Hàn Mẫn ở trong phòng cố gắng vận công để giảm bớt đau đớn của chất độc nhưng chỉ giảm bớt được một ít mà thôi, lúc này cửa phòng đột nhiên mở toang, bớt vào là hai thân ảnh một lớn một nhỏ đang tiến sát lại
“ Nhị ca người sao vậy, sao lại ra nông nỗi này” thân ảnh nhỏ lao đến đỡ lấy y
“ Hàn Châu sao đệ lại ở đây” nhìn thấy đệ đệ đã lâu không gặp Hàn Mẫn có chút vui mừng
“Ta vốn dĩ muốn trở về kinh thành thăm mẫu thân và ca ca nhưng giữa đường lại bị Kim Tuấn Hạo loi đến đây, ca ca người xem y quá đáng với ta, dù gì ta cũng là thân nữ nhi mà” Hàn Châu xà vào lòng Hàn Mẫn mà làm nũng bị Hàn Mẫn kí cho một phát
“Ở bên ngoài đệ có thể bảo với tất cả mọi người là nữ nhi nhưng trước mặt ta và Tuấn Hạo ca ca đệ vẫn là nam nhi mà thôi, ta thấy huynh ấy bị đệ ức hiếp thì có “ Hàn Mần thật sự bất lực, không phải năm đó vì để che giấu giới tính của Hàn Châu mà mẫu thân đã bảo y là con gái và đem y đi giao cho Kim gia nhờ nuôi dưỡng thì có lẻ bây giờ cuộc sống của Hàn Châu cũng không tốt như bây giờ
“ Hứ ta không thèm cãi với hai người, nhị ca ta nghe nói ngươi bị trúng độc là đại tỷ hạ độc ngươi sao “ Hàn Châu lập thức thay đổi thái độ nghiêm túc, ngay từ lúc bắt đầu nhận thức được thì Hàn Châu đã biết được rằng mẫu thân mang y đi nhờ ngươi nuôi là vì muốn tốt cho y và cũng hiểu được là nhị ca y đã chịu đựng biết bao nhiêu để sống đến bây giờ, y vô cùng thương nhị ca vì y biết y và nhị ca giống nhau, nhị ca thì may mắn được hoàng thượng ban hôn với thập tứ vương gia và y cũng nghe được thâp tứ vương gia rất yêu thương ca ca y còn y không biết sẽ đi về đâu
“Ta không trách nàng, là ta cướp vị trí vương phi của nàng, nàng hận ta ta hiểu được, Châu nhi ta chỉ mong người đừng hận nàng nàng không có lỗi”
“Nhị ca người tha thứ cho nàng ta nhưng nàng ta lại muốn giết người, ta không muốn bỏ qua cho nàng ta dễ dàng như vậy, không nói đến nữa, đưa tay đây ta bắt mạch sắc mặt người yếu đến vậy rồi “Hàn Châu kéo tay Hàn Mẫn, bên này Tuấn Hạo chỉ im lặng quan sát mà thôi
“ Tại sao người lại gan như vậy dám dùng loại độc này cơ chứ, đã biết loại thuốc đó càng khó tìm, muốn sắt đủ 12 chén là chuyện không dễ dàng gì người liều mạng vậy sao “ Hàn Châu thật sự tức đến không muốn nói, nhị ca người quả thật chính là không sợ chết đúng không
“Người đừng cứ mắng Mẫn nhi như thế chứ Hàn Châu y là ca ca ngươi đấy “ Tuấn Hạo không nhịn nổi lên tiếng, tên nhóc con này tính tình quả là không thể ưa nỗi không hiểu sao mẫu thân lại yêu thích đến thế cơ chứ đã vậy còn truyền hết tất cả tâm huyết cả đời cho tên oắt con này
“Đây là ca ca của ta ta muốn nói gì huynh xen vào được sao huynh có tin ta méc mẫu thân huynh hay không hả méc bà ấy con trai bà ấy lại đi ….” Chưa kịp nói dứt câu cậu đã bị anh bịt miệng lại đúng là không biết Hàn tướng quân sinh con kiểu gì thế một người thì tâm địa rắn độc, một người thì nhìn tưởng mỏng manh yếu đuối nhưng không phải vậy, người thì độc mồm độc miệng, Hàn tướng quân thật sự có phước quá mà
“ Châu nhi ngươi học đâu không học lại học thói độc mồm độc miệng của Kim phu nhân vậy hả “ Hàn Mẫn thật sự bất lực
“ Nhị ca đừng quan tâm đến, bây giờ quan trọng là giải độc trong người của huynh, mà tên vương gia đó đâu rồi, rõ ràng huynh như vậy mà hắn còn bỏ huynh một mình “
“ Ngài ấy còn bận việc, ta không sao, mà tại sao đệ và Tuấn Hạo ca biết ta ở đây “
“ Chuyện gì mà Kim Tuấn Hạo không biết chứ trừ biết điều ra thôi, ta đáng lẽ định về kinh thành nhưng huynh ấy bảo với ta không cần vài hôm nữa ca ca sẽ cùng tên vương gia đó đến đây, mà thôi ta không nói nhiều nữa ta đi sắt thuốc tuy nó không giải được độc nhưng nó sẽ giảm đau đớn huynh phải chịu đựng “ nói rồi Hàn Châu lập tức biến mất dạng để lại Tuấn Hạo cùng Hàn Mẫn
“ Dạo này ngươi vẫn khoẻ chứ, từ khi ta hay ngươi được ban hôn thì đã không gặp đến giờ “
“Sao đột nhiên ngữ điệu của ta và huynh lại xa cách đến như vậy, ta biết đến tận bây giờ huynh vẫn chưa chấp nhận được quyết định đó của ta” Hàn Mẫn nhìn thẳng vào anh, đúng cậy đây là thanh mai trúc mã của cậu cũng là huynh đệ tốt của cậu chỉ là từ lúc cậu quyết định đồng ý quyết định ban hôn của hoàng đế thì dường như cả hai không còn như trước nửa
“Ta chỉ đùa một chút không cần căng thẳng như vậy, Mẫn nhi tên đó đối xử tốt với đệ chứ “Tuấn Hạo cười quả thật cho dù không đồng ý lắm nhưng mà anh luôn ủng hộ quyết định của y
“Vương gia rất tốt với ta chỉ có điều ta cứ cảm thấy không an tâm mà thôi”
“Hắn đối tốt với đệ là được, chuyện của bá mẫu ta có nghe qua ta cũng cho người dò la tung tích của bá mẫu chỉ nghe được người đã an toàn trở về nơi người thuộc về đệ có thể yên tâm được rồi, còn về Hàn Yên nàng ta cứ như vậy mà bỏ qua sao “ biết bản tính của Hàn Mẫn nhất định không dễ dàng buông tha như vậy mà lại ra tay quả thật khiến Tuấn Hạo có cái nhìn mới lạ
“ Nàng là tỷ tỷ của ta, nói cho cùng ta không muốn giết nàng nhưng cũng không dễ dàng bỏ qua cho nàng chỉ là ta không muốn mẫu thân buồn dù gì nàng cũng là con của mẫu thân, là tỷ tỷ của ta và Châu nhi “
“ Ta thấy nàng ta mê đắm Trình Minh Thạc như thế làm sao chấp nhận được việc đệ trở thành vương phi chứ không phải nàng ta, sớm muộn gì thì đệ cũng nên cẩn thận đệ tha cho nàng ta chưa chắc nàng ta đã muố buông tha cho đệ “
“Ta biết, lần này huynh xuất hiện ở đây không chỉ đơn giản là đưa Châu nhi đến gặp ta đúng chứ “ Hàn Mẫn nhìn anh, đúng vậy bọn họ hiểu rõ nhau đến vô cùng đó chính là lí do tại sap sao này có người ăn dấm chua đấy
“Lần này ta chỉ quan sát không xen vào ta đã hứa với phụ thân không xen vào những chuyện như này nên đệ yên tâm ta và phu quân của đệ không chạm mặt nhau đâu “
“Ngay từ lúc đến đây ta đã biết việc này có liên quan đến huynh nên ta cũng không xen vào quá nhiều, Tuấn Hạo ca thời gian tới lại tiếp tục nhờ huynh chăm sóc Hàn Châu rồi, bây giờ Châu nhi quay về Hàn phủ không phải là biện pháp tốt mà ta cũng không thể để Châu nhi đến vương phủ được chỉ còn cách nhờ huynh chăm sóc Châu nhi thêm một thời gian “ Hàn Mẫn mệt mỏi tựa vào giường nói, thật sự bây giờ y không thể nào có biện pháp để phụ thân không bắt Hàn Châu trở về được chỉ còn cách giao Hàn Châu cho Tuấn Hạo ít ra phụ thân còn kiên dè Tuấn Hạo mà không dám làm càng
“ Kiếp trước ta mắc nợ huynh đệ của đệ thật sự kiếp này ta trả không nỗi” vốn tưởng tống cổ được cục nợ Hàn Châu cho Hàn Mẫn nhưng bây giờ lại tiếp tục bị Hàn Mẫn quăng tiểu phá phách Hàn Châu cho anh thật sự bất lực mà
“Không phải lúc trước có người bảo chỉ cần ta có việc nhờ nhất định sẽ giúp hay sao “ Hàn Mẫn châm chọc, đây là quả báo của huynh khi lúc nào cũng luôn miệng gọi y là tiểu mỹ nhân tiểu mỹ nhân bây giờ bên cạnh anh cũng là tiểu mỹ nhân nhưng là một tiểu mỹ nhân đáng sợ
Lúc này phía cửa bên ngoài có tiếng bước chân Tuấn Hạo cũng chẳng thèm màng tới bình thản ngồi dùng trà
“ Thật là có diễm phúc được gặp huynh đệ kết nghĩa của Mẫn nhi “ hắn từ lúc trở vệ đã được ám vệ báo cáo về sự hiện diện của hai người ở đây nên cũng không có gì quá bất ngờ
“ Vương gia thật là biết đùa ta làm sao có phúc mà làm huynh đệ kết nghĩa với vương phi nhà người được chứ “ Tuấn Hạo nhếch mép, ngay từ lúc biết Hàn Mẫn thích tên này anh đã không ưa được anh chính là ghét người của hoàng thất vô cùng thêm vào đó tên Trình Minh Thạc nổi tiếng là một trong các vị hoàng tử đào hoa vô cùng làm sao Mẫn nhi có thể để ý một người như vậy cơ chứ
Danh Sách Chương: