Mục lục
Điện Đức Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Câu nói này của Lưu Soái đột nhiên khiến bầu không khí trở nên hơi lúng túng, trong câu nói này tràn ngập sự châm biếm, thậm chí Trần Hùng có thể nghe ra được sự giận dữ trong giọng điệu của anh ta.

Năm đó ở trường, Trần Hùng là cậu chủ không sợ trời sợ đất, bên cạnh có mấy anh em tốt, họ đều là con cháu của gia đình có máu mặt ở phía Bắc, ai ai cũng đều có bối cảnh lớn chống lưng.

Khi đó mấy người Trần Hùng được ví như F4 của trường, người như Lưu Soái, đừng nói là châm biếm, ngay cả việc đứng trước mặt mấy người Trần Hùng, nói to tiếng anh ta còn không dám.

Nhưng không ngờ ngày hôm nay, anh ta lại dám nói lời này với Trần Hùng.

Trần Hùng bỗng chốc nhìn Lưu Soái, chỉ có một ánh nhìn nhưng đã khiến Lưu Soái cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt.

Nhưng trong đầu anh ta rất rõ, Trần Hùng ngày hôm nay sớm đã không phải cậu ba của nhà họ Trần như trước nữa, vậy nên anh ta cũng không cần sợ hãi Trần Hùng làm gì.

“Nói đùa thôi, cậu đừng để trong lòng nhé.


Lưu Soái cười, nói: “Nhiều năm không gặp như vậy, bạn học cũ gặp mặt, lát nữa chúng ta cùng đi ăn bữa cơm đi.



Trần Hùng vốn định từ chối nhưng Triệu Hiền Quyên ở bên cạnh lại rất muốn ôn chuyện cũ với Trần Hùng: “Trần Hùng, nơi đất khách quê người này mà chúng ta có thể gặp nhau, cậu cho chúng tớ chút mặt mũi đi.


“Vậy được rồi.


Triệu Hiền Quyên đã lên tiếng, Trần Hùng cũng không tiện từ chối, một nhóm người đi dạo một vòng quanh núi Phong Diệp, sau đó xuống núi.

Trong suốt quá trình, Trần Hùng cũng nắm rõ được tình hình mấy năm gần đây của Lưu Soái và Triệu Hiền Quyên.

Mấy năm nay, nhà họ Lưu phát triển cực nhanh ở phía Bắc, sớm đã từ gia đình phổ thông vươn lên thành gia đình thượng lưu rồi.

Còn Lưu Soái mấy năm trước cố gắng phấn đấu thành công cũng đã trở thành người kế nhiệm vị trí đứng đầu của nhà họ Lưu.

Vậy nên Lưu Soái của bây giờ đã được coi là khá máu mặt ở phía Bắc.

Còn nhà họ Triệu, mấy năm nay vẫn luôn tụt dốc, sớm đã trở thành gia đình bình thường.


Trước đó, nhà họ Triệu vì một lần nguy khốn, phải bán cổ phiếu mới qua được ải hoạn nạn, cuối cùng nhà họ Lưu lại chuẩn bị đầu tư cho nhà họ Triệu.

Yêu cầu duy nhất của phía nhà họ Lưu là muốn cô chủ nhà họ Triệu, Triệu Hiền Quyên, gả cho Lưu Soái, đây đương nhiên là chủ ý của Lưu Soái.

Triệu Hiền Quyên vì gia đình, không thể không buông bỏ hạnh phúc của bản thân, đồng ý yêu cầu này, vậy nên cô mới ở bên cạnh Lưu Soái.

Bây giờ, Triệu Hiền Quyên mang thân phận là vợ chưa cưới của Lưu Soái.

Lần này, bọn họ xuất hiện ở Nhật Bản là vì Lưu Soái muốn tới đây bàn chuyện hợp tác với một công ty, nếu như thành công, ít nhất có thể mỗi năm mang tới cho nhà họ Triệu hơn ba mươi tỷ.

Mà công việc này vốn đã được nhà họ Lưu sắp xếp ổn thỏa từ trước rồi, lần này Lưu Soái tới đây chỉ cần đại diện, ký một chữ là xong, tới lúc đó, anh ta cầm hợp đồng quay về, mục đích chủ yếu là có thể nâng cao địa vị của mình trong gia tộc, tạo cơ sở cho vị trí kế nhiệm nhà họ Lưu.

Ký hợp đồng không khó chút nào, cũng y như khi ký mấy hợp đồng khác thôi, nói thẳng ra thì lần này anh ta chỉ đang đưa đáp bạn nịnh nọt đi du sơn ngoạn thủy chút thôi.

Dưới núi Phong Diệp có khách sạn, đây là nơi vô cùng nổi tiếng của Nhật Bản.

Vì thể hiện mình trước mặt đám bạn, Lưu Soái không nói hai lời, tốn khoản tiền lớn, bao trọn cả khách sạn này.

Khi ăn cơm, mọi người đều uống chút rượu.

Lúc bắt đầu, chủ đề nói chuyện cũng khá bình thường, cho dù trong lời nói của Lưu Soái có mang theo chút khiêu khích, nhưng vì nể mặt Triệu Hiền Quyên nên Trần Hùng vẫn nhịn anh ta.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK