Đi vào cổng trường 'Văn Lý'.
Đinh Dược nhìn thấy ở trong sân trường tấp nập không thôi, nhân số vượt quá hai trăm 'Diễn viên' mà Từ Bân thuê, chuyện này làm cho Đinh Dược ngây ngốc.
Là sinh viên đại học Tư Viễn sao?
Nhưng đại học Tư Viễn đã sụp đổ rồi, học sinh của bọn họ đều bị phân chuyển đến những ngôi trường cao đẳng khác.
Là sinh viên của trường cao đẳng khác?
Vậy cũng không có khả năng, nào có sinh viên trường cao đẳng, chạy đến giáo khu bỏ hoang này?
Hơn nữa hôm nay là thời gian mà Đinh Dược thuê lại giáo khu của tập đoàn Tư Viễn.
"A Bân, tình huống gì đây? không phải chỉ mời đến hai trăm người diễn cảnh báo danh thôi sao?"
Đinh Dược nghi hoặc đến bên cạnh Từ Bân, nhỏ giọng hỏi.
"Ta cũng không biết mà."
Từ Bân bất đắc dĩ giang hai tay ra, hắn với Đinh Dược càng bối rối hơn, sao lại có nhiều người tới thế này?"
"Lão Đinh, ngươi xem, hôm nay báo danh khai giảng thật náo nhiệt a."
"Đúng vậy, đúng vậy a."
"Đúng rồi, lão Đinh, con trai nhà ngươi học ngành nào."
"Kiến trúc dân dụng, tiểu Hoàng của ngươi thì sao?"
"Hắn hình như học truyền thông gì đó, ta chưa nghe qua bao giờ."
Hai nhà Đinh Dược cùng Hoàng Hữu Kiệt vui vẻ nói chuyện, thỉnh thoảng còn cám thán trường đại học Văn Lý này thật nhiều sinh viên tới báo danh.
Thời điểm Đinh Dược còn không biết chuyện gì xảy ra.
Đột nhiên trong đầu vang lên âm thanh điện tử ——
Ting!
"4, báo danh khai giảng (đã hoàn thành)"
"[Tiến trình kích hoạt hệ thống 100%]!"
"Chúng mừng kí chủ thành công kích hoạt [Hệ thống danh giáo thế giới]..."
"Tự động nhận lấy tân thủ đại lễ bao..."
"Đang tự động hoàn thiện thủ tục trường học [Đại Học Văn Lý Vụ Thành].."
Thời điểm này, Đinh Dược mới ý thức được tình cảnh báo danh ngày hôm nay, khả năng cao liên quan đến hệ thống danh giáo thế giới mới kích hoạt này.
Ý niệm trong đầu Đinh Dược khẽ niệm, trước mắt liền xuất hiện bảng hệ thống.
[Hệ thống danh giáo thế giới] ——
Trường học: Đại học Văn Lý Vụ Thành.
Loại hình: Đại học dân doanh.
Hiệu trưởng: Đinh Dược.
Địa chỉ: Đường Trạng Nguyên số 123, khu đại học, Vụ Thành.
Diện tích: 2500 mẫu.
Đẳng cấp: vô danh(0/100)
Hệ: 18 viện(Học viện thương mại, học viện luật, học viên khoa học-kỹ thuật, học viện thông tin-kiến trúc, học viện thủy lợi, học viện công trình máy móc, học viện hàng không vũ trụ, học viện vật lý công trình, viện y học, học viện điện ảnh-truyền hình, học viện tin tức...."
Khoa chính quy: 69 khoa (khoa vật lý, khoa kỹ thuật-khoa học, khoa kiến trúc, khoa dân dụng, khoa thủy lợi, khoa giao thông, khoa toán học, khoa đại hình, khoa quản lý, khoa sinh học, khoa lịch sử, khoa triết học, khoa hán ngữ,...
Danh vọng: 0 điểm.
Thương thành: đã mở.
Đinh Dược thế nào cũng không nghĩ tới, bản thân vậy mà kích hoạt một cái hệ thống danh giáo.
Bản thân vì để lừa gạt cha mẹ nên làm ra một ngôi trường đại học giả 'Văn Lý-Vụ Thành', nhưng bây giờ liền bị hệ thống đùa thành thật.
Bây giờ 'Đại học Văn Lý Vụ Thành' là một trường đại học, chẳng qua vẫn là đại học dân lập, nhưng tin tức cùng thủ tục đều đã được bổ sung vào hệ thống giáo dục của Hoa Hạ.
Đại học Văn Lý của Đinh Dược mở ra, đã trở thành một đại học hợp pháp rồi.
Mà Đinh Dược với tư cách là ký chủ.
Cần phải đem đại học này làm thành đại học cao cấp nhất thế giới.
"Bắt ta xây dựng đại học sao?"
Đinh Dược thầm nghĩ: "Có ban thưởng gì không? Bằng không thì ta đi làm kẻ đạo sĩ còn hơn."
Dù sao, kinh doanh một ngôi trường đại học, vẫn rất là mệt mỏi.
Một giây sau.
Trước mặt Đinh Dược xuất hiện một thông báo.
[Hoàn thành chiêu sinh]: Ban thưởng một trăm triệu tiền măt!
