Mục lục
Từ Đại Học Giả Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chín giờ sáng.

Hơn chín nghìn sáu trăm sinh viên đã xếp thành hàng, đứng theo khóa học của mình đăng ký, mặt hướng về đài chủ tịch.

Trên đài.

Hiệu trưởng Đinh Dược của đại học Văn Lý, chủ nhiệm hậu cần Hoàng Hữu Kiệt, chủ tịch hành chính Từ Bân, đám người này ăn mặc giày da ngồi trước bàn hội nghị.

Trên mặt bàn có đầy đủ nước khoáng, cùng với bài tử tên lãnh đạo của trường.

Những thứ này đều do nhân viên hậu cần trường học an bài bố trí.

Trước bàn giáo viên, còn có một đài cao diễn thuyết, trên đài đang có một nhân viên công tác điều chỉnh thử Microphone.

Trên sân trường, cũng bắt đầu xuất hiện một bài nhạc quen thuộc < Vận động viên tiến hành khúc >.

Thời điểm nghe thấy < Vận động viên tiến hành khúc >, Đinh Dược không khỏi nhớ lại thời điểm trước khi xuyên việt, bản thân đồng dạng cũng nghe bài này khi huấn luyện quân sự.

< Vận động viên tiến hành khúc > Có thể nói là nhạc của đại hội thể dục thể thao cả nước, thời điểm huấn luyện quân sự cũng thống nhất phát bài này.

Bất quá.

Tình huống kiếp này cùng kiếp trước không giống nhau.

Kiếp trước ở trên Địa Cầu, Đinh Dược cũng là một tên sinh viên đứng dưới sân trường, nhưng bây giờ, hắn là hiệu trưởng ngồi trên đài hội nghị.

Nhìn sinh viên đứng thành khối hình chữ nhật, tâm tình của Đinh Dược đột nhiên có chút bành trướng.

Đồng thời cũng cảm giác gánh nặng đường xa.

Hệ thống muốn mình tạo nên một tòa danh giáo nổi tiếng khắp thế giới, nhiệm vụ này thật không đơn giản, hiện tại Đinh Dược vẻn vẹn mới đem hình thức ban đầu của trường học làm ra mà thôi.

Về sau còn có rất nhiều chuyện liên quan đến dạy học, cũng nhiệm vụ phát triển kiến thiết..

Đinh Dược suy nghĩ một chút.

Bản thân với tư cách hiệu trưởng, có lẽ có thể đứng sau màn lo vẻ mảng kiến thiết phát triển đại học Văn Lý.

Về phần quản lý công tác trường học, Đinh Dược cũng không cần bản thân mình tự đi chăm lo.

Theo thông báo tuyển dụng đăng lên, số lượng nhân viên trong trường học ngày càng tăng, cộng thêm có hai thuộc hạ Hoàng Hữu Kiệt cùng Từ Bân, hai người bọn họ xử lý sự tình cũng không tệ lắm, từ lần giả chiêu sinh là có thể nhìn ra.

Hai người bọn họ, một người quả hậu cần, một người quản hành chính.

Từ Bân với tư cách chủ nhiệm hành chính, cũng có cấp dưới phụ trách sự tình, các loại công tác như kiểm tra, tài vụ,....

Về phần mặt tuyên truyền, có thể tạo ra bộ phận, sau đó tuyển dụng nhân tài đến đảm nhiệm.

Mà thứ Đinh Dược muốn làm, là đứng sau màn trù tính sự phát triển của đại học Văn Lý, làm cho một ngôi trường dân lập không có chút nào danh tiếng, dần dần trở thành một ngôi trường có thực lực, có danh tiếng trong nước!

Thẳng đến khi trở thành đỉnh cấp danh giáo của thế giới mới thôi!

"Đinh ca, chúng ta bắt đầu chưa?"

Thời điểm Đinh Dược đang suy nghĩ đại kế phát triển của đại học Văn Lý, bên tai truyền đến thanh âm Từ Bân.

"Ừ, đến giờ rồi sao?"

"Chín giờ."

"Vậy thì bắt đầu thôi.''

Dựa theo quá trình, vốn hôm nay là lễ khai giảng, thứ quan trọng nhất chính là hiệu trưởng Đinh Dược diễn thuyết khai giảng.

Sau đó là đại hội động viên huấn luyện quân sự.

Trong đại hội động viên, giáo quan Trần Yến sẽ có một bài diễn thuyết.

Sau khi đại hội chấm dứt, hơn chín nghìn sáu trăm sinh viên đại học Văn Lý sẽ chính thức bước vào quá trình huấn luyện quân sự kéo dài hơn hai mươi ngày.

Dưới tình huống bình thường thì thẳng đến trước lễ quốc khách mới kết thúc.

"Vù vù."

Từ Bân thổi thổi, thử chiếc Microphone trước mặt của mình.

"Chủ nhiệm Từ, Microphone không có vấn đề."

Nhân viên chịu trách nhiệm thử Mic tới gần, nói khẽ vào tai Từ Bân.

Lúc này đây, bài hát < Vận động viên tiến hành quân > cũng tạm thời ngừng lại.

Từ Bân khẽ gật đầu, sau đó một tay cầm Microphone, tuyên bố: "Tôi tuyên bố, buổi lễ khai giảng đại học Văn Lý năm 2020, cùng đại hội động viên huấn luyện quân sự, chính thức bắt đầu."

"Rầm..."

Sinh viên dưới đài phối hợp vỗ tay.

Đối với sinh viên mà nói, buổi lễ khai giảng cùng đại hội động viên quả thực vô cùng buồn tẻ nhàm chán, nhưng cần phải đi đấy.

Tiếp theo.

Có lẽ cần nghe hiệu trưởng đọc bài diễn thuyết buồn tẻ của mình đi?

"Mời hiệu trưởng Đinh Dược của đại học Văn Lý lên diên thuyết khai giảng."

Tiếng vỗ tay lần nữa vang lên.

Lúc này Đinh Dược đứng dậy, tận lực sử dụng tư thế trầm ổn, hướng bàn diễn thuyết đi lên.

"Mau nhìn, Đinh hiệu trưởng của chúng ta."

"Thật trẻ, thoạt nhìn bằng tuổi chúng ta."

"Đúng đấy, hình như bằng tuổi chúng ta."

"Trẻ như vậy đã làm hiệu trưởng rồi sao?"

"Đại học Văn Lý là đại học dân lập, chuyện này rất bình thường, đoán chừng sau lưng đại học Văn Lý có người chống lưng, mở đại học cho công tư ca điều hành?"

"Soi mói người ta làm gì, nhìn lại mình đi, không phải thi rớt đại học mới đến đây học sao, ài."

"Mà các ngươi có phát hiện Đinh hiệu trưởng rất đẹp trai không?"

"Thế mà đẹp trai, ta cũng đẹp!"

"Ta cũng thế!"

Các sinh viên thấy Đinh Dược đứng trước bàn diễn thuyết, không khỏi thấp giọng nghị luận.

Hôm nay là lần đầu tiên Đinh Dược chính thức xuất hiện trước mặt sinh viên lão sư trong trường, đây cũng là cơ hội để bọn họ nhận thức được Đinh Dược, Đinh Dược tự nhiên biểu hiện thành thục trầm ổn, ít nhất không thể như lúc trước, biểu thị ra sự ngây ngô của người trẻ tuổi.

Đinh Dược đem bài diễn thuyết của mình đặt trên bục.

Sau đó nhìn lướt qua hơn chín nghìn sinh viên đứng ở dưới, rậm rạp chằng chịt, hầu như chứa đầy toàn sân vận động.

Cũng may Đinh Dược không có chứng sợ hãi gì.

Trước khi bắt đầu đọc diễn thuyết.

Ý niệm Đinh Dược khẽ nhúc nhích, hiện ra hệ thống trước mặt.

"Sử dụng [Quyển trục tập trung ý chí sơ cấp], sử dụng [Quyển trục trí tuệ anh sáng sơ cấp]."

Ting

"Sử dụng thành công Quyển trục tập trung ý chí sơ cấp], sử dụng thành công [Quyển trục trí tuệ anh sáng sơ cấp]!"

Đinh Dược có thể đại khái thấy được, hai quyển trục này hóa thành sương mù màu lam cùng cam, bay lơ lửng trên không sân trường, sau đó phủ rộng từ từ hạ xuống, bao phủ sinh viên rồi biến mất không thấy.

Hai quyển trục mua từ cửa hàng hệ thống, có thể giúp sinh viên tăng thêm năng lực tập trung cùng khai phá trí tuệ đại não.

Đinh Dược muốn đem một ngôi trường bỏ đi trong mắt người khác, chế tạo thành một đỉnh cấp danh giáo, nhưng chỉ dựa vào mấy học bã này thì không thể nào làm được.

Nhưng bọn hắn cũng không phải trời sinh đã là học bã.

Hai quyển trục sơ cấp mà Đinh Dược sử dụng, có thể giúp sinh viên tăng nên trình độ học tập cùng trí tuệ đại não.

Hiệu quả đối với mỗi người sẽ khác nhau.

Giống như [Quyển trục tập trung ý chí], kém nhất là tăng thêm 100%, tốt nhất thì lên tới tận 500% năng lực học tập.

Sau khi đem năng lực học tập cùng khai phá trí tuệ xong, bọn họ có thể cố gắng ở trong ngành học của mình có chút thành tựu, thậm chí là sáng tạo kỳ tích.

Đương nhiên.

Chỉ dựa vào mấy quyển trục sơ cấp này mà muốn sáng tạo kỳ tích thì rất khó.

Đinh Dược suy nghĩ, dù thế nào cũng phải cho sinh viên dùng quyển trục cao cấp, bọn hắn lúc đó mới có thể sáng tạo kỳ tích, nhưng quyển trục cao cấp thật đắt a!

Hơn nữa hiện tại Đinh Dược còn chưa đủ [Đẳng cấp danh giáo] để đi mua sắm quyển trục ở cửa hàng!

Về sau đại học Văn Lý có thể tuyển sinh được như Thanh Hoa Đài Bắc, chủng loại học bá kia, sau đó sử dụng quyển trục thượng hạng, hiệu quả không phải tăng mạnh gấp mấy lần à?

Sau khi sử dụng hai quyển trục xong, Đinh Dược thu hồi lại giao diện hệ thống.

Sau đó dựa theo bản thảo diễn thuyết tiến hành đọc: "Xin chào các vị lão sư tôn kính, cái em học sinh thân mến, mọi người khỏe."

Trên sân trường trong nháy mắt lại truyền tới tiếng vỗ tay.

"Mùa hè dần dần qua đi, đây là một mùa tràn đầy thu hoạch, lúc này đây, ta đại biểu toàn thể lãnh đạo trường đại học Văn Lý, nghênh đón mọi người bước vào mảnh sân trường này."

"Chúng ta trải qua kỳ thi Đại Học tẩy lễ, rốt cuộc cũng đi vào cánh cổng đại học, bắt đầu học tập cùng sinh hoạt trong môi trường đại học, ở chỗ này, ta chúc các vị đồng học có cuộc sống đại học vui vẻ, học tập thành công, sau khi tốt nghiệp có thể hiện giá trị của mình đối với xã hội..."

Ngay từ đầu, tất cả sinh viên đều cho răng bài diễn thuyết của Đinh Dược rất nhàm chán, buồn tể, có chút lười không muốn nghe.

Nhưng không biết tại sao.

Giờ phút này, mỗi một sinh viên, đều bất tri bất giác nghiêm túc nghe.

Thậm chí là cả mấy người lười, cũng chăm chú nghe hiệu trưởng diễn thuyết...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK