Buổi chiều.
Đinh Dược nói Hoàng Hữu Kiệt phái một nhân viên hậu cần tới nhà trọ Lê Viên thu dọn một căn phòng ký túc xá.
"Đinh ca, ngươi cố ý chỉnh đốn lại một căn phòng làm gì vậy?"
Hoàng Hữu Kiệt tò mò hỏi.
"Muội muội ta chiều này không có tiết học, Chủ Nhât lại được nghỉ, nên nàng muốn tới đại học Văn Lý chơi."
Đinh Dược nói xong, liền cầm chìa khóa xe đi xuống dưới.
Chiếc Audi A8 của hắn đang đậu bên ngoài, bên cạnh là hai chiếc Mec với BMW của Từ Bân cùng Hoàng Hữu Kiệt.
"Tiểu Du, ta hiện tại chuẩn bị đi, nếu không kẹt xe thì 40 phút nữa tới nơi."
Sau khi lên xe, Đinh Dược cầm lấy điện thoại nhắn tin tới cho muội muội.
Sau đó lái chiếc Audi A8, chậm rãi rời khỏi lầu hành chính, dọc theo đường hướng cổng trường đi ra.
Bởi vì lúc này sinh viên đều ở thao trường huấn luyện quân sự, nên trên đường không có mấy người, ngẫu nhiên có thể nhân viên viên chức qua lại.
Đinh Dược điều khiển Audi chạy đến cổng trường, thời điểm đi ngang qua bể phun nước, Đinh Dược bỗng nhiên ngừng xe lại.
Cái bể phun nước này lần đầu tiên Đinh Dược tới đây thuê đã thấy được, ở giữa là một công rồng phương đông quấn tròn, cái đẩu ngẩng lên trời, thiết kế khá đẹp, nhìn qua có chút khí thế, bên ngoài được bao bọc bởi một cái hồ.
Chỉ bất quá.
Bên trong cái bể phun nước này, một giọt nước cũng không có, thậm chí có cả lá cây rơi lả tả bên trong.
Một cái bể phun nước không có nước, đây chẳng phải là thứ vô dụng sao?
Từ bên ngoài đi vào, thứ đập vào mắt chính là cái bể rồng phun nước này.
Có thể nói, bể rồng phun nước trước cổng trường, chính là ấn tượng đầu tiên của người ta đối với Đại học Văn Lý.
Kết quả thì thế nào, rồng thì không phun nước, trong bể toàn lá cây khô.
Cái này sao có thể?
Đại học Văn Lý tiếp kiệm chút nước này sao?
Cái bể này phải phun nước một năm bốn mùa liên tục, mới có thể biểu đạt sinh viên đại học Văn Lý phát triển không ngừng, giáo dục trường học năm sau mạnh hơn năm trước!
Mà...Điều này cũng hơi chút mê tín.
Nghĩ tới đây, Hoàng Hữu Kiệt tranh thủ thời gian lấy điện thoại ra, gọi cho phụ thân Đinh Kiến Quân.
"Alo, ba à, đang bận sao? Vâng vâng, được, con đang ở cổng trường, người tới đây một chuyến?"
Trong điện thoại phụ thân nói mình đang rảnh rỗi, vì vậy Đinh Dược liền tìm cho ông một công việc, chuyện bảo hành điện nước này đưa cho tiểu tổ phụ trách là phù hợp nhất.
Năm phút sau.
Đinh Kiến Quân đi tới cổng trường.
"Sao vậy, con trai? Chuyện gì?"
Đinh Dược chỉ vào cái bể nước bên cạnh, nói ra: "Phụ thân, người không cảm thấy nó có gì lạ sao?"
"Con nói cái bể nước này?" Đinh Kiến Quân nghiêng đầu nhìn sang, đánh giá cái bể phun nước, sau đó gật đầu nói: "Rất tốt, vẫn còn rất mới!"
Trong nháy mắt Đinh Dược không biết nên khóc hay nên cười, nói thẳng: "Phụ thân, cái bể nước này một giọt nước cũng không có, đây chẳng phải thành đồ trang trí rồi?"
"Vậy phá đi?" Đinh Kiến Quân mở to hai mắt mà nhìn, vội vàng nói: "Lãng phí lãng phí, đem nước đổ vào, lại sửa trang bị phun nước, liền không phải dùng được sao?"
Đinh Dược lập tức ngây người một chỗ.
Lời này của phụ thân, là sao? Ta lúc nào muốn hủy đi?
"ý của con là sửa nó lại, cho nó phun nước, phụ thân xem tiểu tổ của người, có làm được chuyện này hay không?"
"Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề, để ta gọi bọn Lão Trương chạy tới làm." Đinh Kiến Quân nói ra, liền lấy điện thoại, chuẩn bị gọi bọn lão Trương tới làm việc.
"Được, phụ thân, cái bể nước này liền giao cho các ngươi, con đi đón muội muội đây." Đinh Dược nói xong, liền trở về xe.
Đông đông đông!
Phụ thân Đinh Kiến Quân gõ cửa sổ xe.
Đinh Dược đem cửa sổ hạ xuống, hỏi: "Sao vậy, phụ thân?"
"Trên đường đi chạy chậm một chút, chú ý an toàn." Phụ thân Đinh Kiến Quan dặn dò.
"Đã rõ!"
...
Một tiếng sau.
Bên trong tiệm trà sữa ngoài trường học nhất trung.
"Hừ, đã nói 40 phút, nay gần một tiếng, ngươi mới tới, đừng có nói kẹt xe nha, ta không tin đâu."
Đinh Tiểu Du vểnh cái miệng nhỏ lên, bởi vì ca ca đến muộn, làm nàng một mình đợi chỗ này gần nửa tiếng.
"Hắc hắc, cũng không phải do kẹt xe, là do thời điểm ta lái tới trước cổng trường học, thì nhìn thấy một cái bể phun nước bị bỏ hoang, vì vậy kêu phụ thân tới sửa chữa, trì hoãn một chút, nên đến muộn, tới tới tới, muội muội muống uống gì, ta mời."
Đinh Dược gãi gãi đầu, cười giải thích.
"Ta muốn uống một ly Tiên Nữ Đốt Tiên Thảo!"
"Lão bản, một ly Tiên Nư Đốt Tiền, thuận tiện cho ta một ly trà sữa trân châu..Đúng rồi muội muội, cũng cuối cấp rồi, cảm giác thế nào?"
"A...Không có cảm giác gì." Đinh Tiểu Du bình tĩnh.
Cuối cấp đối với nhiều người mà nói, là một thời kì rất áp lực, căng thẳng thần kinh một năm, liền phải bước vào kì thi đại học cả nước.
Nhưng Đinh Tiểu Du không giống vậy.
Với tư cách là siêu cấp học bá, chỉ cần thuận lợi tham gia kì thi đại học, liền có thể báo danh nhập học Thanh Hoa hay Đài Bắc rồi.
Đương nhiên, muội muội thích học Khoa Học, hiển nhiên sẽ không vào Đài Bắc.
Thanh Hoa cùng Đại Bắc phân công ngành học đứng đầu rất rõ ràng, Thanh Hoa lấy Khoa Học Kỹ Thuật làm chủ, Đài Bắc thì lấy Khoa Học Xã Hội làm chủ.
"Cũng đúng, đối với ngươi mà nói, Thanh Hoa hay Đài Bắc tùy tiện thi là vào, ngươi với ta đều do ba mẹ sinh ra, vì sao ngươi lại là học bá, còn ta là học bã?"
"Ha ha ha, ca ca, ai bảo thời điểm cấp ba của ngươi ham chơi, không lo học, ngươi cũng không quá ngu."
"Cũng đúng, ta hiện tại cố gắng học tập, còn kịp không?"
"Kịp, bất quá ca ca, ngươi bây giờ làm hiệu trưởng, còn học làm gì a? Hảo hảo kinh doanh trường học không phải kiếm nhiều tiền hơn sao?"
"Không được, tuy kiếm tiền, nhưng vẫn phải cố gắng tăng lên bản thân, đừng để lúc đó muội muội ngươi thành tiến sĩ, ta còn là một thí sinh thi rớt đại học, nói ra không phải cho ngươi mất mặt sao, ha ha ha."
"Cũng đúng, vậy ca ca chuẩn bị học gì?"
"Văn sử khẳng định không được, ta nhìn chữ thôi đã thấy đau đầu, còn không bằng nhìn công thức, trước học Khoa Học Kỹ Thuật, nhưng còn chưa biết nên học ngành nào.
Hai huynh muội trò chuyện, trà sữa của ngươi kêu cũng được đưa tới.
Đinh Tiểu Du vui vẻ cầm trà sữa, cùng theo ca ca lên xe, sau đó Đinh Dược hướng đại học Văn Lý chạy tới.
Trên đường đi hai huynh muội hàn huyên thật nhiều.
Đinh Dược nói với muội muội, bản thân chờ trường học nhập học, sẽ quyết định vào học.
Sau đó ở đại học Văn Lý theo học chuyên ngafh của mình, đạt được bằng cấp, liền suy nghĩ có nên nâng cao tiếp hay không.
40 phút sau.
Đinh Dược lái xe trở muội muội đến đại học Văn Lý.
Vừa tới trước cồng trường, Đinh Dược liền thấy được cái bể phun nước cách đó không xa đã bị phụ thân Đinh Kiến Quốc dân người sửa xong, tiếng nước rầm rầm truyền đến, chính giữa có một con rồng đang phun nước lên trời, nước phun cao đến năm mét, thoạt nhìn rất đồ sộ, trên bể nước còn tạo thành một tiểu cầu vông.
Đinh Dược nhìn nước phun lên không ngừng, không khỏi cảm khái: "Thật nhiều nước a!"
"Ha ha? Ca, ngươi vừa nói gì vậy?"