Mỗi một cô gái khi lấy chồng, đều có loại kích động vui sướng này, Triệu Nhược Thần đương nhiên cũng không ngoại lệ, mặc kệ nàng trước kia là hung dữ cỡ nào, nhưng một khi xuất gía, nàng sẽ ôn nhu, nhu tình như nước.
Khi cha xuất hiện, nói cho nàng biết, vì nàng cử hành hôn lễ, nàng thật kinh ngạc, cuối cùng ngay cả lão thủ trưởng cũng xuất động, nói là người đàn ông kia nợ nàng nhiều lắm, muốn cho nàng một bất ngờ, đem nàng đường đường chính chính đón vào cửa, từ nay về sau, nàng chính là người của Tiêu gia. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nàng cái gì cũng không cần chuẩn bị, vì đã có người xử lý hết, mấy chục bộ áo cưới, cùng với các trang sức, ngay cả người hầu làm bạn, cũng đã chuẩn bị thỏa đáng, nàng cũng có thể coi như là một cô dâu an nhàn nhất, chỉ khát khao một phút thần thánh của con người mà thôi.
Có thể trở thành cô dâu của hắn, cả đời này, nàng đã không còn hối tiếc, đương nhiên sẽ không cự tuyệt, vốn muốn gặp hắn trước, xem thử hắn mấy năm nay có nhớ nàng hay không, còn có, hắn thật sự nguyện ý cưới nàng sao?
Nhưng nghe nói có loại phong tục, nam nữ kết hôn, thì ba ngày trước đó không được gặp mặt, nàng chỉ có thể bất đắc dĩ chờ mong, bất kể thế nào, chỉ khi kết hôn rồi, nàng sẽ thương hắn hết lòng, tương lai ngày sau, giao hết cho hắn, làm một người vợ tốt nhất, tuyệt đối không làm cho hắn thất vọng, kết hôn... quả thật cần phải có một quyết tâm rất lớn.
Đối với phụ nữ, hôn nhân là điều quan trọng nhất.
Mặt khác, trong phòng, Triệu Quang Bình đang đi qua đi lại, quyết định làm chuyện này, ông cũng thật bất đắc dĩ, lệnh của lão thủ trưởng, chỉ là diễn trò, ông không thể không làm theo. Nhưng, nhìn thấy vẻ mặt khát khao hạnh phúc của con gái, ông có chút lo lắng, nếu người đàn ông kia tức giận, thật sự thờ ơ, vậy thì hậu quả khó mà thu dọn được.
Vẻ mặt mỉm cười của Đinh Bản Quân đi đến, tất cả mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của ông, chỉ cần triển khai, bây giờ ông đang chờ xem màn kịch hay trong giáo đường kia, ai, chỉ là ngẫm lại, thấy có chút hơi vội vã.
"Lão thủ trưởng, như vậy... như vậy có được không?"Chuyện đã đến mức này, đã không thể thay đổi được, nhưng ngay cả ông ta muốn giải thích với Tiêu Thu Phong, cũng không được phê chuẩn, nói ra rồi, việc này không còn thú vị nữa.
Đinh Bản Quân vỗ vỗ vai ông, an ủi: "Lão Triệu, ông đã là người có tuổi, còn lo lắng những chuyện như vậy sao. Ta cam đoan với ông, tiểu tử kia tuyệt đối sẽ nhúng tay vào, dù sao người lấy con gái của ông, cũng chỉ có thể là hắn, ông không cần lo lắng. Đi thăm con gái đi, qua hôm nay, nàng ta sẽ là người của nhà khác"
"Ai, tôn nữ bảo bối của nhà tôi, đã nhanh chóng trở thành người của nhà khác"Nói đến đây, người cha già thở dài, con gái trưởng thành, sớm hay muộn dều cũng phải lập gia đình, ông muốn ngăn cũng không thể, Đinh Ái Quốc đã đem cái chuyện hôm đó nói qua với ông, ông còn có thể làm gì khác hơn!
Hai người, một trước một sau, đi đến phòng của Triệu Nhược Thần, tất cả mọi người tránh ra, nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ cùng với sự xinh đep kiều nhược như hoa đào của con gái, Triệu Quang Bình cũng cảm thán không thôi, hoặc có cảm giác rắng, chờ đến lúc mất đi, mới biết quý trọng những gì mình đang có. Bây giờ, trong lòng ông đã có chút đau xót.
"Nhược Thần, hôm nay, con sẽ rời Triệu gia, trở thành người của nhà khác, cha... thật sự luyến tiếc con"
Trên mặt rõ ràng có chút hạnh phúc sung sướng, Triệu Nhược Thần nhẹ nhàng quay đầu lại, có chút xấu hổ nói: "Cha, cha không nên nói vậy, con sẽ thường xuyên về thăm cha mà, cho dù lập gia đình, con vẫn là người của Triệu gia, điều này không gì có thể thay đổi"
Không chỉ là thay đổi, ngược lại, Triệu gia còn có thêm một người con rể, đây chính là một chuyện đáng mừng.
"Nhược Thần, cha già rồi, cũng không có gì có thể cho con, chỉ có thể chúc cho con hạnh phúc, nếu tiểu tử kia không đối xử tốt với con, cha nhất định sẽ giáo huấn hắn thật tốt, con không phải sợ"
Triệu Nhược Thần trong lòng ngọt ngào, gật đầu đáp: "Cảm ơn thủ trưởng!"
Có thể nhận được lời chúc phúc từ gia đình, nàng đã không còn gì hối tiếc.
Tiêu Thu Phong đã nắm được tin, tin này do Dạ Ưng trong lúc vô tình có được, đó là địa điểm mà cha con Triệu Quang Bình sẽ có mặt, chẳng qua, nghe được tin này xong, hắn có chút yên tâm.
Triệu Nhược Minh đã vội vàng nói: "Lão đại, mày đừng hiểu lầm, mặc kệ là chuyện gì, chúng ta cũng phải biết nguyên nhân, chị của tao không có khả năng đáp ứng hôn sự này, điểm này, tao rất tin tưởng"
Nếu ngay cả lão già Đinh Bản Quân cũng có mặt tại đó, vậy nói rằng cái màn kịch này, đều là do lão già này làm ra, chỉ cần ông ta hạ lệnh, Triệu Quang Bình có mười lá gan cũng dám cãi, hoặc có lẽ Triệu Nhược Thần bây giờ còn chưa biết gì, nàng đã trở thành một quân cờ, gả cho một người đàn ông mà nàng không biết.
"Không cần phiền phức như vậy, chúng ta trực tiếp đi đến giáo đường đi, có lẽ đúng với hy vọng của họ"Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng cười, làm cho Triệu Nhược Minh và Tư Mã Lạc đều không rõ, người đàn bà của mình phải kết hôn với người khác, mà vẫn còn có thể cười được sao?
Giống như mọi hôn lễ khác, cô dâu đều phải lên xe đến giáo đường.
Dựa theo tục lệ, lúc đón cô dâu, chú rể hẳn phải trình diện, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, cách ăn mặc của Triệu Nhược Thần hoàn toàn đổi mới, khi chiếc áo cưới xuất hiện tại cửa, vẫn không thấy bóng dáng của người đàn ông kia, nhưng trong lòng nàng chút hờn giận, người đàn ông này quả thật không biết coi trọng gì hết, hôn lễ là thời khắc quan trọng nhất trong đời con gái, sao hắn có thể qua loa như vậy.
Nhưng ngẫm lại, sẽ gả cho hắn, chỉ cần chân ý chân tâm, vậy thì cái lễ tiết rườm rà đó, cũng không cần phải coi trọng, nàng không phải là một người thích so đo, chỉ cần vì hắn, nàng có thể chấp nhận, đơn giản một chút cũng tốt.
Giờ phút này, trong lòng Triệu Nhược Thần kích động vô cùng, hồn nhiên đến mức không chú ý đến hành động khác thường của cha, cho dù thấy được, cũng tưởng rằng do cha không muốn nàng lập gia đình, trong lòng có chút mất mác.
Làm sao mà nàng ngờ được, hôn lễ này, căn bản là một âm mưu.
Hôn lễ của Hoàng gia, đương nhiên được bố trí xa hoa, ngay cả giáo đường cũng được đổi mới, tất cả ruy băng đều được làm nhiều vải màu, làm cho nơi này trở nên xinh đẹp gấp mấy lần, tất cả những đồng minh của Hoàng gia, đều đã tụ tập tại đây, cùng chứng kiến giây phút trưởng thành của thiếu chủ Hoàng gia.
Đàn ông, chỉ trong giây phút lập gia đình, đồng ý lời thề cả đời, như vậy mới được xem là trưởng thành và có trách nhiệm.
Kỳ thật, từ trước kia, Triệu gia cố ý đưa đám hỏi đến, hắn đã nhìn trúng Triệu Nhược Thần, thật đáng tiếc là, hắn dùng bất cứ mọi phương pháp, người con gái đó vẫn chỉ lạnh lùng với hắn, đột nhiên, nghe được tin nàng đáp ứng, Hoàng Gia Minh đã mấy đem không ngủ, hắn rất vui.
Triệu gia có thể cho Hoàng gia ưu đãi gì, hắn không quan tâm, nhưng người con gái kia, cũng là người mà Hoàng Gia Minh hắn nhìn trúng, chỉ có thể thuộc về hắn. Mà hôm nay, chính là một kết quả rất tốt, có được nàng ta, sẽ làm cho toàn bộ kinh thành biết, hắn, hoàng gia thiếu chủ, là ưu tú nhất.
Chỉ có hắn, mới có thể hái được đóa hoa tươi này...
"Cô dâu tới..."Tiếng xe vang lên, xe cô dâu đã tới, Hoàng Gia Minh vừa định bước lên, đã có ngươi bên cạnh nhắc nhở: "Gia Minh, con đi chuẩn bị một chút đi, vợ của con sẽ đến trong tay của cha vợ, tiến vào giáo đường, đưa ra lời thề thần thánh"
Con trai kết hôn, đối với Hoàng Đạo Sinh, cũng không sao cả, quyền thế đã nằm trong tay ông, mà Triệu gia đông nam, coi như là vương tộc một phương, cùng Hoàng gia liên minh, đối phó với Tiêu gia ở Đông Nam, có thể dễ dàng hơn một chút, cho nên, Triệu Quang Bình vừa nhắc đến, ông đã lập tức đáp ứng, dù sao con trai đã đồng ý, ông còn có thể làm gì khác?
"Cha..."Nhìn giáo đường trước mắt, một tấm thảm đỏ, giờ phút linh thiêng, trong lòng Triệu Nhược Thần, đã ảo tưởng những thứ này rất nhiều lần, nhưng chưa từng thử qua, nàng tuyệt đối không ngờ rằng, bây giờ có chút khẩn trương trong lòng.
Triệu Quang Bình an ủi: "Nhược Thần, đừng khẩn trương, mỗi người con gái đều phải có giây phút này, cha tin tưởng, cuộc sống tương lai của con, sẽ rất hạnh phúc"
Nói ra những lời này, Triệu Quang Bình quay đầu lại nhìn chung quanh, nhưng làm cho ông lo lắng nhất, là bóng dáng của người kia, thế nhưng là chưa xuất hiện, trán của ông đã bắt đầu đầy mồ hôi rồi.
"Lão Triệu, vào thôi, không nên làm lỡ giờ tốt, điềm xấu"Đinh Bản Quân đã ở sau lưng thúc dục, sắp có trò hay, đương nhiên ông có chút vội vã.
Triệu Quang Bình bị châm chọ, bất đắc dĩ gật đầu, nói: "Nhược Thần, đi thôi!"Nắm lấy tay con gái, đem tương lai của nàng, ký gửi cho một người đàn ông, mà người đó, tuyệt đối không phải là con trai thứ ba của Hoàng gia.
Theo thân ảnh của Triệu Nhược Thần đi vào, cả giáo đường vang lên tiếng nhạc, nàng không nhịn được cúi đầu, tuy rằng mỗi người con gái đều có một lần, nhưng trong lòng nàng vẫn ngượng ngùng, không chịu nổi, chỉ chờ người đàn ông đó nắm lấy tay nàng, cho nàng một lời hứa cả đời, nàng sẽ cho hắn một nụ hôn.
Cả quá trình này, mấy ngày nay, Triệu Nhược Thần đã được dặn dò rất nhiều, nhưng trong hôn lễ lần này, chính giờ phút này, đến lượt nàng làm!
"Cô dâu thật đẹp..."
"Đúng vậy, không hổ là quân hoa của đặc chiến đại đội, quả nhiên là xinh đẹp như hoa!"
Dọc đường đi, truyền đến rất nhiều lời khen, nội tâm Triệu Nhược Thần xấu hổ, không dám nhìn những người này, nếu giờ phút này, nàng ngẩng đầu lên sẽ phát hiện ra, tất cả khách mời ở đây, một người nàng cũng không biết.
Đi đến cuối thảm hồng, hai ngừng dừng lại, Triệu Nhược Thần rốt cục đã cảm nhận được có người đứng bên phải của nàng, chính là hắn sao? Thật sự là hắn sao?
Nàng cắn chặt môi, rốt cục đã lấy đủ dũng khí, chậm rãi ngẩng đầu lên.
Đó là khuôn mặt của một người đàn ông đang mỉm cười, giờ phút này, nụ cười ấy trở nên xa lạ quá, Triệu Nhược Thần nghi hoặc cùng khó chịu, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất của nàng, thế nhất trong cái nhìn đầu tiên, tại sao lại là người đàn ông chán ghét này?
Hắn đâu, tên xấu xa kia đâu, tại sao đến giờ phút này, còn không lộ dễ, chẳng lẽ lúc kết hôn, đàn ông còn khẩn trương hơn so với đàn bà?