Mục lục
Điện Đức Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nữ sinh đi tới thùng rác phía bên kia, sau đó bắt đầu lấy tay móc họng của mình, cô ấy giống như muốn dùng cách này để nôn ra.

Động tác của cô ấy đã dọa sợ tên đầu trọc đang đứng bên này, chỉ thấy tên đầu trọc chạy qua bên đó, kéo tóc của nữ sinh một cách thô bạo.

Nữ sinh viên theo bản năng kêu lên một tiếng, nhưng lại bị đầu trọc bụm miệng.

Sau đó liền thấy hắn tiến lại gần bên tai của nữ sinh, nói gì đó.

Đối phương giống như bị dọa, sau đó cô ấy liền rút đôi tay đang trong miệng mình về, nhưng sắc mặt của cô ấy thoạt nhìn càng thêm đau khổ.

“Đi!”
Tên đầu trọc lôi kéo nữ sinh, lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi nhà ga.

Cảnh tượng này đều được Trần Hùng nhìn thấy rõ ràng, loại tình huống này nếu nói không mờ ám thì không thể tin nổi, Trần Hùng cũng không phải kiểu người thích xen vào việc của người khác, thế nhưng bên trong cơ thể anh, vẫn luôn cất giấu một trái tim biết bênh vực kẻ yếu.

Trần Hùng trước tiên quyết định đi theo hai người này để xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi ra khỏi nhà ga, tên đầu trọc liền đưa nữ sinh tiến vào trong một chiếc taxi.


Mà Trần Hùng cũng theo sát phía sau, kêu một chiếc xe taxi đi theo sau hai người này.

Xe taxi di chuyển từ nhà ga, sau đó di chuyển chừng mười phút, đột nhiên dừng lại ở ven đường.

Lúc xe dừng lại, tên đầu trọc kia liền quăng tờ tiền giá trị lớn cho tài xế, sau đó vội vàng dẫn cô nữ sinh kia xuống xe.

Mà lúc này thoạt nhìn sắc mặt cô gái kia càng thêm đau khổ, cô ấy ôm bụng của mình, sắc mặt tái nhợt giống như tờ giấy trắng, hơn nữa hai tay của cô bắt đầu co lại như móng gà, vô cùng khó chịu.

Bên cạnh cách đó không xa là một đường tắt, đường tắt hẻo lánh không người tới.

Ánh mắt của tên đầu trọc nhìn chăm chú về phía bên đó, sau đó đưa cô gái đi vào trong con đường tắt đó.

“A!”
Trong ngõ tắt, truyền đến tiếng kêu thảm thiết của cô gái kia.

Ngay sau đó là âm thanh vừa tức giận vừa sốt ruột của tên đầu trọc: “Con mẹ nó, làm cái trò gì thế, chút chuyện nhỏ như vậy mày cũng không làm được.

Nhổ ra, mau nhổ ra cho tao.



Đầu trọc thúc giục nữ sinh mau chóng nhổ vật gì đó ra.

Thế nhưng nữ sinh không ngừng móc cổ họng của mình, nhưng vẫn không thể nôn ra, thoạt nhìn cô ấy càng thêm đau đớn.

Động tính mà nữ sinh kia gây ra có chút lớn, kinh động đến người qua đường, lúc có người dừng chân lại quan sát sự việc bên này, đều sẽ bị tên đầu trọc dùng giọng nói hung dữ đuổi đi.

Hắn cũng có chút khẩn trương, sau đó liền mang nữ sinh kia đi vào sâu hơn.

“Cỏ, chuyện gì xảy ra vậy, có phải bị thủng rồi không?”
“Nhổ, mau nhổ ra cho ông.


Tên đầu trọc đạp một nhát vào bụng của nữ sinh, nữ sinh kia đau đớn a một tiếng, một ngụm máu lớn từ trong miệng cô phun ra.

Nhưng mà, máu của cô ấy có chút kì lạ, nói đúng ra là màu sắc không thích hợp.

Máu của người bình thường đều có màu đỏ tươi, nhưng máu từ trọng miệng cô ấy phun ra lại có màu hồng.

Thấy cảnh tượng như vậy, tên đầu trọc cũng luống cuống, hắn giống như bị mất một bảo bối vô cùng quan trọng, chỉ thấy hắn ngồi xổm xuống, dùng tay không ngừng bới bãi máu mà cô gái vừa phun ra, một bên tìm một bên gào khóc kêu loạn, cả người giống như là bệnh tâm thần.

“Mẹ nó, xong rồi, kết thúc rồi.

”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK