Lúc này ở Khinh Trân, sau khi Triệu Anh cùng Y Lâm nói rõ thì cả ngày hai người đều đi bên cạnh nhau Hàn Mẫn nhìn đến độ chán chê, Y Linh bên cạnh cũng như y nhìn đến độ ngay lập tức muốn trở về Thịnh Hà quốc
Chỉ riêng Y Phàm mấy hôm nay đột nhiên trốn đi đâu mất một dấu vết cũng không thấy
“Biểu ca huynh nghĩ xem chúng ta có sai lầm khi giúp họ hay không” Y Linh quay sang nhìn Hàn Mẫn
“Ta nghĩ là sai rồi đấy” Hàn Mẫn cũng đồng ý, vốn dĩ không nghĩ Triệu Anh cùng Y Lâm có thể hoà thuận đến độ này
“Y Linh muội nói xem có nên gửi thư về cho phụ hoàng muội hay không để người chuẩn bị chút tinh thần”
“Muội nghĩ là nên gửi cả hai người họ về Thịnh Hà quốc luôn thì hợp lí hơn”
Hàn Mẫn gật đầu đồng ý với ý kiến của muội muội, Bạch Viên bên cạnh chỉ biết lắc đầu, nếu tiếp tục để chủ nhân ở cùng Y Linh công chúa sớm muộn người sẽ bị công chúa dạy hư mất thôi, chủ nhân ngày thường của hắn đâu mất rồi
“Y Linh tính ra muội cũng không còn nhỏ nữa, có để ý nam nhân nào hay chưa”
Đột nhiên bị nhắc đến Y Linh lập tức giật mình
“Biểu ca tại sao hôm nay lại hỏi chuyện này, ta còn nhỏ còn rất nhỏ không thích hợp thành thân gì cả”
Y Linh lập tức từ chối mặc dù nàng đã để ý đến một người nhưng nàng vẫn là chưa muốn thành thân nàng vẫn muốn là công chúa của phụ hoàng, tiểu bảo bối của phụ thân và là tiểu muội muội của hai vị hoàng huynh
“Ta chỉ hỏi như vậy, muội làm gì giật mình thế”
Vốn dĩ đêm qua y nhận được thư của Trình Minh Thạc, trong đó có kể chuyện Trình Văn Nhân thế mà để ý biểu muội của y không những vậy còn muốn cưới nàng, nhưng nghe được Y Linh nói mấy lời này Hàn Mẫn không khỏi tội nghiệp Trình Văn Nhân, con đường có thê tử của hắn không mấy dễ dàng nhất là khi Y Linh lại là bảo bối của hoàng cung Thịnh Hà quốc nghĩ xem đừng nói đến hai vị hoàng huynh của nàng thì phụ thân và phụ hoàng nàng sẽ chịu để nàng gả đi hay sao
“Biểu ca người có biêt hay không mây năm qua có rất nhiều vương công quý tộc, rồi hoàng tử của các nước đến muốn hoà thân, mỗi lần như vậy mệt muốn chết, ta là muốn tự do tự tại thật lâu ta vẫn còn chưa chơi đã ta không muốn sớm như vậy phải gả đi hơn nữa ta không muốn rời xa phụ hoàng và phụ thân”
Hàn Mẫn hiểu được, Y Linh vốn dĩ được cưng chiều từ nhỏ nàng gần như được bốn nam nhân yêu thương săn sóc cho nên đối với việc phải xa rời người thân chắc chắn nàng sẽ không làm được, nếu là y sinh ra một nữ nhi như vậy y chắc chắn cũng không nỡ mà gả đi
“Vậy muội muốn mãi mãi không lấy phu quân sao”
“Ta nói không lấy khi nào chỉ là không phải bây giờ, ta là đợi huynh sinh hài tử chơi cùng ta, rồi phụ hoàng cũng sinh hài tử như vậy sẽ có người chơi cùng ta”
Hàn Mẫn lắc đầu chịu thua, y sợ rằng sinh ra hài tử nhất định sẽ bị chiều hư mất thôi không cần nói đến người khác người đầu tiên chiều hư hài tử chắc chắn là Trình Minh Thạc, tiếp sau đó là Y Linh
Lúc này Y Phàm từ đâu trở về nhìn vộ dạng vô cùng thê thảm đến Bạch Viên cũng nhận không ra
“Nhị ca huynh chui vào xó xỉnh nào thế”
“Biểu đệ đệ có phải trêu ghẹo nữ nhân nhà nào rồi bị đánh không”
“Hai người có thể nói dễ nghe được không”
Y Phàm ngồi xuống thở dài, vốn là muốn đến gặp mỹ nhân thế nhưng mỹ nhận tuyệt tình lại đánh hắn một trân vô cùng thảm, trở về còn nhìn thấy biểu ca cùng muội muội mình đang trò chuyện vui vẻ hắn không cam tâm
“Y Phàm gốt cuộc là sao đệ ra nông nỗi này”
Hàn Mẫn vừa gót cho hắn ly trà vừa hỏi
“Ta vốn dĩ đến tìm cố nhân, lần trước giúp đỡ hắn hắn nói sẽ báo đáp ta nhưng thế mà hắn bây giờ lại thất hứa còn nhân lúc ta không phòng bị đánh ta, thật quá đáng”
Y Phàm nhớ lại không khỏi tức giận, vốn dĩ giúp đỡ kẻ kia lại bị người tẩn cho một trận, nhất định không báo thù không phải Lam Y Phàm
“Ha ha ta nói rồi huynh không nghe, ai bảo lần đó giúp người làm chi bây giờ thì hay rồi bị người ta lừa gạt đáng đời”
“Y Linh muội không nên nói vậy, đệ ấy có đáng đời thật ta thật to mò ai có thể khiến Y Phàm ra tay giúp đỡ chắc là một cô nương xinh đẹp rồi đây”
“Biểu ca làm gì là một cô nương là một nam nhân hơn nửa nam nhân này còn hơn tuổi huynh ấy haha, dường như nam nhân tên là Trình Thiên Hạo…”
Y Linh vừa nói xong lập tức im bặt, Trình không phải là họ của Trình Minh Thạc hay sao, không lẻ Trình Thiên Hạo cũng mang thân phận cao quý hay sao, như vậy như vậy thì có chuyện thật rồi
“Muội nói Trình Thiên Hạo”
Hàn Mẫn mở to mắt nhìn Y Linh sao đó nhìn qua Y Phàm, là Trình Thiên Hạo tam hoàng tử hay sao như vậy thì thật sự có chuyện thú vị rồi đây, Hàn Mẫn thầm cười trong lòng kiếp trước y là tại sao không phát hiện được lại có nhiều chuyện thú vị như vậy chứ, Triệu Anh cùng Y Lâm, sau đó là Trình Văn Nhân cùng biểu muội hắn Y Linh, bây giờ tới cả Y Phàm và Trình Thiên Hạo, thật là thú vị quá rồi không biết còn có bất ngờ gì nữa đây
“Y Phàm đừng nói đệ….đệ để ý Trình Thiên Hạo đấy”
Y Phàm nhẹ nhàng gật đầu
Hàn Mẫn mém nữa ngất xĩu, y chưa tiếp thu nổi những thứ này, Trình Minh Thạc đang ở đây mau đến đây nếu không y thật sự không chịu nỗi a, chỉ chưa đến một tháng nhiều tin tức như vậy y thật không tài nào mà tiếp thu kịp nhưng cũng là vô cùng thú vị đi, nam nhân hoàng tộc Thuận An quốc thế mà lại có mối quan hệ mật thiết không thể mật thiếu hơn với người của Thịnh Hà quốc xem như là có duyên đi
“Biểu ca Trình Thiên Hạo với phu quân của huynh là có quan hệ huyết thống đúng không”
Y Linh hỏi
“Trình Thiên Hạo là tam hoàng tử của Thuận An quốc là hoàng huynh của vương gia, ta đã từng gặp qua hắn cũng có thể cho rằng là một nam nhân tốt trong hoàng cung chỉ là hắn đối với nữ nhân rất lạnh nhạt, vương gia từng kể hắn còn doạ không biết bao nhiêu tiểu thơ con nhà vương công quý tộc lẫn con nhà đại quan triều đình sợ chạy mất dép, ai cũng không muốn gả cho hắn”
Hàn Mẫn nói mà không khỏi nghĩ lại Trình Thiên Hạo đời trước cho đến khi y tự vẫn, vẫn là một mình cô độc du sơn ngoạn thuỷ sống một đời tiêu diêu tự tại nhưng đời này thì không biết được có thể tiêu diêu tự tại hay không đây
Danh Sách Chương: