Ting!
"Chúng mừng đại học Văn Lý Vụ Thành thu được 63w điểm nhân khí!"
"Chúng mừng đại học Văn Lý Vụ Thành thu được 129w điểm nhân khí!"
...
Trong đầu Đinh Dược vang lên từng đợt nhắc nhở của hệ thống.
Bởi vì đại học Văn Lý hưởng ké fame của # mạo danh đi học, còn tỏ vẻ thành ý muốn mời Lý X phu nhân đến đại học Văn Lý học tập, hơn nữa còn không có mất bất kì chi phí gì.
Đại học Văn Lý vì chuyện này, so với đại học Lý Công Đông Sơn 'Không có tiền lệ' tạo thành nét đối lập.
Vô số cư dân mạng nhao nhao vì hành động của đại học Văn Lý khen ngợi.
Bởi vậy đại học Văn Lý của Đinh Dược kiếm được không ít điểm nhân khí, những điểm nhân khí này, nếu đổi thành kinh nghiệm, đã sớm đủ thanh cấp đại học thành [Có chút danh khí] rồi.
Thậm chí có thể tăng lên đẳng cấp thứ ba [gần xa có tiếng].
Chỉ bất quá, muốn tăng lên cấp bập, còn phải hoàn thành một thành tựu cộng với điểm EXP, mới có thể thuận lợi tăng cấp.
Bằng không thì, Đinh Dược sớm đã đem đại học Văn Lý Vụ Thành thăng cấp lên [có chút danh khí] rồi, dù sao đẳng cấp càng cao, thì vật phẩm trong cửa hàng hệ thống càng tốt, càng thêm lợi hại.
Đinh Dược cùng hai người Hoàng Hữu Kiệt với Từ Bân đi tới căn tin ăn trưa.
"Đinh ca, đồ ăn a di nấu có mùi vị thật ngon! Ăn mãi không ngán."
Hoàng Hửu Kiệt chỉ đồ ăn trên bàn, ngoài miệng tán dương không dứt.
Ting!
"Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ [Khen ngợi căn tin], thu hoạch một ngàn lượt like của sinh viên đối với căn tin trường học."
"Ban thưởng: 10 điểm danh vọng, 5 triệu tiền mặt!"
Quả nhiên giống như sở liệu của Đinh Dược, đến thời điểm ăn cơm trưa, nhiệm vụ [khen ngợi căn tin] liền thuận lợi hoàn thành.
10 điểm danh vong có thể mua [thẻ nâng cao tư chất giáo viên], còn 5 triệu tệ dùng để vận hàng trường học.
Được a.
Ban thưởng từ nhiệm vụ cũng coi như là vô cùng phong phú rồi.
Chỉ cần mình thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ phát triển, trên cơ bản sẽ không lo thiếu tiền.
Ting!
"Chúc mừng kí chủ đạt được nhiệm vụ phát triển —— huấn luyện quân sự 5 sao!"
"Nhiệm vụ [Huấn luyện quân sự 5 sao]: Sau khi hoàn thành quân huấn, có ít nhất chín mươi phần trăm đệ tử hài lòng với quân huấn!"
"Ban thưởng nhiệm vụ: Thẻ thuộc tính thể dục(một người) +3, danh vọng +50 điểm!"
Đinh Dược còn đang suy nghĩ làm sao để có thể nhận được nhiệm vụ, trong nháy mắt, hệ thống liền đưa ra nhiệm vụ mới rồi.
[Huấn luyện quân sự 5 sao], phải khiến 90% sinh viên khi hoàn thành khóa huấn luyện quân sự cảm thấy hài lòng.
Chuyện này có chút khó rồi.
Dù sao huấn luyện quân sự cũng vô cùng vất vả, là quá trình rèn luyện con người.
Rất nhiều sinh viên trải qua một lần huấn luyện, sẽ không muốn trải nghiệm thêm lần thứ hai.
Muốn làm cho chín mươi phần trăm sinh viên cảm thấy hài lòng?
Quá khó!
"Ta đây mời mỹ nữ giáo quan đến huấn luyện cho bọn họ, bọn hắn cũng nên thỏa mãn đi?"
Đinh Dược thầm nói.
Tỉ lệ thỏa mãn quân huấn: 62.55%.
Đột nhiên.
Trước mặt Đinh Dược xuất hiện một bảng thông báo.
Nguyên lai hệ thống cũng cung cấp số liệu thỏa mãn thực địa, số liệu này phải đạt 90% sau khi kết thúc, mới xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Trước mắt được 62.55%, xem như đây là tác dụng của mỹ nữ giáo quan.
Có lẽ còn có liên quan đến [quyển trục tập trung ý chí sơ cấp] đi
Còn muốn tăng lên tỉ lệ thỏa mãn.
Còn phải cho mấy sinh viên này thêm phúc lợi quân huấn a!
"Lão Hoàng, lão Từ, các ngươi nói xem, lần huấn luyện quân sự này, ngoài trừ mỹ nữ giáo quan ra, còn có thể làm gì để tăng thêm phúc lợi cho sinh viên không?"
Đinh Dược không biết phương pháp nào để tăng lên tỉ lệ, nên liền hướng Hoàng Hữu Kiệt cùng Từ Bân để hỏi.
Hợp mưu hợp sức!
"Tăng thêm phúc lợi cho sinh viên?"
Từ Bân nhíu mày, hỏi: "Huấn luyện quân sự là vì để rèn luyện bọn hắn, rèn luyện tố chất thân thể, bồi dưỡng năng lực sinh hoạt độc lập, có phúc lợi gì chứ?"
"Giảm bớt nội dung quân huấn, chính là thứ mà bọn họ thích nhất."
Hoàng Hữu Kiệt nói ra.
"Chuyện này không được."
Đinh Dược lắc đầu.
Nhiệm vụ [Huấn luyện quân sự 5 sao], không thể dựa vào giảm bớt nội dung quân huấn để kiếm tỉ lệ thỏa mãn được.
"Đinh ca, chúng ta cho sinh viên thêm phúc lợi quân huấn làm gì? Cho bọn hắn mỹ nữ giáo quan huấn luyện còn chưa đủ sao?"
Từ Bân tò mò hướng Đinh Dược hỏi.
"Chưa đủ." Đinh Dược nói ra: "Ngươi nói xem ,chúng ta không chỉ cho mỹ nữ làm giáo quan huấn luyện bọn họ, mà còn cho thêm phúc lợi khi học quân huấn thì sao? Không phải chuyện này sẽ nổi lên trên Weibo, giúp chúng ta sang năm có thể chiêu sinh thêm càng nhiều sinh viên? Đó không phải là càng ngày càng kiếm nhiều tiền hơn?"
"Có đạo lý!"
"Thật nhiều tiền a..."
"Đinh ca, có rồi, ngươi xem thời tiết nóng thế này, chúng ta mỗi ngày cung cấp cho sinh viên dưa hấu giải khát, cái này có tính là phúc lợi không?"
Hoàng Hữu Kiệt vừa nghe đến tiếng, trong đầu liền nhảy ra số.
"Được được! Ý tưởng này không tệ!"
Đinh Dược nghe vậy, trong nháy mắt hai mắt tỏa sáng.
Trong hoàn cảnh nóng nực thế này, cung cấp dưa hấu cho sinh viên giải khát, tuyệt đối là phúc lợi a, đến lúc đó không phải tỉ lệ thỏa mãn sẽ tăng lên sao?
"Đúng đúng đúng, hiện tại giá cả dưa hấu rất thấp, nếu như chúng ta trực tiếp mua ở trang trại, chỉ mấy tệ một cân, nếu tính xuống cũng không nhiều."
Từ Bân cũng đồng ý phương pháp xử lý này.
Đầu tiên là giá thành không cao.
Tiếp theo nhất định sinh viên sẽ hài lòng, nói không chừng có thể bởi vì chuyện này mà đại học Văn Lý lại lọt top tìm kiếm nữa đấy!
"Được, lão Hoàng, chuyện này ngươi phụ...Được rồi, ngươi cũng không biết đi đâu tìm người trồng dưa, chuyện này để ta tìm mẹ mình."
Đinh Dược nói xong, bưng lên đồ ăn hướng phía cửa sổ đi đến.
"Mẹ."
Đinh Dược thấy mẹ mình ở trong phòng bếp bận rộn.
"Con trai, sao vậy?"
"Tới văn phòng nói chuyện." Đinh Dược đem khay đồ ăn giao cho nhân viên, sau đó hướng tay phải đi qua, xuyên qua một cái hành lang, nơi này chính là văn phòng căn tin, cũng là văn phòng của Trương Ngọc Bình.
Chẳng mất bao lâu, Trương Ngọc Bình cũng đi tới.
"Con trai, chuyện gì vậy?"
"Mẹ, còn nhớ dưới quê chúng ta có trang trại trồng dưa phải không?"
Nếu nhớ không lầm.
Dưới quê Đinh Dược có một hương trấn, chỗ đó trồng rất nhiều dưa hấu, lại cách Vụ Thành không xa, có lẽ mẹ quen không ít chủ trang trại đi.
"Dưa hấu sao?"
"Đúng vậy."
"Nêu mà dưa hấu, thì mẹ nhớ hình như sát vách gia gia nhà mình, con trai cả của lão Trần trồng dưa đấy, quy mô rất lớn." Trương Ngọc Bình suy nghĩ một chút trả lời.
"Tốt, mẹ hỗ trợ liên lạc dùm con, nói trong vòng hai mươi ngày kế tiếp, trường chúng ta sẽ đặt số lượng lớn dưa hấu của bọn họ."
Đinh Dược hài lòng nhẹ gật đầu.
Xem ra vẫn là mẹ mình đáng tin cậy, nếu để Hoàng Hữu Kiệt lo việc này, chỉ sợ mất cả buổi còn chưa tìm ra nhà nào trồng dưa.
"Con trai, con mua nhiều dưa hấu như vậy làm gì?"
"Hắc hắc, cho sinh viên thêm phúc lợi!"