Giáo khu đại học Tư Viễn bị phá sản, diện tích vẫn còn rất rộng
Diện tích khoản 2500 mẫu.
Đinh Dược cùng đồng bạn đi theo người phụ trách của tập đoàn Tư Viễn thăm quan tốn gần nửa canh giờ, mới có thể đem toàn bộ giáo khu đi dạo xong.
Lầu dạy học, căn tin, thư viện, ký túc xá, sân thể dục, kiến trúc công trình nào cũng đầy đủ, chỉ là mỗi tòa nhà hơi có chút cũ kỹ.
Dù sao nơi đây cũng từng là đại học dân lập, hơn nữa còn lâu đời.
"Chỗ này muốn thuê thế nào?"
Đinh Dược trước cùng nam tử trung niên Lưu Trường Văn nói về sự tình thuê.
"Các ngươi chuẩn bị thuê bao lâu? Kỳ thật ta đề nghị các ngươi trực tiếp mua lại nơi này, hiện tại tình trạng của tập đoàn Tư Viễn các ngươi cũng biết, mua lại chỗ này tuyệt đối không lỗ."
Lưu Trường Văn thở dài nói ra.
"Ách...Chúng ta phải xem xét mới quyết định có mua hay không, bất quá chúng ta nên nói về chuyện cho thuê, nếu thuê chỗ này có hiệu quả không tệ, ta liền mua."
Đinh Dược kỳ thật căn bản không nghĩ tới chuyện mua lại.
Dù sao mảnh giáo khu lớn thế này, lấy tài lực của Đinh Dược với đồng bạn, cũng không đủ mua một phòng vệ sinh.
Chỉ là khi Đinh Dược nói chuyện với Lưu Trường Văn mới phát hiện, tập đoàn Tư Viễn bọn hắn rất muốn đem mảnh giáo khu này bán đi lấy tiền.
Vì vậy Đinh Dược mới nói xem xét có mua hay không.
Chính là vì để bọn họ trước tiên nghĩ hắn muốn thuê rồi mới mua sau, nhưng chờ sau khi khai giảng xong, đem cha mẹ lừa đối qua ải, liền bái bai bọn họ.
"Chuyện này...Tiểu Đinh, nếu ngươi thuê, thì muốn thuê bao lâu?"
Lưu Trường Văn lại hỏi.
"Thuê một ngày bao nhiêu tiền?"
"Thuê một ngày?"
Lưu Trường Văn trực tiếp ngớ ngẩn cả người, sau đó lắc đầu nói ra: "Tiểu Đinh, thuê một ngày....cũng không được a, nửa năm trước, có một trung tâm giáo dục đến thuê, bọn họ thuê ít nhất cũng một tháng."
"Vậy một tháng thuê mất bao nhiêu?"
"30 vạn."
"Vậy chính là một vạn một ngày rồi?" Đinh Dược vừa cười vừa nói: "Thành giao!"
"Tiểu Đinh, ngươi thuê một ngày? Chuyện này..."
Lưu Trường Văn trong nháy mắt không biết nên nói gì cho đúng.
Không cho thuê.
Vạn nhất bỏ lỡ khách hàng muốn mua lại khu này thì sao?
Cho thuê.
Thuê một ngày, mới được một vạn tệ, đây quả thực...Trước kia hắn làm cũng chưa từng gặp thao tác này a?
"Cũng không nhất định là một ngày, dù sao một ngày cũng một ván, các ngươi để chỗ này không cũng không đẻ ra tiền, không bằng cho ta thuê, còn có thể kiếm chút tiền lời, ngươi nói có phải không?"
Đinh Dược cái khác thì không biết, chứ công phu mồm mép của hắn thì không thể chê.
Hơn nữa lời nói còn chuẩn xác ghim vào lòng Lưu Trường Văn, vừa rồi bản thân nói có ý định mua lại, chính là khiến Lưu Trường Văn nảy sinh tâm tư không muốn bỏ qua khách hàng tiềm năng.
Bởi vì Đinh Dược ở trên mạng từng điều tra qua.
Đại Học Tư Viên Vũ Thành nằm ở vị trí khu đại học vắng vẻ, khó có người hứng thú.
Hơn nữa đại học dân lập càng ngày càng khó sống, chỗ này muốn bán đi, trừ khi chờ được Học viện mỹ thuật Vụ Thành nâng cấp, mua lại chỗ này, nhưng còn không biết đến đời đời kiếp kiếp nào.
Học viện mỹ thuật mới xây lại còn chưa tới ba năm, còn không biết đời nào mới được nâng cấp.
Lưu Trường Văn xoắn quýt hồi lâu,.
Mắt thấy tiểu Đinh trước mặt là vị khách hàng đầu tiên có hứng thú với đại học Tư Viễn, vẫn phải cố gắng nắm giữ.
"Vậy được, trước chúng ta sẽ làm hợp đồng thuê theo ngày, tiền thuê một ngày sẽ là một vạn, ngươi nếu cảm thấy mảnh giáo khu này không tệ, hy vọng ngươi có thể cân nhắc, mua lại nó, ngươi yên tâm, mua lại khẳng định không lỗ đâu."
Lưu Trường Văn hít sâu một hơi, xác nhận nói.
"Được, thành giao, vậy chúng ta chuẩn bị hợp đồng, trước tiên đem ngày bắt đầu thuê định xuống."
Cứ như vậy, Đinh Dược thành công tới tập đoàn Tư Viễn, ký kết hợp đồng thuê sử dụng mảnh giáo khu.
Hơn nữa chỉ định ngày bắt đầu vào ngày mùng một tháng chín, cũng chính là thời gian nhập học giả của 'Đại Học Văn Lý'.
Ting!
"3, tìm kiếm xây dựng giáo khu (đã hoàn thành)"
" [Tiến trình kích hoạt hệ thống: 80%...."
Bước thứ ba hoàn thành.
Hiện tại.
Đinh Dược chỉ còn đợi đến ngày mùng một tháng chín để nhập học.
Kỳ thật còn có chút sự tình vụn vặt, hắn trực tiếp giao cho Hoàng Hữu Kiệt cùng Từ Bân đi làm, chính là tìm một ít 'Diễn viên'
Dù sao đến ngày khai giảng, vạn nhất cha mẹ theo chân đi cùng, nhìn trường học không một bóng người, cũng không có hiện trường người khác báo danh, đây chẳng phải rất lúng túng sao?
Vì vậy Đinh Dược cần người kiến tạo tình cảnh báo danh giả, tiền còn dư lại trong tay, trên cơ bản cũng dùng để làm chuyện này..
Hết thảy kết hoạch đều được tiến hành.
Thời tiết cực nóng tháng tám của Vụ Thành trôi qua..
Tháng chín.
Càng nóng hơn....
Sinh viên đại học cả nước đều bắt đầu đi học từ cuối tháng tám, tân sinh cũng chuẩn bị đồ đạt để tới báo danh nhập học.
Ngày một tháng chín.
Hơn mười trường đại học ở Vụ Thành ,cũng đều chào đón sinh viên tới báo danh.
Thật tình không biết.
Có một ngôi trường đại học tên là ''Văn Lý'', cũng lăn lộn trong đó, đưa ra báo danh.
Buổi sáng.
Đinh Dược sau khi thu thập xong hành lý của bản thân, cùng phụ mẫu đi xuống lầu, đến cửa tiểu khu, chờ cả nhà Hoàng Hữu Kiệt.
Muội muội Đinh Tiểu Du bởi vì hôm nay cần đi học sớm, bởi vậy không thể cùng Đinh Dược đi báo danh.
Nha đầu kia không đi mới tốt.
Đinh Dược còn lo lắng nàng quá mức thông minh, vạn nhất nhìn thấu kế hoạch của hắn thì làm sao?
Chỉ là phụ thân cùng mẹ mà nói, còn dễ lừa gạt hơn một tí, cha mẹ Hoàng Hữu Kiệt cùng cha Từ Bân, cũng đều tương đối dễ lừa gạt.
Chỉ cần hôm nay hồ lộng qua thì tốt.
Hết thảy mọi thứ đều xong xuôi, thời gian kế tiếp Đinh Dược chỉ cần tập trung tinh lực, ở thế giới này đạo văn kiếm tiền.
Hắn xuyên việt đến đây đã được một đoạn thời gian.
Phát hiện lĩnh vực vui chơi giải trí ở đây có chỗ khác biệt, lợi dụng sự khác biệt này, Đinh Dược viết tiểu thuyết, sao chép ca khúc, khẳng định nhân sinh sẽ phất lên không thành vấn đề.
Không thể không nói, Đinh Dược cảm giác kế hoạch giả làm sinh viên của mình thật sự hoàn mỹ.
Chấm trước điểm tối đa!
Sau khi ba nhà chạm mặt, cùng một chỗ đi đến khu đại học.
"A Bân, ngươi ở trên mạng thì được bao nhiêu diễn viên quần chúng? Cơm trưa chúng ta bao sao?"
"Hơn hai trăm người, một người hai trăm tệ, hơn nữa còn có cơm trưa, bọn họ sẽ mang theo đạo cụ, tiền dư ngươi đưa ta đã sài hết."
Từ Bân đối với việc tính toán chuyện tiền nong vẫn rất uy tín, hắn không đi học kế toán quả thật uổng phí nhân tài.
Không có biện pháp, gia hỏa này từ nhỏ đã ưu thích làm Hacker, lập chí về sau muốn thành một đại lão Hacker ngưu bức.
Đinh Dược suy nghĩ, hơn hai trăm người đã đủ rồi.
Ba người rất nhanh đi đến trước cổng trường, Đinh Dược phát hiện có không ít sinh viên đi qua đi lại bên phía Học Viện Mỹ Thuật, mà trước cửa đại học Văn Lý, cũng có không ít người.
Quan trọng nhất là, còn đậu không ít xe.
Đinh Dược liếc mắt nhìn lại, Audi, Mec, cùng BMW ở đây quá bình thường, rõ ràng còn có các loại xe sang như Ferrairi, Maserati,..cùng SUV, thậm chí có cả siêu xe !
Ta không nhìn lầm chứ?
Đinh Dược nhìn thấy cách đó không xa có một chiếc Lamborghini?
Những loại xe này, đỗ tỉ mỉ trước cửa đại học 'Văn Lý'.
"Những chiếc xe này đến từ đâu đây? Chẳng lẽ là của Học Viện Mỹ Thuật đối diện? Nhưng sao lại ngừng chỗ này?"
Giờ phút này, trong đầu Đinh Dược có rất nhiều dấu chấm hỏi.