Mà hai tên lính gác cổng phía sau hắn cũng lập tức trở nên nghiêm cẩn. Bởi vì từ vẻ mặt của Tank, bọn họ đã biết vị Tiêu thiếu gia này chính là chủ nhân của trại lính đánh thuê Ma Quỷ.
"Anh chính là Tank. Ừm, thoạt nhìn cũng không sai" Ruth cẩn thận đánh giá người đàn ông này, khẽ gật đầu. Cho dù Tank nhìn trông rất bình thường nhưng có vài thứ không thể nào trốn được cặp mắt của cao thủ. Ruth không thể nghi ngờ cũng là một cao thủ.
Tiêu Thu Phong không quá nghiêm túc, ít nhất rất vừa lòng với lính gác cổng. Vỗ vỗ vai Tank nói: "Không sai, không làm cho tôi thất vọng. Đi, mang chúng tôi đi thăm khắp nơi" Vừa nói đã xoay người lại giới thiệu Ruth: "Ruth, đàn bà của tôi"
Mặc dù rất đơn giản nhưng Ruth rất vừa lòng. Đàn bà của ta, một câu nói này đối với Ruth mà nói đã đủ rồi.
Tank gật đầu hưng phấn, vội vàng chào Ruth: "Tiêu thiếu gia, tiểu thư Ruth, mời hai người"
Từ cửa đến doanh trại ít nhất còn có một cây, bảo sao Tank phải lái xe đến đây. Nghe nói diện tích lớn như vậy mà chỉ dùng ba mươi triệu đã mua được quyền sử dụng bảy mươi năm.
Đương nhiên bảy mươi năm này cũng phải xem xem Chính Phủ lúc này có thể duy trì được lâu như vậy không.
Trung Đông rất hỗn loạn, Chính Phủ lâm thời này lúc nào cũng có thể bị thay đổi.
Bốn người cùng đi. Lang Khuyển vẫn im lặng chỉ lẳng lặng lắng nghe. Tank mặc dù nhìn Lang Khuyển vài lần nhưng Tiêu Thu Phong không giới thiệu nên hắn cũng không hỏi. So sánh với Tiêu Thu Phong và Ruth, Lang Khuyển thoạt nhìn giống đứa trẻ.
Trên đường đi có thể thấy rất nhiều lính đánh thuê đang tập luyện. Hơn nữa bên cạnh các đám lính đánh thuê đều có đội viên của Thần binh chiến đội giám sát, không ai dám lười biếng. Trong trại lính đánh thuê cứ hàng tháng trả lương một lần, không đạt tiêu chuẩn lúc nào cũng bị đào thải. Vì cuộc sống, những người này không ai dám lười biếng. Bởi vì những đợt kiểm tra cuối tháng không hề lưu tình với bọn họ.
"Tiêu thiếu gia, anh tới" Lý Cường Binh đã nhận được tin, rất nhanh đã xuất hiện trước mặt Tiêu Thu Phong. Thấy Tiêu Thu Phong đang quan sát đám lính đánh thuê đang tập luyện, vội vàng nói: "Trụ cột của bọn họ còn chưa đủ nên không thể nào tập luyện theo phương thức mà Tiêu thiếu gia đề ra. Tôi sẽ nhanh chóng tăng tốc độ"
Những người này mặc dù ở nơi chiến tranh nên khá hiểu về súng đạn. Nhưng không thể nào so sánh được với quân đội được huấn luyện chính quy. Điểm này Tiêu Thu Phong đương nhiên biết, nên khẽ gật đầu nói: "Tôi chỉ cần kết quả, quá trình các anh không cần báo cáo với tôi. Tank, điểm này tôi đã sớm nói"
Tank vội vàng xác nhận nói: "Tiêu thiếu gia. Cách huấn luyện của Lý giáo quan đúng là không phải người bình thường có thể thừa nhận. Nhưng cũng không phải không có, trong Ma Quỷ có hơn một trăm tinh anh, giờ phút này đã bắt đầu tập luyện theo cách đó, rất có hiệu quả. Lực chiến đấu cũng tăng lên khá nhanh, rất nhanh có thể thỏa mãn mong muốn của Tiêu thiếu gia"
Càng đi vào trong, cường độ tập luyện càng lớn hơn. Theo lời Tank nói, những người này tập luyện đều do hắn đặt ra. Không sai, mặc dù không yêu cầu mỗi người phải biến thành Thần binh chiến đội, nhưng nhìn mọi người đang tập luyện trong sân, Tiêu Thu Phong biết lực lượng của mình đang lớn dần lên.
"Labus, lại đây" Rốt cuộc nhìn thấy Labus. Labus đang khiêu chiến hạng mục tập luyện cao nhất cùng ba tên đồng bọn. Đây là suy nghĩ kiên định nhất của Labus, làm một người mà Tiêu thiếu gia cần chứ không phải một phế vật.
Mấy tháng không gặp, Labus đã cao lên không ít. Nghe thấy tiếng quát của Tiêu Thu Phong vội vàng chạy lại, cung kính hành lễ: "Tiêu thiếu gia, thiếu gia gọi tôi?"
"Giới thiệu cho cậu một người bạn, sau này cậu ta cũng sẽ ở đây" Tiêu Thu Phong chỉ chỉ vào Lang Khuyển nói: "Nơi này sau này sẽ là nhà của cậu. Nếu như cậu cảm thấy cách huấn luyện như thế này không đủ độ, tôi sẽ sáng tạo một cách thức huấn luyện rất tốt cho các người"
Tiêu Thu Phong cười cười tà quái. Nếu mấy thằng nhóc này có thể thông qua huấn luyện của Thần binh chiến đội, như vậy khi giết chóc sẽ dùng được đến bọn họ.
Từ khi đi vào nơi này, Lang Khuyển đã có một cảm giác, nơi này là nơi cuộc sống của hắn được sinh ra một lần nữa.
Lang Khuyển khẽ gật đầu, chững chạc nói: "Tiêu thiếu gia, một ngày nào đó tôi sẽ vượt qua anh"
Tiêu Thu Phong không hề để ý, chỉ giơ tay lên. Tiêu Thu Phong cũng không ngại mấy thanh niên này trưởng thành. Nếu như có một ngày có thể vượt qua hắn, đây đúng là điều mà hắn mong đợi.
"Nhược Minh đâu?" Nhìn khắp cả sân huấn luyện mà cũng không thấy Triệu Nhược Minh đâu, Tiêu Thu Phong có chút khó hiểu hỏi.
Lý Cường Binh tiến lên một bước nói: "Cậu nhóc này quá ép mình, như là hy vọng một đêm là mình trở nên cường đại. Hôm qua sau khi tập luyện ở cường độ cao nên xương chân bị thương. Bây giờ đang ở trong túc xá"
"Vậy chúng ta đi xem sao" Tiêu Thu Phong thở nhẹ một hơi. Nơi này tuyệt đối không phải là một nơi nói quan hệ. Nhưng có mối quan hệ đó, Tiêu Thu Phong không thể không chiếu cố Triệu Nhược Minh một chút.
Còn chưa đi vào túc xá, ở một khoảng sân trong cùng doanh trại, Tiêu Thu Phong nhìn thấy một chuyện gần như không bao giờ có thể xảy ra.
Bởi vì những người đang nhảy lên nhảy xuống ở giữa sân, tất cả đều là phụ nữ.
"Tiêu thiếu gia, đây là quyết định mà tôi và Cường Binh tiên sinh bàn bạc với nhau đã đưa ra. Bởi vì khi chiêu mộ lính đánh thuê đã xuất hiện không ít nữ binh, thực lực cũng khá ổn. Hơn nữa những người này xử lý một vài việc sẽ dễ dàng hơn đàn ông nhiều. Cho nên chúng tôi đã tạo thành nhóm nữ binh lính này. Tổng cộng có tám mươi sáu người, các cô này đề cao rất nhanh"
Tank vội vàng giới thiệu. Ở Trung Đông, nhiều nhất, vô ích nhất chính là người. Mà phụ nữ càng vô ích hơn. Tank lo sợ Tiêu Thu Phong sẽ giận. Bởi vì chuyện này lúc trước hắn đã do dự rất lâu. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tiêu Thu Phong còn chưa mở miệng, Ruth đứng bên cạnh đã hừ lạnh một tiếng nói: "Mấy người không nên xem thường phụ nữ. Hừ, phụ nữ khi đã quyết tâm làm chuyện gì thì còn can đảm hơn cả đàn ông"
Ruth đã đi về chỗ mấy người kia đang tập luyện, giọng nói vang lên: "Anh yêu, những người này giao cho em. Em có biện pháp đặc biệt có thể làm cho các cô này đề cao nhanh hơn, chắc chắn làm cho anh chấn động"
Một khi Ruth đã có hứng thú vậy để cho cô ấy xử lý là được. Tiêu Thu Phong cũng không trách Tank. Trong lòng hắn cũng cảm thấy hứng thú khi chiêu mộ những nữ lính đánh thuê này. Sẽ có lúc những nữ lính đánh thuê này sẽ có tác dụng rất lớn. Bởi vì phụ nữ rất dễ dàng bị người ta bỏ qua.
Giờ phút này, Tiêu Thu Phong lại nghĩ tới A Phương và A Cầm. Hai người lúc đó cũng không phải nữ lính đánh thuê, nhưng nếu có mấy nam vệ sĩ suốt ngày đi theo Thiên Nhan Duyệt, có lẽ cũng bất tiện.
"Tôi nói rồi, chỉ cần điều kiện phù hợp, anh có thể tận lực thu nhận, nam nữ không hạn chế" Tiêu Thu Phong nói xong cũng đã đi vào trong ký túc xá. Tank đứng bên cạnh thở phào một hơi.
Thấy Tiêu Thu Phong đi vào, Triệu Nhược Minh kêu lên: "Lão Đại, anh tới"
Nói xong mặt liền đỏ lên, ngượng ngùng cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, đã làm anh chê cười. Em thật sự là vô tích sự, tập luyện một chút cũng không chịu nổi, uổng phí em đã ở trong quân ngũ mười năm"
Đến nơi đây, Triệu Nhược Minh mới biết cái gì là huấn luyện Ma Quỷ. Nhìn thấy mấy thằng nhóc cũng có thể tập được, Triệu Nhược Minh đương nhiên không phục. Nhưng không nghĩ đến, kết quả của kiên trì là bị thương. Thế mới biết, chính hắn thật sự quá kém. Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng đi tới, an ủi: "Lực lượng được tích lũy từ trong tập luyện hàng ngày. Thể chất và tố chất của cậu không tồi, chỉ cần cứ tập luyện như vậy là được, tiến bộ sẽ nhanh hơn bất cứ ai. Không nên quá nóng lòng, như vậy ngược lại sẽ không ổn, hiểu không?"
Tiêu Thu Phong kéo ống quần Triệu Nhược Minh lên, thấy ở cổ chân sưng lên như cái bát, bên dưới làn da còn có vệt máu bầm, có lẽ cứ như vậy thì phải nghỉ một tháng.
"Nhịn đau một chút" Tiêu Thu Phong nói xong, không đợi Triệu Nhược Minh gật đầu, ngón tay vận khí như đao. "Xích" một tiếng vang lên đã cắt một vệt rất nhỏ lên chỗ sưng đó, máu bệnh phun ra.
Triệu Nhược Minh xem như không tệ, ít nhất là nhịn đau. Triệu Nhược Minh cắn chặt răng không phát ra một tiếng. Khi lực lượng khổng lồ của Tiêu Thu Phong tiến vào trong xương chân chữa thương cho hắn. Cảm giác ấm ấm rồi trở nên nóng rực như thiêu đốt da thịt, làm Triệu Nhược Minh đau tận tâm can.
Nếu muốn sớm đứng dậy đương nhiên phải dùng đến biện pháp trực tiếp này. Đây là cách mà Tiêu Thu Phong trước kia hay dùng nhất.
Nhưng khi Tiêu Thu Phong buông tay ra, Triệu Nhược Minh thở mạnh một hơi. Vết sưng đỏ trên cổ chân đã biến mất, nếu như không phải vẫn còn có thể thấy vết máu, có lẽ Triệu Nhược Minh còn nghi ngờ mình có phải không hề bị thương.
"Lão Đại, anh quá giỏi. Anh xem xem…" Từ trên giường đứng dậy, hai chân dậm mạnh mấy cái, cười nói: "Tốt, tốt, Lão Đại. Anh yên tâm, em nhất định không làm anh thất vọng, sẽ tập luyện theo quy định." Triệu Nhược Minh nói xong vội vã chạy ra ngoài nhưng đã bị Thiết Trụ kéo lại. Nhìn thấy sự nhiệt tình từ trong nội tâm của người anh em trước kia của mình. Tiêu Thu Phong tin rằng, Triệu Nhược Minh tuyệt đối không còn là một tên thiếu gia ăn chơi trác táng trước kia nữa.
"Không nên quá nóng vội. Vết thương ở chân cậu vừa khỏi phải nghỉ một đêm. Ngày mai bắt đầu tập luyện từ cơ bản nhất, tôi tin cậu"