“Hoàng thượng yên tâm thần tin chắc sẽ trị khỏi cho người, chỉ là độc này đã ăn sâu vào người cho dù có thể hồi phục nhưng không quá năm năm người sẽ ….”
Hàn Châu ngập ngừng nói, Hoàng thượng liền cười
“Năm năm là được, năm năm là được rồi, trẫm có thể nhìn thấy nhị hoàng tử thành thân, tam hoàng tử có gia thất đàng hoàng có thể nhìn thấy hai hoàng tôn vui vẻ chạy đùa như vậy cũng đã được rồi”
Ngọc phi nghe vậy liền kiếm không được
“Vậy thần lập tức đi chuẩn bị thuốc, hoàng thượng hãy nghỉ ngơi”
Lúc này Hàn Mẫn cùng Trình Minh Thạc cũng trở về
“Tham kiến hoàng thượng/ phụ hoàng”
“Bình thân, bình thân, Thạc nhi thật vất vả cho con và Hàn Mẫn vì đưa ta khỏi hoàng cung mà đã nhọc lòng”
“Phụ hoàng người có thể bình an là được”
“Không cần đa lễ như vậy, ta bây giờ cũng như tất cả những người ở đây đều cùng phận ở nhờ vương phủ của con, ta đây mới cần tạ lễ”
“Phụ hoàng người đừng như vậy, đã không còn sớm, ta sai người dọn thức ăn lên cho ngài cùng mẫu phi dùng đoạn đường đã mệt mỏi nhiều rồi”
Hoàng thượng gật đầu, Ngọc phi thì từ lúc nhìn thấy hai bảo bối liền quên mất con trai, ngay cả Trình Minh Thạc nãy giờ đã đứng đó từ lâu cũng không được người quan tâm đến
“Vương gia ta thấy là người đã bị Ngọc phi nương nương cho ra rìa rồi”
Trình Minh Thạc im lặng nhìn hai tiểu hài tử, giành mẫu phi cũng được hắn cho bọn chúng giành nhưng dành Mẫn nhi chắc chắn không được, mấy hôm nay bọn nhóc lại đeo Mẫn nhi rời tay y liền khóc, cũng may là hôm nay hắn kéo Hàn Mẫn từ sớn rời khỏi phủ đến doanh trại nếu không lại cả ngày bám y hắn không làm gì được
“Mặc kệ chúng, mẫu phi rất thích trẻ con, ta thấy bọn chúng cũng thích người cho nên cứ để người với bọn chúng đi, đêm nay ta và ngươi có không gian riêng rồi”
Hàn Mẫn lập tức hiểu ra ý tứ mà không khỏi đánh Trình Minh Thạc, quả thật là không đứng đắng tí nào mà, không biết là ai lúc y mang hai tử còn bảo sẽ nuôi dạy hai đứa bây giờ thì vừa hay có thể quăng hai đứa cho mẫu phi liền vui mừng ra mặt như vậy chứ
Buổi tối trong phòng Trình Minh Thạc nhìn Hàn Mẫn ánh mắt long lanh vô cùng
“Mẫn nhi a đã lâu chúng ta không cùng…”
“Vương gia người đứng đắng một chút, bây giờ vương phủ không chỉ có chúng ta còn có mẫu phi và hoàng thượng”
Hàn Mẫn nhíu mày nói
“Thì có làm sao đâu chứ, nếu ngươi sợ bị người nghe thấy thì nhỏ tiếng một chút a, chỉ trách Mẫn nhi lần nào cũng lớn tiếng”
Hàn Mẫn liền kiềm không được mà đạp cho Trình Minh Thạc một phát, đã là phụ vương rồi còn ăn nói như vậy còn ra thể thống gì nhất định y sẽ không để hắn dạy dỗ hai hài nhi nếu không chắc chắn sẽ dạy hư mất
“Vương gia Hàn Châu bảo vẫn chưa thể, đợi một thời gian nữa đi”
Trình Minh Thạc liền xụ mặt, đợi biết bao nhiêu lâu gốt cuộc hắn vẫn phải nhịn mà thôi
Hàn Mẫn nằm trong vòng tay Trình Minh Thạc
“Vương gia người nói xem khi nào chúng phải đối mặt với cuộc chiến với đại hoàng tử cùng thất hoàng tử đây”
“Ta nghĩ không bao lâu nữa thôi, chỉ cần họ nhận ra phụ hoàng kia là giả, thì chắc chắn cuộc chiến sẽ bắt đầu, Mẫn nhi lần này chiến đấu khốc liệt ngươi vẫn là ở lại Vân Phong đi”
“Nhưng ta muốn cùng người kề vai chiến đấu”
“Nếu ngươi đi hài tử phải làm sao đây, ngươi ở lại vương phủ ta sẽ an tâm hơn có ngươi ở đây chắc chắn không kẻ nào dám đến đây bỏ mạng”
Hàn Mẫn thở dài sau đó gật đầu, Trình Minh Thạc nói đúng, bây giờ không phải chỉ có y mà còn có hai hài tử, mẫu thân cùng hoàng thượng và mẫu phi ở đây, y ở lại đây vẫn là an toàn nhất bảo vệ cho trên dưới vương phủ bình an, nhưng y cũng muốn cùng Trình Minh Thạc kề vai sát cánh
Một tháng sau cũng tới ngày đầy tháng của hai vị tiểu vương gia, trên dưới vương phủ mặc dù bận rộn nhưng sắp xếp làm một bữa tiệc đầy tháng cho hai tiểu vương gia
Hàn Mẫn tay bế Hàn Nhất tay đi xung quanh xem xét mọi thứ được chuẩn bị
Hoàng thượng trong một tháng này cũng khoẻ lên rất nhiều người đã có thể đi lại khoẻ mạnh và còn có thể bế cả Hàn Nhất lẫn Hàn Tuấn
Ngọc phi nương nương cùng mẫu thân Hàn Mẫn thì thay phiên nhau chăm sóc hai đứa bé cho nên một tháng này Hàn Mẫn ngày nào cũng đến doanh trại cùng Trình Minh Thạc cả
“Mẫn nhi nếu con có việc thì cứ đi giao Nhất nhi cho ta là được”
Hàn Mẫn lắc đầu, một tháng nay y không có thời gian chăm sóc hai tiểu bảo bối thật là có lỗi, hôm nay là đầy tháng của bọn chúng y không thể nào bỏ mặc mà đi nữa
“Ca ca huynh nhìn thử xem như vậy đã được chưa”
Hàn Mẫn gật đầu, mặc dù là tiệc đầy tháng không thể qua loa mà làm được trang trí cũng không thể thiếu vì dù gì cũng sắp đến năm mới sẵn tiện trang trí luôn
“Hàn Châu đệ xem có phải Nhất nhi có chút lớn hơn Tuấn nhi không”
Hàn Châu lắc đầu, ca ca ơi hai đứa bé đều là sinh đôi hết làm sao biết được nào lớn hơn đứa nào chứ, đến Hàn Châu đôi lúc còn không phân biệt được đâu là Hàn Nhất đâu là Hàn Tuấn
“Ca ca hai bảo bối đều như nhau”
Hàn Mẫn nhíu mày, rõ ràng là khác mà, Nhất nhi ôm nặng tay hơn Tuấn nhi mà
Trình Minh Thạc mặc dù bận rộn nhưng vẫn trở về mừng tiệc đầy tháng hai bảo bối
“Phụ hoàng người đã khoẻ hơn nhiều rồi”
Hoàng thượng gật đầu, tay còn đang bế Hàn Tuấn mà trêu chọc nhóc con cười
“Thạc nhi gần đây kinh thành vẫn ổn chứ”
Trình Minh Thạc gật đầu, hoàng đế nghe vậy cũng an tâm, hiện tại người là lo hai hoàng tử của mình không nhịn được mà tạo phản
Bữa tiệc cứ như vậy mà diễn ra lúc này Lý Nguyên lập tức chạy vào cấp báo
“Bẩm báo hoàng thượng, vương gia kinh thành xảy ra chuyện”
Không khi vui vẻ đột nhiên ngưng lại
“Chuyện gì mau nói”
“Đại hoàng tử chiếu cáo thiên hạ nhị hoàng tử sát hại hoàng thượng mưu đồ tạo phản giờ ngọ ngày này hai tháng sau sẽ hành hình trước bá tánh”
Trình Minh Thạc tức giật đập bàn, Hàn Mẫn bên cạnh vỗ vỗ lưng hắn khuyên người bình tĩnh
“Là trẫm hại Nhân nhi rồi”
Hoàng thượng nghe đến đây liền muốn quay về kinh thành, không thể để hoàng nhi hết lòng vì người mà phải hy sinh
Y Linh lúc nào cũng vừa đến nghe được việc này liền muốn chạy đến kinh thành cứu người
“Y Linh muội không được manh động” Y Phàm lúc này cũng có mặt, bên cạnh còn có Trình Thiên Hạo
“Hạo nhi là con sao”
“Hoàng nhi tham kiến phụ hoàng”
Hoàng đế gật đầu, ba đứa con nà ngày đặt kỳ vọng hai đứa đã an toàn ở đây nhưng còn Nhân nhi đứa con mà người luôn cảm thấy có lỗi với hắn hiện tại đang tánh mạng khó bảo toàn
“Không được, muội sẽ đến kinh thành cứu huynh ấy”
“Y Linh muội bình tĩnh lại nếu muội đi sẽ trúng kể điệu hổ ly sơn của đại hoàng tử như vậy không được”
Hàn Mẫn can ngăn, y biết Y Linh là lo lắng cho Trình Văn Nhân nhưng nếu bây giờ đi chính là liều mạng
“Biểu ca nói đúng Linh nhi muội phải bình tĩnh lại, thân phận muội là công chúa nếu như cứu người không thành công bị phát hiện có thể dẫn đến chiến tranh giữa hai nước như vậy không hay”
Y Phàm khuyên nhủ
“Chuyện này cần bàn tính kỹ lương, mẫu thân người đưa Nhất nhi và Tuấn nhi về phòng đi, Bạch Á, Tố My các người bảo vệ hai vị tiểu vương gia cẩn thận”
Tố My và Bạch Á nghe vậy lập tức đi theo Lam Y Ngọc cùng hai tiểu vương gia trở về phòng
“Chắc chắn đại hoàng huynh đã phát hiện ra việc phụ hoàng mất tích cho nên cố tính làm vậy để dụ rắn ra hang, không những vậy còn có thể thuận lợi tiêu diệt tất cả một bước tiếng lên ngai vàng kia”
Trình Thiên Hạo nói, hắn mặc dù gần đây không trở về kinh thành nhưng chuyện trong kinh thành đều biết rõ
Hoàng thượng gật đầu, dã tâm của đại hoàng tử người đương nhiên biết nhưng để có thể nghĩ được kế này chắc chắn không phải đại hoàng tử mà là thất hoàng tử
“Phụ hoàng mặc dù nói đây là cái bẫy nhưng nhị hoàng huynh chắc chắn sẽ không thể sống được, đại hoàng huynh luôn dè chừng nhị hoàng huynh vì trong tay huynh ấy là năm vạn binh mã ở biên giới, bây giờ lại có cớ có thể giết huynh ấy cũng như có thể trọn tay có thêm năm vạn binh mã kia e rằng đã sớm chuẩn bị tạo phản, nhi thần khẩn xin phụ hoàng chấp thuận dẫn binh cứu nhị hoàng huynh”
Trình Minh Thạc biết lần này nếu không dẫn binh chỉ cần đại hoàng tử thành công có được năm vạn binh mã kia thì công sức của bọn họ sẽ đổ sông đổ bể cả
“Nhưng chúng ta nếu đột nhiên dẫn binh sẽ đúng như ý của đại hoàng tử là mưu đồ tạo phản”
Hàn Mẫn nói
“Vương phi xin người hãy yên tâm chúng ta có cớ để dẫn binh vì, kinh thành không chỉ truyền đến tin tức này mà còn một tin tức khác, đó là vương gia của chúng ta cấu kết với Thịnh Hà quốc mưu đồ tạo phản bây giờ thất hoàng tử đang dẫn binh chuẩn bị đến Vân Phong bắt người”
Hàn Mẫn nghe đến đây liền hiểu được chắc chắn ở phía sau có sự nhúng tay của Hàn Yến
Danh Sách Chương: