Tiêu Thu Phong rời khỏi chiến trường rồi len lén tiến vào phòng Lâm Ngọc Hoàn. Trong hoàn cảnh này. Lâm Ngọc Hoàn xấu hổ chờ đợi. Nhưng sự sung suớng không thể nào ngăn cản. Sau khi trải qua một cuộc giết tróc, mấy người phụ nữ cách vách lại trải qua một lần vu sơn.
Cuộc sống hạnh phúc đó chỉ kéo dài được ba ngày. Đi Nhật Bản, Tiêu Thu Phong không thể nào đợi thêm được nữa. Sơn Khấu Minh ảnh hưởng quá nhiều đến hắn. Mấy lần bị công kích ở Hongkong giống như bản thân nằm trong hang hùm. Điều này làm cho người ta cảm thấy rất mệt mỏi.
"Tiêu thiếu gia, anh yên tâm đi làm chuyện của mình. Tiêu gia có tôi" Dù cho không có Thần binh chiến đội ở đây nhưng Thiết huyết vệ đội cũng dần trưởng thành, đã có thể sử dụng đến. Hơn nữa sau khi dung hợp Thiên Võng ở Đông Nam đã không có bất cứ kẻ nào có thể ngăn cản được tai mắt của Phượng Hề.
Tiêu Thu Phong ôm nàng vào lòng, hôn lên má ngọc của nàng, cảm nhận da thịt mềm mại mát lạnh của nàng. Phượng Hề cười cười, một nụ hôn đã được buông ra.
"Hai ngày này làm Ngọc Hoàn chịu không nổi, anh còn không thấy đủ sao?"
Âm thanh gợi cảm liên tục vang lên, Phượng Hề sao có thể không nghe thấy chứ. Ngày hôm sau nàng cũng không đóng kín cửa mà chỉ khép hờ. Nàng muốn cho Tiêu Thu Phong một cơ hội. Nhưng đáng tiếc hắn không tiến vào phòng nàng.
Tiêu Thu Phong cười cười véo mặt nàng. Tay từ từ di chuyển xuống, đặt lên nhũ phong đầy đặn của nàng, lơ đãng vuốt qua. Nụ cưòi trên mặt đã có ý dâm đãng. Ai bảo chứ, ôm vưu vật này trong ngực, là đàn ông đều muốn.
Mặt đỏ ửng, Phượng Hề quyến rũ trừng mắt nhìn hắn. Nhưng nàng không mở miệng mắng. Dù sao cũng đã hứa hẹn cả đời làm người của Tiêu Thu Phong, chiếm cứ chiếm đi. Ngoại trừ Tiêu Thu Phong, trên đời này không có ai có thể nhấm nháp sắc đẹp của nàng.
"Phượng Hề, em là chị cả đương nhiên phải khổ cực một ít. Sau này em ở Tiêu gia nhé. có em ở đây, anh sẽ không có gì phải lo lắng nữa. Yên Nguyệt rất thiện lương, anh sợ cô ấy bị kích động"
Phượng Hề hâm mộ nói: "Có được tình yêu của anh. Yên Nguyệt chính là người hạnh phúc nhất trên đời. Yên tâm đi, em sẽ chiếu cố Yên Nguyệt. Chỉ cần là phụ nữ của anh, em sẽ toàn tâm chú ý. Ngay cả Ngọc Hoàn cũng vậy"
"Anh cũng rất yêu em"
Đây là lời nói ngọt ngào duy nhất của Tiêu Thu Phong nhưng đã làm cho Phượng Hề say mê.
Như một con thiêu thân lao vào lửa, Phượng Hề lúc này đã nguyện hy sinh cả đời vì người đàn ông này.
Phượng Hề được an ủi nên lúc từ biệt vui vẻ hơn nhiều. Hơn nữa trải qua trận chiến này, điều Tiêu gia muốn làm thực sự không ít. Như phương hướng phát triển của tập đoàn Phong Chính. Một lần nữa phải duy trì trật tự ở Đông Nam. Giờ có thêm hai người Triệu Quang Bình và Tôn Khánh Dục giúp đỡ. những chuyện này không có vấn đề gì lớn. Đối với Tôn Khánh Dục mà nói, ông ta cũng không có đường lui. Điểm này ông ta rõ ràng hơn bất cứ ai. Ông ta đã cùng chung một con thuyền với Tiêu gia.
Tiêu Thu Phong mang theo Thiết Trụ và Tiểu Lục Tử rời đi. Hơn hai mươi đội viên Thần binh chiến đội tập hợp ở Nhật Bản với Lý Cường Binh đã rời khỏi Hongkong.
Sơn Khấu Minh là bang phái xã hội đen hàng đầu thế giới,, muốn tìm được đương nhiên không có gì khó khăn cả. Hơn nữa so sánh với hai bang phái còn lại, bọn họ kiêu ngạo hơn. Hành động của xã hội đen không bao giờ quang minh chính đại. Hơn nữa sau trận chiến hai mươi lăm năm về trứơc, bọn họ đã im hơi lặng tiếng hơn nhiều.
Thatta là bang phái xã hội đen thần bí nhất ở Châu Âu. Bọn họ có thể bị người khác biết là bởi vì mấy vụ khủng bố làm cả thế giới chấn động. Đương nhiên bọn họ cũng là kẻ thủ lớn nhất của Long Tổ. Chẳng qua bọn họ cũng không dính dáng gì đến Châu Á. Cho nên Long Tổ không có nhiều cơ hội đấu với bọn chúng.
Nhưng dù nói như thế nào, ba bang phái lớn nhất thế giới đều không dễ đối phó.
Tá Đằng gia tộc cũng không có ở Tokyo. Nhưng thành phố Yokohama cách Tokyo trăm km được coi là trụ sở chính của Sơn Khấu Minh. Không chỉ có quân sự, chính trị do Tá Đằng gia tộc nắm giữ. Ngay cả kinh tế và trường học đều do bọn họ khống chế. Qua đó cung cấp các lực lượng mới cho Sơn Khấu Minh.
Tiến vào Yokohama tức là đi vào Sơn Khấu Minh. Ở nơi đây, lời của Sơn Khấu Minh tuyệt đối có giá trị hơn cảnh sát. Mặc dù bọn họ là các thành viên xã hội đen. Nhưng nơi đây cũng là thành phố có an ninh tốt nhất Nhật Bản.
Bởi vì Tá Đằng rất thần, mệnh lệnh của bọn họ rất ghê gớm. Bạo lực tuyệt đối không thể nào xảy ra ở đây. Bởi vì Yokohama là nhà của Sơn Khấu Minh.
Đương nhiên sự yên bình đó cũng có điều kiện. Điều kiện đó là khi Tá Đằng gia tộc ra lệnh không ai được phép cãi lại. Nếu không giết chết không tha.
Sự dối trá xa hoa che đậy sát khí nồng nặc. Ở nơi đây mọi người có thể không cần biết thị trưởng là ai. nhưng không thể nào không biết Tá Đằng Thấi Thần. Sự tồn tại của ông ta không chỉ là quyền thế, mà đã là tín ngưỡng. Như thần linh, cao cao tại thượng.
Mà Tiêu Thu Phong đến đây chính là muốn phá huỷ tín ngưỡng này. Trên đời không có thần, Tá Đằng gia tộc càng không phải.
Sơ đồ phần bố thế lực của Sơn Khấu Minh đang nằm trên bàn. Ở Yokohama ngoại trừ đội ngũ quân đội và chính trị chính phủ kém cỏi, gần như tất cả các vị trí quan trọng đều do người của Sơn Khấu Minh nắm giữ. Loại lực lượng này đã hình thành mạng lưới bao quanh Tá Đằng gia tộc, bảo đảm bọn họ tiếp tục kéo dài.
"Bắt đầu từ ngày mai, ba mươi sáu người các anh chia làm bốn đội không ngừng công kích Tá Đằng gia tộc từ bốn phía. Chỉ cần là người của Sơn Khấu Minh, có bao nhiêu giết bấy nhiêu. Hơn nữa không ngừng tiến hành, tôi muốn Sơn Khấu Minh không có một ngày bình yên"
Đối với Thần binh chiến đội mà nói chỉ là hành động cực nhanh, công kích mạng xong liền rút lui. Bọn họ căn bản không sợ Sơn Khấu Minh vây công. Nếu như không có cao thủ Thái Thần Cực xuất hiện, ít nhất không ai có thể lưu bọn họ lại. Mà Thái Thần là đối thủ của Tiêu Thu Phong.
Ba mươi sáu người chia làm bốn đội, phân chia đồ đạc, bắt đầu hành động. Bắt đầu từ ngày mai, bọn họ đều phải che giấu hành tung của mình. Có vấn đề gì lúc nào cũng có thể báo cáo. Tất cả kế hoặch không ngừng được tiến hành. Giết cho đến khi Sơn Khấu Minh chỉ còn lại một người cuối cùng.
Kế hoạch huỷ diệt tàn ác này đúng là Tiêu Thu Phong lợi dụng sự cường đại của Sơn Khấu Minh mà ma luyện Thần binh chiến đội. Trải qua sự giết tróc này, bọn họ sẽ học được rất nhiều điều. Nếu như không muốn chết phải cố gắng rất nhiều.
Mệnh lệnh của hắn chỉ cần đạt được mục đích mà bất chấp thủ đoạn.
Đám Tiêu Thu Phong đi vào Yokohama lập tức bị Sơn Khấu Minh chú ý. Ở Yokohama, bất cứ người nào mới đến đều không trốn được tai mắt của Sơn Khấu Minh. Trong lòng bọn họ nghĩ rằng không cần để ý đến.
Nhưng sáng hôm sau ngọn lửa chiến tranh lần đầu tiên bị điểm. Bọn họ mới biết được mình đã sai lầm đến mức nào. Cứ là lực lượng của Sơn Khấu Minh chỉ trong mấy giờ ngắn ngủi đã có mấy trăm người bị giết. Đúng như lời Tiêu Thu Phong nói không cần lưu lại người sống.
Lực lượng cường đại là tất cả. Tiêu Thu Phong không muốn bất luận điều gì. Hắn chỉ có một mục đích, đó là huỷ diệt Sơn Khấu Minh, chỉ điều này mà thôi.
Sáng hôm đó. Sơn Khấu Minh xảy ra một chuyện lớn. Đương nhiên chuyện này đã rơi vào trong tai Tá Đằng Thái Thần. Hai tên Thái Thần đi giám sát bị người giết chết. xác chia làm đôi, vô cùng thê thảm.
"Đến, đến rồi, nhất định là nó đã tới" Tá Đằng Tuyền Sinh còn sống, nhưng dù cho Tiêu Thu Phong có đứng trước mặt hắn cũng sẽ không thể nào nhận ra đấy là Tá Đằng Tuyền Sinh kiêu ngạo.
Tóc tai rối loạn, trong không khí uy nghiêm này, hắn vẫn còn đang uống từng ngụm rượu mạnh. Từ khi trở về từ Hongkong, hắn chỉ có chìm trong men rượu. Như vậy hắn mới có thể còn sống, cơn ác mộng đó không ngừng hành hạ hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tá Đằng Thái Thần, gia chủ Tá Đằng cũng là người già nhất trong Tá Đằng gia tộc. Nhìn dáng vẻ gầy gò của hắn. tóc trắng như tuyết, mặt mày nhăn nhúm, trong có vẻ đã hơn trăm tuổi.
"Người đâu, ném nó ra ngoài. Sau này hội nghị của Tá Đằng gia tộc, nó không được tham gia"
Cả đời ông ta có tổng cộng mười ba người con. Sau trận chiến hai mươi lăm năm trước ông ta chỉ còn lại có sáu người con. Nhưng thật không ngờ một Hongkong nhỏ nhoi lại làm cho Tá Đằng gia tộc tổn thất một người cháu cường đại, lại mất một người con.
Tuyền Sinh bị hai võ sĩ mang ra ngoài, nhưng lại cười phá lên. Thi thoảng còn quay đầu nhìn lại, điều này làm cho không khí càng thêm áp lực. Tuyến Sinh điên lên, trong lòng như tro tàn, không sợ Thái Thần tức giận. Nhưng bọn họ không thể.
Thái Thần liên tiếp giết chết hai tên võ sĩ mà nỗi tức giận vẫn không được phát tiết. Lạnh lùng nhìn mấy chục người đang ngồi, lớn tiếng quát lên: "Tăng cường phòng ngự. Không cần biết các ngươi dùng biện pháp gì, nhất định phải tìm được người đó cho tôi. Giết chết"
Cửa bị người mở ra, một võ sĩ vội vàng chạy ào vào, quỳ gối bẩm báo: "Báo cáo Thái Thần, sứ giả Hắc Dạ đã bị người cứu đi, giết sáu võ sĩ của chúng ta"
Mặt lão già càng thêm khó coi. Tá Đằng Tuyền Sinh đúng là bị tên sứ giả đó đầu độc nên mới có thể không nghe khuyên bảo tiến quân đến Hongkong. Đó là bị bọn họ lợi dụng.
( Đoạn cuối có 1 số đoạn đọc cứ thế nào, mỗ gõ nguyên văn bản dịch à nha:00 (9):)