Sau một lúc thỉ cả ba cũng bình tĩnh lại, Y Ngọc lúc này cũng an lòng
“Châu nhi mẫu thân vẫn muốn ngươi cùng Kim Tuấn Hạo nói rõ một chút, ta tin chắc rằng chuyện này sẽ không tệ đến mức như vậy nếu ngay từ đầu ngươi và hắn chịu nói rõ”
Hàn Mẫn cũng đồng tình với mẫu thân, nếu như nói rõ sẽ không có kết cục như bây giờ, y cũng hiểu được rất nhiều, kiếp trước Trình Minh Thạc cũng là vậy là có tình cảm nhưng lại không nói rõ càng không thừa nhận cho nên dẫn đến kết cục bi thương, y không muốn đệ đệ mình cũng đi theo vết xe như vậy, y chỉ cơ một đệ đệ ruột là Hàn Châu đương nhiên y dành hết sự yêu thương cho đệ đệ mình
“Ca ca mẫu thân yên tâm ta nhất định sẽ cùng hắn nói rõ cũng như nói rõ lòng mình”
“Được rồi được rồi, hôm nay tuyết cũng đã tan chúng ta ra ngoài dạo một chút, mẫu thân đã lâu chưa cùng hai ngươi đi dạo”
“Mẫu thân không được, ca ca đang mang hài tử không thể ra ngoài, nếu như ra ngoài bọn họ sẽ nhìn huynh ấy như thế nào”
Y Ngọc suýt nữa quên mất mặc dù ở Thịnh Hà quốc việc nam tử mang thai cũng không phải chuyện lạ đa phần hoàng tộc đều biết nhưng ở Thuận An quốc thì thật sự lạ
“Ta thật quên mất đây là Thuận An quốc, vậy đi hôm nay mẫu thân sẽ đích thân xuống bếp nấu một bữa thật ngon cho hai nhi tử của ta”
Hàn Mẫn cùng Hàn Châu chưa kịp can ngăn thì người đã đi mất, hai huynh đệ chỉ biết lắc đầu, mẫu thân người cũng thật là đã không còn trẻ sao cứ như Y Linh nói một tiếng là đi mất
“Ca ca nhìn mẫu thân người thật vui a”
“Đúng vậy kể từ sau cùng phụ thân hoà ly, mẫu thân cứ như được sống lại vậy, ta thấy người như vậy thật tốt”
“Ca ca ta quyết định sẽ cùng hắn nói rõ nhưng ta….”
“Không sao ta tin hắn là có tình cảm với đệ nếu không tại sao lại hiểu lầm ghen tức khi đệ mang hài tử của người khác, Hàn Châu ta làm huynh đệ với hắn lâu như vậy ta hiểu hắn là một con người cố chấp cứng đầu cho nên mới khiến hiểu lầm giữa hai người ngày càng sâu”
Hàn Châu gật đầu, điều này y đương nhiên biết, cùng Kim Tuấn Hạo lớn lên y làm sao không hiểu được tính cách người này nhưng y cũng có lỗi vì không chịu cùng người nói rõ ràng cho nên không thể trách hắn được
Ở bên ngoài Trình Minh Thạc cùng Lý Nguyên đang luyện tập binh mã, một tháng trước phụ hoàng ra lệnh cho hắn âm thầm tuyển chọn binh mã luyện tập, hắn lập tức hiểu ra được ý định của phụ hoàng. Đại hoàng huynh cùng thất hoàng huynh âm mưu tạo phản từ lâu đã cho người nuôi binh đợi đến thời điểm thích hợp làm phản, bên cạnh hoàng thượng hiện tại binh mã không còn nhiều đa phần đều ở biên cương, số binh mã ở kinh thành cùng cẩm y vệ khó lòng đối địch được, cho nên hoàng thượng là muốn hắn có thể huấn luyện binh mã đợi đến khi đó tiếp ứng cho kinh thành
“Vương gia việc tuyển chọn binh mã tiếp theo đã được chuẩn bị, ngày có muốn đi nhìn thử hay không”
Lý Nguyên được giao trọng trách tuyển chọn binh mã, Phong Ảnh và Phong Vinh thì huấn luyện binh mã, mặc dù hai vị này còn rất nhở tuổi nhưng kinh nghiệm nhiều hơn nữa thân thủ vô cùng tốt cho nên trong doanh trại ai cũng kính nể và hơn hết họ biết được rằng hai vị này cùng Lý Nguyên đã đi theo vương gia đã lâu. Đa số binh lính được tuyển chọn đều là nam tử ở Vân Phong cùng một vài vùng lân cận, nghe được tiếng tốt của vương gia cho nên đều một lòng muốn tòng quân cho người
Trình Minh Thạc vô cùng hài lòng cũng như vô cùng cảm kích Hàn Mẫn vì nếu y không đều xuất việc phân phát lương thực cho bá tánh vượt qua mùa đông khiến cho bá tánh ai nấy đều biết ơn thì có lẽ Trình Minh Thạc cũng không thể thu phục lòng nhân nhanh như vậy được
“Được rồi ngươi cứ tuyển chọn sau đó lựa một vài người thật tài giỏi giao mà giao việc huấn luyện binh mã, dù gì ngươi cũng là người đi theo bên cạnh ta, nếu ngươi đột nhiên thường xuyên mất tích chắc chắn cỏ kẻ nghi ngờ”
Lý Nguyên hiểu rõ lậl tức đi làm
Trình Minh Thạc quan sát bầu trời, thấy cũng đã không còn sớm hắn vốn định trở về vương phủ thì nhận được thư là của Hàn lão tướng quân gửi đến mời hắn đến tửu lầu phía tây Vân Phong một chuyến, Trình Minh Thạc không khỏi tò mò không biết Hàn lão tướng quân có chuyện gì muốn gặp hắn mà không phải ở vương phủ
Trình Minh Thạc nhận thư sau đó một mình đi đến tửu lâu, tửu lâu này nhìn có vẻ vô cùng bình thường nhưng hắn nhận ra từ tiểu nhị cho đến ông chủ của nơi này đều là kẻ thân thủ bất phàm
Hắn vừa đến tiểu nhị liền lập tức không cần hỏi mà dẫn hắn đi lên phía trên có một gian phòng, Trình Minh Thạc đẩy cửa bước vào vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy không chỉ có Hàn lão tướng quân còn xuất hiện thêm một người khác, mà người đó hắn không hề xa lạ là Huỳnh tướng quân
“Chúng thần tham kiến vương gia”
Trình Minh Thạc có hơi bất ngờ nhưng vẫn đáp trả lại
“Hai vị tướng quân không cần đa lễ như vậy, Hàn lão tướng quân chúng ta là người một nhà ngài lại là trưởng bối của Mẫn nhi không nên như vậy”
“Vương gia không cần khách sáo như vậy, lễ quân thần lão đây vẫn phải tuân thủ không thể vì Mẫn nhi là vương phi mà quên mất được”
Trình Minh Thạc biết bản thân không nói lại vị tướng quân già này nên đành chuyển chủ đề khác
“Không biết hai vị tướng quân hôm nay là có chuyện gì muốn gặp bổn vương”
“Chúng thần được lệnh của hoàng thượng trợ giúp vương gia”
Huỳnh tướng quân tiếp lời
“Hoàng thượng nhìn ra được âm mưu tạo phản của hai vị hoàng tử cho nên đã sai thuộc hạ hội ngộ cùng Hàn lão tướng quân âm thầm chuẩn bị binh mã cũng như nhanh chóng đến Vân Phong cùng vương gia bàn kế sách cho tình thế xấu nhất”
Trình Minh Thạc gật đầu hắn hiểu phụ hoàng là có ý muốn gì, quả thật mặc dù hắn tập trung binh mã nhiều nhưng hai vị hoàng huynh đã sớm có ý tạo phản cho nên chie nhiêu đó binh mã cũng không thể đối đầu trực diện với hai người họ được, nếu có thêm binh lính từ phía Huynh tướng quân thì sẽ có thêm nhiều tiềm lực
“Lão già này bây giờ mặc dù đã không còn là tướng quân nhưng vương gia yên tâm kinh nghiệm chiến đấu của lãi không mai một thêm nữa ta cũng có giao tình tốt với một vài vị tướng quân người hãy yên tâm”
Trình Minh Thạc đương nhiên yên tâm, Hàn lãi tướng quân là tướng quân lâu có kinh nghiệm lâu nhất cũng là vị lão tướng được đại đa số tướng quân hiện tại nể trọng giao tình vô cùng tốt nếu có người đứng về phía hắn không sợ đối đầu với khó khăn, còn Huỳnh tướng quân cũng là một người tài ba không kém mặc dù vẫn còn rất trẻ nhưng lại chính là hậu nhân của Huỳnh lão tướng quân đã mất, so với phụ thân đã mất Huỳnh tướng quân hiện tại cũng không hề kém cạnh, binh lính trong tay Huynh tướng quân phải nói là được huấn luyện vô cùng tốt mỗi người đều là một nhân tài
“Cảm tạ hai vị tướng quân, hiện tại chúng ta vẫn là âm thầm mà làm không nên bứt dây động rừng, chúng ta vẫn chưa xác định được trong tay hai vị hoàng huynh của ta có bao nhiêu binh mã cũng như chắc chắn ta vẫn đang bị người âm thầm theo dõi cho nên việc tập trung binh mã cứ âm thầm mà tiến hành”
“Vương gia cứ yên tâm giao việc này cho ta, ta tuyệt đối sẽ không khiến vương gia thất vọng, ta biết được người vừa tuyển chọn một đợt binh mã mới vẫn còn rất non nớt, ta sẽ thay vương gia chính tay huấn luyện bọn họ vương gia an tâm”
Trình Minh Thạc gật đầu, đương nhiên nếu được Huynh tướng quân giúp huấn luyện binh mã hắn được nhiên an tâm phần nào
Danh Sách Chương: