Toàn trường có hớn chín nghìn sáu trăm sinh viên, cộng thêm trăm giáo quan huấn luyện, năm nghìn cân dưa hấu rất nhanh bị giải quyết toàn bộ.
Dưới thời tiết nóng như vậy, dưa hấu nhiều đến đâu cũng không trụ nổi a!
Vỏ dưa ăn xong bị cất vào trong túi rác màu đen, sau đó công nhân môi trường cầm lấy đi xử lý.
Sau khi các học sinh ăn dưa xong, giáo quan Trần Yến thổi còi.
"Mau mau mau, tập kết xếp thành hàng!"
Huấn luyện quân sự tiếp tục.
Bộ tuyên truyền thì chở về phòng đem video cùng ảnh chụp cắt ghép lại, sau đó viết văn án tuyên truyền, đem bài viết đưa cho hiệu trưởng Đinh Dược thẩm duyệt.
Đinh Dược ngồi trước máy tính văn phòng hiệu trưởng, nghiêm túc kiểm tra văn án của bộ tuyên truyền gửi tới.
Văn án này viết cũng được.
Không hổ là nhân viên chuyên nghiệp.
"Đinh đại tá, ngươi không biết đâu, sinh viên chúng ta ăn dưa xong đều cao hứng không thôi."
Hoàng Hữu Kiệt làm xong việc ở bên thao trường, liền đi thẳng tới văn phòng hiệu trưởng.
"Khổ cực lão Hoàng rồi."
"Kế tiếp là tuyên truyền phải không? Phóng nhãn ra cả nước, không có một trường đại học nào đối xử sinh viên tốt như trường chúng ta a?"
Hoàng Hữu Kiệt đắc chí nói.
"Đệ tử là tài phú quý giá nhất trường học." Đây là phương châm trụ cột của Đinh Dược.
Chỉ có thể khiến sinh viên cảm nhận được đây là ngôi trường tốt, mới có thể khiến bọn họ trung thành.
"Ừ, chuyện này giao cho bộ tuyên truyền làm là được rồi." Đinh Dược gật đầu nói.
"Đinh ca, ngươi xem, đã có bài trên Weibo, độ hot cũng không thấp, bất quá còn chưa lọt top tìm kiếm."
Hoàng Hữu Kiệt cầm lấy điện thoại, đi tới bên cạnh Đinh Dược.
"Nhanh như vậy?"
Đinh Dược quay đầu liếc nhìn nội dung bên trong điện thoại Hoàng Hữu Kiệt.
Nội dung đại khái là một sinh viên ở đại học Văn Lý, tên là Lưu Vũ Hào đăng ảnh chụp ăn dưa lên vòng bạn bè.
Sau đó trong vòng bạn bè truyền bá ra, đến bây giờ tạo thành chủ đề trên Weibo.
Lưu Vũ Hào?
Đinh Dược cảm giác cái tên này nghe rất quen, tựa hồ đã nghe qua ở đâu rồi?
"Bất quá có bình luận nói trường học chúng ta đang diễn? Chúng ta thật sự cho học sinh ăn dưa mà, sao lại là diễn?"
Hoàng Hữu Kiệt nhìn bình luận phía dưới, tức giận nói ra.
"Rất bình thường, Anti mà, ở đâu chả có." Đinh Dược ngược lại rất bình tĩnh.
Tính khí của Hoàng Hữu Kiệt có hơi chút bạo, thấy có người cố ý nói trường mình diễn gì gì đó, nhịn không được: "Đinh ca, chuyện này không thể được, không thể để bọn họ dắt mũi người khác, đến lúc đó cư dân mạng thật cho chúng ta đang diễn thì sao?"
"Cũng đúng, bất quá chuyện này cũng dễ giải quyết."
Đinh Dược đã có biện pháp.
Hơn nữa.
Cho sinh viên huấn luyện quân sự ăn dưa, căn bản chính là vì học sinh mà mưu cầu phúc lợi, nhưng bọn họ lại nói đại học Văn Lý diễn, đoán chừng cho rằng chỉ hôm nay đại học Văn Lý mơi cung cấp dưa miễn phí cho học sinh ăn.
Ngại quá.
Cũng không phải chỉ có ngày hôm nay a.
Từ hôm nay trở đi, thẳng đến khi quân huấn kết thúc, đại học Văn Lý mỗi ngày sẽ cung cấp cho sinh viên quấn huấn năm ngàn cân dưa miễn phí.
Nếu như làm đến vậy cũng bị nói là diễn, thì Đinh Dược không biết nói sao.
Vì vậy, Đinh Dược đem văn án tuyên truyền hơi sửa lại một chút, thêm vào câu 'Trong lúc huấn luyện quân sự kiên trì mỗi ngay cung cấp dưa hấu cho sinh viên'.
Sau đó đem văn án thông qua gửi đến Lưu chủ nhiệm bộ phận tuyên truyền, nói rõ: "Hãy dùng văn án mà ta sửa chữa, sau đó đăng lên tài khoản truyền thông, phá vỡ chất vấn hiện có trên mạng"
Lưu chủ nhiệm: Đã nhận! Lập tức sẽ làm!