[Hoàn thành huấn luyện quân sự]: Ban thưởng quyển trục tăng tố chất thân thể +1 (toàn trường)
[Tăng lên đẳng cấp —— có chút danh tiếng]: Bản thưởng mười tỉ tiền mặt, một tòa thí nghiệm cao cấp...
...
"Được, thành giao!"
Sau khi Đinh Dược nhìn thấy các loại phần thưởng về sau, liền từ bỏ đi tương lai làm đạo sĩ sao chép của mình, trực tiếp quyết định về sau sẽ lăn lộn với hệ thống.
Đạo văn sao?
Còn đạo cái búa, đạo đến bao giờ mới kiểm đủ trăm triệu chứ?
Kinh doanh đại học của mình không phải tốt hơn sao.
Chẳng những có thể thu học phí của sinh viên, mà tuyển sinh xong còn được thưởng thêm trăm triệu.
Quả thực là quá thoải mái đi.
"Đinh Dược, tình huống gì đây? Ta vừa rồi tìm người hỏi một chút, bọn hắn nói đến đại học Văn Lý báo danh nhập học...."
Hoàng Hữu Kiệt không hiểu gì, hướng Đinh Dược hỏi.
Nghe được giọng nói Hoàng Hữu Kiệt, Đinh Dược tạm thời thu hồi hệ thống: "Đừng lo lắng, vấn đề không lớn..."
Đinh Dược hiện tại không sợ bại lộ chuyện lừa dối ra.
Dù sao 'Đại Học Văn Lý' cũng đã trở thành một ngôi trường đại học hàng thật giá thật.
Chỉ là kế tiếp phải tiến hành chiêu sinh, cha mẹ còn ở đây, Đinh Dược cũng khó mà triển khai, bây giờ chờ đợi cơ hội thích hợp, lại cùng cha mẹ ngả bài nói bản thân làm việc trong trường đại học đi.
"Bố, mẹ, thúc thúc, a di, trường học mọi người cũng tới rồi, chúng ta cũng không phải là tiểu tử cần phụ huynh dẫn đi báo danh, tự chúng ta tới báo danh là được, các ngươi quay về phòng chơi mạt chược đi?"
Đinh Dược trực tiếp nhìn phụ thân Đinh Kiến Quân, mẹ Trương Ngọc Bình, cùng với cha mẹ Hoàng Hữu Kiệt, cha Từ Bân nói ra.
Mẹ Trương Ngọc Bình thích nhất là chơi mạt chược.
Cha mẹ Hoàng Hữu Kiệt cũng mê bộ môn trí tuệ này, vừa nhắt đến mạt chược, hai mắt bọn họ đã mở thật lớn.
"Ngọc Bình, bọn nhỏ đều lớn rồi, cũng nên độc lập tử chủ, chúng ta đưa tới trường học là tốt, về nhà đi, hai ngay trước ta vừa mua một bàn mạt chược mới, chơi không?"
Mẹ Hoàng Hữu Kiệt còn giúp sức Đinh Dược một chút.
Nàng vừa nói như vậy, Trương Ngọc Bình nghe xong liền ngứa tay, so với chuyện cùng nhi tử ở trong trường lãnh phí một ngày, còn không bằng về chà chà mạt chược kiếm chút tiền đi chợ.
Hơn nữa Trương Ngọc Bình cũng cảm thấy mẹ Hoàng Hữu Kiệt nói đúng, bọn nhỏ đều lớn cả rồi, báo danh khai giảng, sửa sang phòng ngủ, chính bọn hắn có thể làm, cũng không cần người lớn phải bận tâm.
Hoàng Hưu Kiệt coi như thông minh, nhìn ra ý tứ Đinh Dược muốn đem cha mẹ bọn họ đuổi đi, vì vậy cũng thổi gió vào: "Đúng đúng đúng, cha mẹ, thúc thúc ,a di, các ngươi còn không bằng chờ về nhà chơi mạt chược đi, tiền sinh hoạt mẹ gửi qua Wechat cho con là được."
Gia hỏa Hoàng Hữu Kiệt này, đã lừa gạt chuyện học đại học với cha mẹ, còn không quên lừa thêm học phí đại học cùng tiền sinh hoạt, quả thật đúng là..
Ba nhà năm người trao đổi một phen, sau đó ăn nhịp đưa ra quyết định.
Sở dĩ năm người ba nhà, là vì cha mẹ Từ Bân đã ly hôn với nhau.
"Vậy được, các ngươi cũng đã trưởng thành, báo danh xong thì về dọn phòng ký túc xá, sau đó đi làm quen hoàn cảnh trường học, đem đồ cần thiết đi mua, qua mấy ngày nữa huấn luyện quân sự rồi, trong lúc học cố gắng nỗ lực, tranh thủ trước khi tốt nghiệp kiếm được công việc tốt, mặt khác Từ Bân, trong đại học dễ kiếm người yêu nên ngươi phải nắm chặt cơ hội ,ngươi hiểu ý lão tử chứ?"
Cha Từ Bân sau khi càm ràm một phen.
Cùng với cha mẹ Đinh Dược, Hoàng Hữu Kiệt rời đi khỏi đại học Văn Lý, về nhà chơi mạt chược.