Đứng trước mặt Đinh Dược là một trang hán cao lớn, một thân cơ bắp cuồn cuộn, nhưng lại có tên là Trần Tú Lợi? Đinh Dược nhìn Mãnh Nam trước mắt, vội vàng kéo Lâm Chỉ Nhu ra xa một chút. Không thể trêu vào. Chủ yếu là đánh không lại a. “Đinh hiệu trưởng, trận đấu sắp được bắt đầu rồi.” Cách đó không xa, Văn Nhược Hàm nhìn đồng hồ, nhắc nhở. “Tốt, biết rồi.” Đinh Dược lên tiếng, cuối cùng dặn dò Lâm Chỉ Nhu một câu: “Đồng học Lâm Chỉ Nhu, chúng ta phải đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.