ mệt mỏi.
Nếu làm tiết bữa tối cho mấy nghìn sinh viên trong trường, lượng công việc cộng lại vô cùng lớn.
Không bằng trước làm đồ ăn cho sinh viên Học Viện Nghệ Thuật Quân Sự, số lượng cũng chỉ có trăm người, sau đó nghỉ ngơi thật tốt một đem, ngày mai chính thức khai trương căn tin buôn bán.
Sau khi nói với mẹ mình chuyện của tối nay, Đinh Dược lại trở về văn phòng của mình.
Chuẩn bị đem phần cuối của bài diễn thuyết viết xong.
Hoàng Hữu Kiệt thì phối hợp với Từ Bân, sắp xếp chỗ cư trú cho giáo viên mới tuyển dụng.
Đại học Văn Lý Vụ Thành có 69 khoa chính quy chuyên nghiệp, cộng thêm mấy Học viện mới mở khác như eSport, số lượng giáo viên tính đến trước mắt đã có hơn hai trăm người, hơn nữa còn không ngừng tăng lên.
Hai trăm người này ngoài trừ dạy học, còn phải phân phối bọn họ làm phụ đạo viên cho từng lớp, công việc này giao cho Từ Bân, vốn là chủ nhiệm hành chính.
Trước bàn làm việc.
Đinh Dược đem bài diễn văn của mình sửa lui sửa tới, cuối cùng cũng xong;.
Bài diễn văn này, Đinh Dược đọc đi đọc lại cảm thấy thỏa mãn, hai tay nâng như nâng trước, trước thưởng thức một lát, sau đó để vào trong ngăn kéo.
Diễn thuyết ngày mai, còn phải dựa vào nó.
"A."
Đem bài diễn văn cất đi, Đinh Dược đứng dậy, giãn ra gân cốt.
Ting ting ting!
Đột nhiên điện thoại vang lên, nhìn thoáng qua màn hình, mà mẹ gọi tới.
"Sao vậy mẹ?"
Đinh Dược cầm lấy điện thại, nhấn nút nghe.
"Con trai, bên phía căn tin đã làm xong bữa tối cho hơn trăm người, con kêu bọn họ tới đi."
"OK."
Nguyên lai mẹ gọi tới, chỉ là truyền tin sự tình cơm tối.
Sau khi cúp điện thoại, nhìn thoáng qua thời gian, đã hơn năm giờ năm mươi, vừa vặn thích hợp ăn bữa tối.
Vì vậy Đinh Dược mở ra Wechat, nhắn cho Trần giáo quan mới kết bạn không lâu một tin nhắn: "Trần giáo quan, bên phía căn tin đã chuẩn bị xong bữa tối, chúng ta cùng qua ăn cơm đi?"
Rất nhanh, Trần giáo quan nhắn lại.
Trần Yến: Tốt, để ta thông báo cho mọi người.
"Ừ, ta ở dưới lầu Lê Viên chờ mọi người."
Đinh Dược suy nghĩ, người ta ngày đầu tiên đến trường học của mình, giúp đỡ học sinh huấn luyện quân sự, bữa cơm tối nay coi như tẩy trần cho các vị khách từ phương xa đến.
Bữa cơm này tuy không xa hoa, hơn nữa còn ở căn tin trường học, nhưng tuyệt đối đầy đủ mỹ vị, đủ phong phú, bởi vì Đinh Dược tin tưởng tay nghề của mẹ mình.
Gửi xong tin tức cho Trần Yên, Đinh Dược hướng phía ngoài cửa đi ra.
Đi tới cửa, đột nhiên nhớ tới bạn thân của mình.
Vì vây Đinh Dược vừa đi xuống lầu, vừa gọi điện cho Hoàng Hữu Kiệt.
"Alo, Đinh ca, có gì cần phân phó sao?"
Gia hỏa Hoàng Hữu Kiệt đã quen chuyện Đinh Dược gọi tới là phân phó sự tình cho mình đi làm.
"Tạm thời không có chuyện gì, bây giờ không phải lúc cơm tối sao, mẹ của ta ở căn tin làm bữa cơm, ta đã mời người của Học viện Nghệ Thuật Quân Sự đến ăn, thuận tiện muốn hỏi ngươi có muốn qua ăn một bữa hay không? Không đến lúc đó ngươi lại nói ta không rủ!"
"A di làm cơm? Phải đến ăn chứ! Chờ ta!"
Tút tút tút.
Điện thoại rất nhanh tắt máy, đoán chừng lúc này hắn đang cùng Từ Bân chạy lo việc an bài ký túc xá cho giáo viên.
Đi tới lầu trọ Lê Viên, Đinh Dược thấy Trần Yến đã tập kết một trăm sinh viên ngoài cửa.
"Trần giáo quan, kỳ thật không phải nghiêm túc như vậy, các ngươi ăn một bữa cơm cũng phải xếp hàng sao?"
"Nếu như với tư cách giáo quan huấn luyện, vậy phải làm gương thật tốt, đây cũng là cách thể hiện quân sự hóa của học viện chúng ta."
"Ân ân, vậy cũng được."
Đinh Dược là hiệu trưởng đại học Văn Lý, tự nhiên không quản được học viện người ta thế nào.
Bất quá mà nói, hơn trăm nữ sinh xếp thành hàng đứng hiên ngang như vậy, thoạt nhìn cũng rất có khí thế đấy.
Sau khi đến căn tin, Trần Yên liền phân phó mọi người xếp hàng lấy cơm.
Thời điểm các nàng xếp hàng lấy cơm, cũng đều đứng thẳng tắp, chỉnh tề vô cùng.
Nơi cửa căn tin, Hoàng Hữu Kiệt cùng Từ Bân hai người kề vai sát cách đi tới.
"Giới thiệu một chút, đây là chủ nhiệm hậu cầu đại học Văn Lý, Hoàng Hữu Kiệt, đây là chủ nhiệm hành chính, Từ Bân."
Đinh Dược đơn giản giới thiệu hai người Hoàng Hữu Kiệt, Từ Bân cho Trần Yến quen biết.
"Xin chào."
"Xin chào, các ngươi khỏe...Đây chính là nam trang giả nữ đạt giải hoa hậu giảng đường đang hot trên mạng sao?" Trần Yến khẽ cau mày, nhìn về phía Hoàng Hữu Kiệt hỏi.
Thời điểm hai ngày trước Trần Yến cũng lướt weibo, cũng thấy được đề tài hotsreach này, biết được 'Nam hoa hậu giảng đường' là chủ nhiệm hậu cần của đại học Văn Lý, hiện tại nhìn thấy người thật, cảm thấy bộ dạng của hắn cũng nữ trang kia giống nhau.
Chỉ bất quá thời điểm bình thường, không chút nào nhìn ra có điểm nào giống nữ nhân.
Nhưng thời điểm hắn giả nữ, đoán chừng nếu không ai nói thì chả có người nào đoán ra đó là con trai.
"Đến cả Trần giáo quan cũng biết ta à?" Hoàng Hữu Kiệt nghe xong, kinh hỉ.
Bản thân quả nhiên rất nổi tiếng a.
Đến cả lão sư Học Viện Nghệ Thuật Quân Sự cũng nhận biết mình, ha ha ha!
"Xem ra ngươi quả nhiên rất nổi." Đinh Dược nói ra, sau đó nhìn cửa sổ căn tin: "Đi mua cơm đi."
Nghe vậy Hoàng Hữu Kiệt cùng Từ Bân đi tới mua cơm.
Trương Ngọc Bình thấy hai người họ, liền tranh thủ lấy hộp lớn, múc cho hai người không ít đồ ăn: "Ăn nhiều một chút."
"Cảm ơn dì, rất lâu rồi không ăn đồ ăn dì nấu."
Hoàng Hữu Kiệt suy nghĩ một chút, lần trước ăn chực nhà Đinh Dược, hình như là hơn nửa năm trước, ngày 1 tháng 5?
Hiện tại cũng chín tháng rồi.
Nhìn đồ ăn phong phú của mình, Hoàng Hữu Kiệt cầm lấy chiếc đũa, liền không nhịn được ăn vài miếng.
Mùi vị rất ngon, nhìn cũng đẹp mắt!
Theo lý mà nói, loại nấu đồ ăn tập thể này, cho dù tay nghề tốt đến đâu cũng giảm xuống một chút đi?
Nhưng đồ ăn mà Trương Ngọc Bình làm ra, vẫn ngon như cũ.
Đinh Dược bên này, ngồi đối diện với Trần Yến, Trần Yến nhìn khay đồ ăn trước mắt, liên động đũa xuống, vừa ăn vài miếng, nàng cảm giác đồ ăn ở đây so với trường mình.
Quả thực là trên trời dưới đất.
"Đinh hiệu trưởng, đồ ăn trường học các ngươi làm...Quả thực ăn rất ngon a!" Trần Yến nhịn không được nói ra cảm thụ chân thật của mình.
"Hắc hắc, đồ ăn ở đây do mẹ ta làm đấy, mấy thứ này, là việc mè ta am hiểu nhất."
Đinh Dược tự hào, vừa cười vừa nói.
Ting!
"Thu hoạch khen ngợi đến từ Trần Yến, [Khen ngợi căn tin] +1!"
Ting.
"Thu hoạch khen ngợi từ Hoàng Hữu Kiệt, [Khen ngợi căn tin] +1."
Trong đầu Đinh Dược, bắt đầu không ngừng hiện lên thông báo khen ngợi, đợi lúc [Khen ngợi căn tin] tích lũy được 1000 nghìn lượt, Đinh Dược có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.
Những nữ sinh giáo quan, sau khi ăn vào đồ ăn xong thì lúc nói chuyện trên mặt cũng nhiều thêm vài nụ cười.
"Đồ ăn ở trường học này rất ngon."
"Ừ ừ, khẩu vị rất hợp với ta."
"Thứ này làm ta nhớ đồ ăn mẹ làm, rất có mùi vị gia đình."
"Đồ ăn ở chỗ này so với nhà hàng còn ngon hơn!"
"Các ngươi có cảm thấy hiệu trưởng trường này, cũng rất tuấn tú không?"
"Đúng đúng đúng, cũng quá soái đi."
Vài mỹ nữ nhịn không được lại len lén liếc nhìn Đinh Dược thêm vài lần.