Không đến năm phút sau, nhiều tài khoản của đại học Văn Lý như Weibo, TikTok, Bilibili,... đăng tải video tuyên truyền.
Đám cư dân mạng sau khi thấy nội dung mà đại học Văn Lý đăng tải, đều tỏ vẻ ngưỡng mộ không tyhooi.
"Lúc đầu ta còn tưởng bọn họ diễn, không nghĩ tới rõ ràng mỗi ngày đều đưa tặng dưa hấu, ngưu!"
"Căn cử vào sở thích sinh viên dạy học, có cả mỹ nữ làm giáo quan huấn luyện quân sự, bây giờ lại được miễn phí ăn dưa, không thể không nói, về phương diện chăm sóc đỗi đãi sinh viên, đại học Văn Lý thật không có chỗ để chê a!"
"Đại học Văn Lý quả thực đã phá vỡ nhận thức của ta về đại học dân lập."
"Đúng đúng đúng, trước kia ta thường xuyên thấy đại học dân lập thu đủ loại phí, loại phí nào cũng có, quả thực đại học Văn Lý, chính là khác loài với các trường dân lập khác a."
"Ta có thể nhìn ra được, ngôi trường này đối với sinh viên rất tốt."
"Không biết nhưng người nói diễn bây giờ đâu rồi, bây giơ người ta diễn mỗi ngày cung ứng dưa hấu kìa."
"Đúng vậy, mua nhiều dưa hấu vậy không tốn tiền sao, hơn nữa còn cung ứng miễn phí mỗi ngày, nếu mà diễn đến mức này thì cũng hơi quá rồi."
Thời gian dần trôi qua, không ít cư dân mạng càng thêm có hảo cảm với đại học Văn Lý.
Đinh Dược ngồi trong phòng làm việc, trong đầu không ngừng hiện lên thông bao thu hoạch được điểm nhân khí.
Cho tới bây giờ, Đinh Dược cũng tích góp được không ít điểm, phương diện tuyên truyền của trường học cũng đi vào quỹ đạo.
Về sau bộ tuyên truyền cứ dựa theo mạch suy nghĩ này, cách một đoạn thời gian tuyên truyền về ưu điểm của đại học Văn Lý là được.
Sau đó Đinh Dược có thể nằm không thu hoạch nhân khí rồi.
Bất quá vấn đề đau đầu nhất của Đinh Dược là làm sao để trường học thăng cấp, chỉ cần thăng cấp là Đinh Dược sẽ mua được rất nhiều thứ ở trong cửa hàng.
Nói vị du như Đinh Dược chuẩn bị tăng thêm cho mình chút nội tình, thì cần dùng đến không ít đạo cụ có trong cửa hàng hệ thống.
Sở dĩ Đinh Dược muốn tăng thêm nội tình cho mình, là vì đại học Văn Lý muốn tiến bước mạnh mẽ, cuối cùng đi đến đỉnh cấp danh giáo, thì hiệu trưởng hắn đây cũng không thể quá kém cỏi.
Vẻn vẹn chỉ là một sinh viên thi rớt, thân phận như vậy sau này đề cập, Đinh Dược cũng cảm thấy xấu hổ.
Vì vậy.
Đợi cho đại học Văn Lý chấm dứt học quân sự, Đinh Dược sẽ chuẩn bị lựa chọn cho mình mấy ngành học chuyên nghiệp.
Có đạo cụ trong cửa hàng trợ giúp. Đinh Dược tin tưởng qua vài năm sẽ có chú thành tựu, cũng không khó đi?
Đồng thời, Lão Hoàng cùng Từ Bân cùng phải phát triển, bằng không hai người với tư cách quản lý cấp cao, về sau sẽ bị người ta lên án.
"Lão Hoàng."
Đinh Dược nghĩ xong, liền chuẩn bị hỏi Hoàng Hữu Kiệt muốn theo học ngành nào.
"Ài, Đinh ca, làm sao vậy?"
Hoàng Hữu Kiệt đang xem điện thoại, thấy Đinh Dược gọi mình, liền thu hồi lại điện thoại, ngẩng đầu lên nhìn Đinh Dược hỏi.
"Chúng ta hiện tại tuy rằng là lãnh đạo trường học, nhưng cũng phải rèn luyện bản thân khi còn trẻ a, bằng cấp cũng nên có, ngươi nói xem có phải không?"
Đinh Dược thấm thía nhìn Hoàng Hữu Kiệt nói ra.
Hôm nay nhất định phải thuyết phục hắn.
"Ừ....Đinh ca, ngươi nói rất đúng, bằng không thì về sau trường học chúng ta phát triển lớn mạnh, người khác nhìn ta làm phó hiệu trưởng...Không được, không thể để cho Đinh ca mất mặt."
Ơ...
Lão Hoàng giác ngộ vẫn còn rất cao a.
"Vậy được, quay đầu lại ta tìm phòng giáo vụ đăng kí học tịch cho ba người chúng ta..."