Trình Minh Thạc sau khi cùng Ngọc phi trò chuyện cũng trở về vương phủ, Bạch Minh và Bạch Á hay vương gia trở về lập tức ra hành lễ
“Thời gian qua đã vất vả cho hai ngươi” Trình Minh Thạc nói
“Bọn ta không vất vả, vương gia vương phi người sao rồi” Bạch Á lo lắng hỏi, lúc Hàn Mẫn rời đi sắc mặt đã xanh xao vô cùng
“Y hiện tại không sao, bốn tháng qua các ngươi theo vương phi đã quen chưa”
“Vương phi đối với bọn ta rất tốt, người còn đưa bọn ta đến chỗ huấn luyện ám vệ…”
Bạch Á muốn bịch miệng Bạch Minh lại nhưng không thành, Lý Nguyên bên cạnh cũng bất lực, Bạch Viên mà biết được Bạch Minh nói ra chuyện này nhất định sẽ tẩn cho hắn một trận
“Chuyện là như thế nào, Bạch Á ngươi để hắn nói”
Bạch Á bất lực bỏ tay ra
“Sau khi vương gia đi, vương phi thường xuyên đến ngọn núi cách kinh thành ba dặm, ngọn núi đó là của Hàn gia là hoàng thượng ban riêng cho Hàn lão tướng quân, vương phi luôn đến đó huấn luyện binh mã để chuẩn bị khi cần” Bạch Minh nói
Trình Minh Thạc im lặng hắn biết Hàn Mẫn phía sau có ám vệ nhưng chưa từng nghĩ Hàn Mẫn vì hắn mà huấn luyện ám vệ thành binh mã để chuẩn bị cho hắn
Lý Nguyên cũng im lặng vốn dĩ hắn cũng biết được ít chuyện sau khi nghe Bạch Viên nói nhưng không nghĩ vương phi lại có thể huấn luyện ra rất nhiều người như vậy còn có thể âm thầm đến mức ngay cả hoàng thượng còn không biết huống chi các vị hoàng tử khác
“Lý Nguyên ngươi cũng biết chuyện này sao”
Trình Minh Thạc nhìn sang Lý Nguyên, hắn và Bạch Viên mặc dù hay đối đầu nhưng chắc chắn Lý Nguyên biết cho nên nghe chuyện này không hề bất ngờ
“Vương gia tha tội, vương phi không cho thuộc hạ nói ra”
Trình Minh Thạc không trách tội Lý Nguyên chỉ là hắn không ngờ được Hàn Mẫn lại có thể vì hắn làm nhiều việc như vậy, kiếp trước hắn cũng thắc mắc việc binh mã ở đâu có thể tiếp ứng kịp khi bọn họ bị tứ ca dồn vào đường cùng không những vậy lấy đâu ra binh mã khi tiến đến kinh thành lập tức tăng bên gấp bội
“Được rồi các ngươi lui xuống, chúng ta sắp phải đến Vân Phong, Bạch Minh nếu vương phi đã giao cho ngươi việc tập luyện ám vệ ngươi cứ theo lệnh mà làm có việc cứ gửi thư đến Vân Phong, Bạch Á theo ta cùng Lý Nguyên đến Vân Phong”
“Thuộc hạ tuân lệnh”
Bạch Minh mặc dù muốn gặp chủ nhân nhưng hắn biết nếu hắn ở lại giúp chủ nhân huấn luyện ám vệ tốt người sẽ vui mừng cho nên hắn chấp nhận ở lại
“Lý Nguyên ngày mai thông báo giải tán vương phủ, các thiếp thất ngươi cứ sắp xếp ổn thoả cho họ một ít ngân phiếu để họ tự lo, vương phủ này vẫn cứ để đó các nàng nếu không có chỗ nương thân cứ ở lại đây sẽ không thiệc thòi cho các nàng”
Trình Minh Thạc muốn đến Vân Phong chỉ có một mình Hàn Mẫn và chỉ Hàn Mẫn cùng hắn, nhưng hắn cũng biết các thiếp thất dù gì cũng đã cùng hắn có một thời gian ân ái bọn họ ra ngoài kia sẽ bị xem thường sẽ không ai chấp nhận cho nên hắn coi như để lại vương phủ này cho các nàng nương thân coi như là hắn có lỗi vì đã làm lỡ một đời của các nàng
“Thuộc hạ tuân lệnh”
Lý Nguyên lập tức đi làm
Trình Minh Thạc nhìn ngoài trời, đã đổ tuyết lớn không biết Hàn Mẫn ở Khinh Trân có ổn không
Lúc này một vị thiếp thất của hắn ở bên ngoài, Bạch Á nhận ra đây là Tố My nàng với chủ nhân có vẻ rất thân thiết, suốt thời gian qua tất cả món ăn của chủ nhân đều do Tố My một tay chuẩn bị không những vậy người khác đưa gì đến nàng cũng âm thầm kiểm tra không những vậy còn cùng Hàn Mẫn đến chỗ huấn luyện ám vệ
“Tố My cô nương người tại sao lại đến đây, vương gia đang nghỉ ngơi”
“Ta cơ chuyện muốn tham kiến vương gia”
“Để ta vào bẩm báo cô nương cứ đợi ở đây”
Tố My gật đầu, Bạch Á vào trong thông báo, Trình Minh Thạc nghe là Tố My muốn đến gặp hắn cũng cơ chút tò mò, Tố My là thiếp thất của hắn nàng trước giờ đối với hắn là một mặt lạnh nhạt chưa hề để ý đến sủng ái của hắn cũng như chưa bao giờ cùng nàng ân ái
Tố My bước vào lập tức quỳ xuống
“Tiểu nữ tham kiến vương gia” nghe xưng hô này Trình Minh Thạc có chút không quen, nàng phải nên xưng là thần thiếp mới phải
“Tố My nàng có chuyện gì, nếu là chuyện ta từ thê thì nàng yên tâm vương phủ nàng có thể ở lại cũng không cần lo lắng hàng tháng vẫn sẽ có người gửi ngân phiếu đến”
“Tiểu nữ không phải là có ý này, vốn dĩ tiểu nữ vào phủ cũng là vì theo lệnh chủ nhân để bảo vệ thế tử, cho nên xin vương gia hãy cho ta cùng đến Vân Phong, ta là nữ nhân đến Vân Phong sẽ giúp được cho người và thế tử rất nhiều”
Nghe nàng xưng hô thế tử hắn nhận ra nàng biết thân phận của Hàn Mẫn có nghĩa là nàng cùng Hàn Mẫn có quan hệ rất thân thiết
“Ngươi gốt cuộc là ai”
Trình Minh Thạc nhìn Tố My, dường như kiếp trước hắn đã bỏ lỡ rất nhiều việc
“Tiểu nữ là Tình Tố My là người Thịnh Hà quốc, năm đó được quận chúa cưu mang huấn luyện ở Thịnh Hà quốc sau này được người đưa đến Thuận An quốc âm thầm bảo vệ thế tử sau đó âm thầm theo thế tử gả vào vương phủ với thân phận thiếp thất của người”
Trình Minh Thạc lúc này mới hiểu được vì sao năm đó khi đăng cơ, Tố My là người duy nhất đề nghị hắn lập Hàn Mẫn làm hoàng hậu nhưng bị hắn cự tuyệt còn cho nàng ăn nói xàm ngôn mà phạt nàng ở lãnh cung đến sau này nàng cầu xin hắn cho nàng theo làm tỳ nữ của Hàn Mẫn, thấy nàng kiên quyết quỳ ba ngày ba đến hắn cũng không quản từ đó nàng theo bên cạnh Hàn Mẫn đến ngày y tự vẫn
“Bởi vậy từ trước đến nay người chưa bao giờ ngươi tranh sủng luôn luôn lạnh nhạt với ta”
Tố My gật đầu
“Được rồi vậy người cứ chuẩn bị ngày mốt đến Vân Phong”
“Tiểu nữ tuân lệnh”
Tố My lui ra, Bạch Á vui vẻ nhìn nàng như vậy hắn là có thể gặp Tố My ở Vân Phong rồi
Một ngày sau, sau khi chiếu chỉ của hoàng thượng ban, khắp kinh thành đều biết chuyện thập tứ vương gia Trình Minh Thạc được hoàng thượng đày đến Vân Phong trấn giữ, không có chỉ không được về. Cũng trong ngày hôm đó cả kinh thành cũng biết chuyện tất cả thiếp thất trong vương phủ đều đã bị vương gia từ thê, bọn họ vẫn được ở lại vương phủ được cung cấp ngân phiếu hằng tháng chỉ là không còn là người của vương gia nữa
Danh Sách Chương: