Xem ra, bọn họ đã đọc được tư liệu của Tử Dao, giờ phút này chỉ đến tìm nàng, còn Tiêu Thu Phong bên cạnh thì căn bản là không nhìn đến.
Khí kình toàn thân của Tử Dao bắt đầu khởi động, kiếm trong tay run lên, quát: "Các ngươi là ai?"
Tuy rằng thằng kia không hiểu tiếng Hán, nhưng bây giờ lại có người khác lên tiếng, mà cái hắn nói, chính là Hán ngữ thuần khiết, nếu hắn không phải tóc vàng mắt xanh, chỉ với giọng nói này, thật đúng là sẽ xem hắ trở thành người Trung Quốc.
"Tiểu cô nương, người tu đạo phương Đông các ngươi đã làm khủng hoảng quốc gia châu Mỹ, chúng ta là ai cũng không quan trọng, quan trọng là chúng ta có thể cho cô một trừng phạt tương ứng, bây giờ báo ra lai lịch đi!"
Người nói chuyện rất bình thản, không vội không khẩn trương, cho dù là đối mặt với kiếm ý của Tử Dao, cũng không có biểu tình gì, có thể thấy được lực lượng ẩn dấu không bình thường rồi.
Nhưng trong ma ý ngập tràn lệ khí của Tiêu Thu Phong thì lại không thích kẻ tự cho là đúng này, giống như toàn thể nhân loại phải nghe lời hắn, không ai được cãi.
"Mẹ kiếp, đánh thì đánh đi, lão tử không muốn nói nhiều với mày"Tử Dao còn chưa mở miệng, hắn đã bước lại, vọt tới, ma khí sắc bén, trong nháy mắt đã vây kín người đàn ông kia, chưởng lực cường đại ầm ầm tới, động tác nhanh như thiểm điện.
"A.."Một tiếng kinh ngạc, thân hình người đàn ông kia động, hóa thành một làn sương mù, trong lúc Tiêu Thu Phong nghĩ rằng một chưởng này đạt hiệu quả, thì người đàn ông kia đã không thấy, trên đời này, hắn còn chưa thấy qua người nào có tốc độ nhanh như vậy.
Khi làn sương mù đột nhiên quay lại, chưởng lực của Tiêu Thu Phong đã tới, hai lực lương va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ "ầm ầm", vật thể bốn phía trong nháy mắt đều bị hủy diệt, trở nên rất bừa bãi, cho dù hai chủ nhân nhìn thấy, thì cũng không dám chất vấn, trong mắt bọn họ, những kẻ này không phải là người.
Người đàn ông kia nhẹ nhàng tiếp một chường, còn thân hình Tiêu Thu Phong thì đã bạo lui hơn mười bước, trở về chổ cũ. Không cần nghĩ nhiều, Tiêu Thu Phong đã nói với Tử Dao: "Mấy con chim này lợi hại quá, chạy..."
"Còn muốn chạy, không dễ dàng vậy đâu"Một thân hình của u âm nhân vừa động, người đã ở phía trên, giờ phút này, trên dưới trước sau đều có người, bọn họ căn bản không có đường chạy.
"Zeus, thật không ngờ, đạo pháp phương đông lại lợi hại như vậy, nhìn bọn chúng chưa được bao nhiêu tuổi mà có thể đạt được lực lượng này, nếu cứ để tiếp tục như vậy, thì sự cân bằng giữa phương đông và phương tây sẽ bị phá vỡ"
Zeus, chính là người vừa rồi đã tiếp chưởng của Tiêu Thu Phong, giờ phút này, thân hình đứng vững trên đất, mặt đã có vài phần tức giận, nói: "Không sao cả, tin tưởng rằng thân phận của chúng cũng không tầm thường, cứ bắt lại, chúng ta có thể từ từ nghiên cứu, nói không chừng có thể tìm được bí mật của Thái Dương thần trên người chúng"
Zeus vừa nói xong, người đàn ông kia đã có chút nghi hoặc hỏi: "Nhìn công pháp hắc ám của hắn, giống như vô thượng ma công. Trong toàn bộ đại lục phương Đông, người có được công pháp này, phỏng chừng chỉ có một, nhưng con đàn bà kia là đồ đệ của ai?"
U âm nhan cũng có hiểu biết về cao thủ phương đông, cũng giống như phương đông hiểu biết về họ, tất cả mọi người nhìn lẫn nhau, hơn trăm năm trước, bọn họ đã giao kèo, nước sông không phạm nước giếng.
Người đàn ông đứng trên nóc nhà đã động, lên tiếng nói: "Cứ thử sẽ biết, lần này xem bọn chúng có giải thích gì?"
Cái loại xâm nhập trực tiếp này, đối với u âm nhân bọn họ, là một sự nhục nhã, chỉ có thể bắt hai người này thì mới có thể nói chuyện với người sau lưng họ.
Người đàn ông này đối phó với Tử Dao, còn Tiêu Thu Phong thừa dịp này lớn tiếng kêu lên: "Diêu Sàng, cô cản trở bọn họ trước đi, tôi đi đây, lần sau có cơ hội sẽ gặp lại"
Nếu không phải giờ phút này phải đối mặt với u âm nhân cường đại, thì Tử Dao tuyệt đối sẽ cho hắn một kiếm, không biết nhìn thời gian hả, dám bỏ nàng chạy lấy người, làm người mà không có lương tâm như vậy, quả thật hiếm thấy.
Đàn bà đúng là đàn bà, nàng ta không nhớ rằng, nàng ta đến đây để giết Tiêu Thu Phong sao?
Nhưng Zeus đã phi thân lại, nhắm đến thân hình đang chạy của Tiêu Thu Phong, nói với người phía sau: "Các người coi chừng con nhỏ này, ta đi bắt thằng kia trở về"
Cho dù là đã tiếp một chưởng của hắn, nhưng hắn vẫn không để người đàn ông trẻ tuổi phương Đông kia vào mắt, hắn không phải Thất Sát, cho dù là tiếp nhận một ít ma khí thì cũng chẳng sao cả.
"Mẹ mày, bọn mày muốn con nhỏ đó thì đuổi theo tao làm gì, lão tử không có hứng thú với bà già"Nội tâm bị hắc ám ăn mòn, chỉ cần có thể đạt được mục đích, thì hắn không sẽ bất chấp tất cả, vừa chạy như điên, vừa thô lỗ mắng to.
Trong lòng thầm nghĩ, con mẹ nó thật là xui xẻo, bị con nhỏ kia đuổi giết cả tháng, cơ hồ muốn chết rồi, bây giờ còn bị loại quái vật này truy, ở Lạc Cách gia tộc ba năm, bây giờ mới biết được thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, những tên này, cơ hồ như là biến thái.
U âm nhân là ai, bọn họ đã trải qua mấy trăm năm tiến hóa, đối với sự nhục mạ này căn bản không quan tâm, ngược lại, tốc độ truy kích còn nhanh hơn.
Tốc độ của Tiêu Thu Phong đương nhiên rất nhanh, nhưng thân hình của Zeus chính là sương mù, như là cái bóng của Tiêu Thu Phong, hắn đi đến đâu, thì Zeus liền đến chổ nào, không tách ra được.
Tiêu Thu Phong đang chạy, đột nhiên chuyển hướng ngược lại, ba đạo Đao lực đầy ma khí phát ra, hét lớn: "Đi chết mẹ mày đi!"
Zeus đang đuổi theo toàn lực, làm sao ngờ được Tiêu Thu Phong dám quay đầu lại tập kích ắn, nhất thời trở tay không kịp, làn sương mù rớt xuống đất, thành là hình người, bộ dáng có chút chật vật, biểu tình trên mặt rất là khó coi: "Đáng giận, thằng này muốn chết!"Tuy rằng bọn họ đã tu luyện đến cảnh giới u âm nhân, sớm đã coi thường cảm xúc yêu hận rồi, nhưng bộ dáng chật vật này, đã làm cho tâm lý bình tĩnh của hắn sinh ra một cảm xúc, đó chính là tức giận.
Cũng không thấy rõ hắn đã di động thế nào, cả người nhảy lên, một trảo hư không, làm cho thân thể của Tiêu Thu Phong bị hút trở về, một quang mang tử sắc chớp động, chưởng của Zeus đã đến, vốn chỉ muốn bắt lấy đôi nam nữ này, nhưng giờ phút này hắn cần cho người đàn ông này một bài học.
Lực lượng của Zeus thật sự rất mạnh, Tiêu Thu Phong vừa tiếp xúc, thể mạch bên trong, liền bị chấn động mạnh, ngực đã thấy đau, miệng muốn phun máu tươi ra, thân hình bị đánh lui hơn mười bước, lọt vào trong một bụi cây, ngay cả đứng dậy cũng cảm thấy lao lực.
Lúc này, một thân hình lao tới, ôm hắn vào ngực, chính là Tử Dao đáng yêu tuyệt mỹ, nàng cũng không thảnh thơi gì mấy, khóe miệng đã có vệt máu, nàng cũng đã hết hy vọng, chỉ biết dùng cứng đối cứng thôi, hoàn toàn không biết cái gì gọi là quỷ kế cả.
"Long, sao rồi, có việc gì không?"Trong lúc nguy hiểm, dòng máu phương Đông trổi dậy, tạm thời gác bỏ ân oán, quan tâm lẫn nhau.
Tiêu Thu Phong một mình chạy trốn, nhưng lại không hề có chút ngượng ngùng, ngược lại miễn cưỡng mở mắt ra, tức giận nói: "Cái giường này, không phải kêu cô cản bọn chúng sao, tại sao không cản được, lại làm hại lão tử bị thương"
Tử Dao cười khổ, nàng cũng muốn lắm chứ, chuyện này kỳ thật thuộc về nàng, nàng muốn để cho Tiêu Thu Phong chạy trốn, nhưng lực lượng của nàng vẫn chưa hồi phục, đây là ba cao thủ u âm nhân, mà nàng cũng bị thương, kể ra không chút gì dễ chịu cả.
"Đúng lên đi, lần này tôi nhất định sẽ ngăn họ lại, cho anh đi!"Tử Dao cắn chặt răng, nếu thật sự không được, nàng muốn sử dụng chiếu thức Diệt Huyễn Thiên Cảnh đó.
Đây là một trong số những công pháp mà sư phụ dạy cho nàng, là chiêu nguy hiểm nhất, nhưng cũng không thể sử dụng được, sư phụ đã từng nói qua, khi chưa đến thời khắc sinh mạng gặp nguy hiểm, thì tuyệt đối không sử dụng được, bởi vì một chiêu này, sẽ làm tổn thất tất lực lượng thân thể nàng, cho dù là ba năm sau cũng chưa chắc đã có thể khôi phục lại.
Hơn nữa, nếu một chiêu này không dồn kẻ địch vào chổ chết, thì nàng chỉ còn kết quả ngồi chờ chết.
Có lẽ ngay cả Tử Dao cũng không ngờ, giờ phút này nàng phải vì tinh sát mà dùng tính mạng để đặt cược, thuận theo số trời, nếu như ý trời không thuận, thì như là trêu cợt người.
Phía chân trời xa xôi, mấy đại cao thủ kia cũng cảm ứng được khí tức của hai người, cái khí tức nguy hiểm này, làm cho Tham Lang không ngừng đi qua đi lại trước mặt Phá Quân, nhưng thật đáng tiếc, bây giờ Phá Quân đang chơi cờ hai tay, tay trái chơi với tay phải, rất tập trung vào chuyên môn, căn bản là không chú ý tới, hoặc nói cách khác đã xem thường chuyện này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
"Phá La, lão tử lập lại một lần nữa, nếu ông không ra tay, lão tử sẽ làm, cái đám u âm nhân này, dám ra tay đối phó với vãn bối, lão tử phải diệt chúng"
Cờ rơi xuống đất, thắng bại đã phân, Phá Quân đứng lên, nhìn Tham Lang một cái, nhẹ nhàng cười nói: "Ông đừng quên, bên cạnh Tử Dao, còn có vũ khí hình người hung tàn nhất, nếu u âm nhân có thể hủy diệt hắn, chẳng phải là giảm bớt phiền toái cho chúng ta?"
"Nhãm ***, Tử Dao còn ở đó kìa, chết rồi thì còn nói được con mẹ gì nữa, nếu Tử Dao chết, vậy thì ai chăm sóc cho ta lúc già?"Tham Lang tức giận mắng, ông không nhìn quen bộ dáng chết còn hơn sống của Phá Quân, đồ đệ của mình bị người ta đánh đến nông nổi này, mà ông ta lại không có một phản ứng nào hết.
Chẳng lẽ mấy năm nay tu luyện Thiên Đạo Quyết trong thần phổ nhiều quá nên đầu óc bị hư luôn rồi? Phá Quân thời trẻ đầy nhiệt huyết, dùng phương thức chém giết để quản lý chuyện bất bình trên đời, mỗi lần ông ta ra tay, cứ như là Tu La tái thế, chắc chắn sau lưng sẽ ngã xuống rất nhiều thi thể.
"Tử Dao chính là sinh cơ duy nhất trong thiên cơ, sẽ không chết được, thổ tài chủ, bây giờ còn chưa đến lúc chúng ta ra tay, nếu sinh cơ này, có thể làm cho vũ khí hình người mất đi ma tính, trở về nguyên bản, ta thật sự không hy vọng, ta sẽ có ngày ra tay"