Mục lục
Điện Đức Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trần Hùng hít sâu một hơi, anh không dám tiếp tục suy nghĩ nhiều nữa, lúc rời khỏi nhà trẻ, anh đi tới bệnh viện một lần nữa.

Lúc này Lâm Ngọc Ngân đã xử lý tốt chuyện ở bên này, sau đó bọn họ mang theo Lâm Thanh Thảo về nhà.

Dọc đường đi, Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân cũng không trách móc Lâm Thanh Thảo, Lâm Ngọc Ngân đi qua nhỏ nhẹ giảng đạo lý với Lâm Thanh Thảo, thông qua chuyện này Lâm Thanh Thảo có thể hiểu được đạo lý, để cho bé học cách nhẫn nại, không nên nóng nảy như vậy.

Mà Trần Hùng vẫn có chút hoảng hốt, trong đầu anh nhịn không được nhớ lại hình ảnh Lâm Thanh Thảo đẩy ngã bé mập kia, điều này khiến anh có cảm giác không an toàn.

Lâm Ngọc Ngân cũng nhìn thấu sự khác thường của Trần Hùng, sau khi về đến nhà, Lâm Ngọc Ngân liền gọi Trần Hùng vào phòng trước.

“Chồng à, vừa nãy anh đi tới trường học đã nhìn thấy cái gì, sao em cảm thấy có gì không đúng lắm?”.


ngôn tình hài
Trần Hùng không biết nên giải thích với Lâm Ngọc Ngân như thế nào, lẽ nào anh phải nói bản thân trước khi đánh nhau, dưới tình huống đặc biệt sẽ phát cuồng hay sao?
Mượn lần đánh nhau lúc trước với Thái Tuế để nói, lúc hai người đánh tới cuối trận, Thái Tuế ép anh phải bộc phát khả năng tiềm tàng của bản thân, sức chiến đấu chợt tăng, sau đó máu cả người Trần Hùng đều sôi trào, lấy dáng vẻ điên cuồng đánh bại Thái Tuế.

Lúc Trần Hùng rơi vào trạng thái này, ngay cả bản thân anh cũng không khống chế được mình, vô cùng kinh khủng, đầu óc trong nháy mắt liền trống rỗng, giống như bị ma nhập.

Mà bây giờ, trong sự việc lần này Lâm Thanh Thảo cho ấy, Lâm Thanh Thảo rất có thể được di truyền từ Trần Hùng, bé! Cũng rất có thể xuất hiện loại tình huống này.

Chỉ là tình huống phát sinh như vậy, hình như phải cần hoàn cảnh đặc biệt mới có thể kích thích ra.

Thời điểm mấu chốt của Trần Hùng là lúc sinh tử, trên thực tế lúc này với anh mà nói không hẳn là chuyện xấu, ngược lại là chuyện tốt, bởi vì trạng thái này, chí ít có thể khiến anh giữ được tính mạng.

Thế nhưng Lâm Thanh Thảo thì sao?
Bé chỉ là xảy ra tranh chấp với bạn học, liền xuất hiện loại tình huống này, vậy hết sức nguy hiểm.

Nói chung, Trần Hùng không biết nên giải thích chuyện này với Lâm Ngọc Ngân như thế nào, bởi vì chuyện này thật sự quá huyền diệu, cho dù Lâm Ngọc Ngân có thể hiểu được điều anh nói,thì ngược lại sẽ làm Lâm Ngọc Ngân lo lắng.

“Không có chuyện gì đâu, anh chỉ muốn tìm hiểu tình hình cụ thể mà thôi, cho nên anh mới tới trường học để xem video quan sát.



“Vậy, anh có phát hiện ra cái gì không?” Lâm Ngọc Ngân thanh khiết thông minh, Trần Hùng rất khó mà lừa được cô.

Trần Hùng nhún vai nói: “Ngược lại không có phát hiện gì đặc biệt, anh cảm thấy Thanh Thảo bây giờ đã bắt đầu trưởng thành, bé đã có cảm xúc của riêng mình, sau này chúng ta phải dạy bảo bé nhiều hơn một chút.


“Vậy cũng cũng.


Lâm Ngọc Ngân lấy tay chống lên cằm, tục ngữ nói sinh con dễ, nuôi con cũng dễ, thế nhưng giáo dục con, đây mới là một vấn đề nan giải.

“Đúng rồi vợ, em xem sắp qua năm mới rồi, thừa dịp người nhà đều ở đây, nếu không ngày mai cả nhà chúng ta đi bệnh viện làm kiểm tra sức khoẻ?”
“A! Tại sao muốn đi kiểm tra sức khoẻ?” Lâm Ngọc Ngân có chút kinh ngạc.

Trần Hùng đáp: “Vì sao không đi chứ, một người hàng năm ít nhất phải kiểm tra sức khỏe một lần, như vậy mới có thể kiểm tra ra thân thể của mình rốt cuộc có khỏe mạnh hay không, lỡ như có vấn đề gì, vậy có thể sớm dự liệu và chuẩn bị kịp thời.


“Anh nói cũng không sai.

” Lâm Ngọc Ngân gật đầu một cái.

Trần Hùng hỏi: “Trước đây ở nước ngoài, cách một khoảng thời gian anh sẽ đi kiểm tra sức khỏe, ngày mai giúp Thanh Thảo xin nghỉ, cả nhà chúng ta cùng đi.


“Ừm, được!”
Sau khi nói xong, sáng sớm hôm sau, cả nhà liền chuẩn bị một chút, chuẩn bị đi bệnh viện.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK