"Tiểu thư, bọn họ nói thật quá đáng!" Linh Nhi gắt gao vò khăn tay, hận không thể đi lên tranh cãi với mấy người đó một phen!
Tiểu thư chỉ là nói ra tâm ý của mình với Thái Tử điện hạ, nào có cái gì gọi là câu dẫn, loại lời đồn này không biết là ai truyền ra, thật quá đáng!
"Không quan hệ." Hoa Hi bình tĩnh đi qua đám người, giống như một tinh linh nhanh nhẹn rớt xuống nhân gian.
Làm một người có nội tâm cường đại, bất luận lời đồn nào cũng không thể tổn thương tới nàng!
Nàng tự nhiên là có biện pháp gỡ bỏ lời đồn, vì sao phải nóng lòng nhất thời, cùng người không liên quan nổi lên tranh chấp?
Nhìn cái loại bình tĩnh thong dong của nàng, phảng phất toát ra quang mang lóa mắt từu trên người, cao quý ưu nhã, trong lòng của Linh Nhi, hình như cũng dần bình tĩnh trở lại.
Đúng, không cần phải xen vào những lời đồn đại đó!
Tin đồn thì mãi mãi chỉ là tin đồn, có cái gì đáng sợ!
Hoa Hi hờ hững rời đi, những người ríu tít đó cũng không nói được nữa, giống như một quyền đánh vào trên gối bông, hiệu quả gì cũng không có, chỉ có thể khó chịu nuốt xuống vào bụng.
Trong viện Y thuật đã sớm có không ít người người ngồi, thế giới này ngành y thuật vẫn còn tính là đứng đầu.
Không thể tu luyện tiên thuật, cũng thể hiện không có tư cách luyện dược, nhưng học phối chế dược liệu, đối với người thường mà nói, cũng là bản lĩnh không nhỏ.
Hoa Hi tìm một chỗ không có người ngồi xuống, sau một lát, Mặc Thiên Tuyết liền cùng Thái Tử Long Càn Ngọc đi vào, phía sau còn có nhị tiểu thư phủ Tướng Quân Mặc Thiên Vũ đi theo.
"Mặc Hoa Hi?"
Một đường đi tới đây đã sớm nghe xong không ít lời đồn đãi, nói Mặc Hoa Hi đi học, tính cách Mặc Thiên Vũ xúc động không nhịn được, vừa thấy nàng liền hô to lên.
"Thật là không biết xấu hổ! Nếu ta là ngươi đã sớm xấu hổ chết đi được! Ngươi vậy mà còn dám tới học viện?"
Ngày đó ở phủ Ninh Quốc Công, người vẫn luôn ồn ào lớn tiếng nàng câu dẫn Thái Tử chính là Mặc Thiên Vũ đi.
Hoa Hi ngẩng đầu nhìn nàng ta một cái, ánh mắt lạnh lẽo nhìn tới Mặc Thiên vũ căng thẳng trong lòng, sau đó, nàng hơi hơi lộ ra tươi cười.
"Nhị tỷ tỷ, vì sao ta phải xấu hổ chết đâu?" Nàng nghiêng đầu, đôi mắt đen trắng rõ ràng giống như hai viên đá quý, thoáng hiện lên vẻ thiên chân vô tà.
Cái loại dung mạo này, quá thuần túy, làm cho Mặc Thiên Vũ chột dạ một chút.
"Ngươi không biết xấu hổ, câu dẫn Thái Tử điện hạ, nhào vào trong ngực, xiêm y không chỉnh tề, xấu xa như thế còn chưa đủ hổ thẹn sao?" Mặc Thiên Vũ lớn tiếng nói, hận không thể để cho mọi người lên ngoài cũng nghe thấy!
"..."
Hoa Hi nghiêm túc suy nghĩ lại một chút, sau đó cười khanh khách nhìn về phía Long Càn Ngọc, "Thái tử điện hạ, có chuyện này sao?"
Vốn tưởng rằng nàng sẽ phẫn nộ hoảng loạn, càng giải thích càng loạn, đó vốn dĩ là tính cách của Mặc Hoa hi, bọn họ đã sớm biết rõ ràng!
Nhưng không nghĩ tới, nàng lại dám hỏi Thái Tử ngay trước mặt mọi người!
Nếu như thật sự có chuyện như vậy, làm sao Thái Tử có thể tha cho nàng?
Mà nếu không có, lấy phẩm tính của Thái Tử, cũng không có khả năng nói dối!
Mặc Thiên Vũ vẫn luôn kiêu ngạo ương ngạnh, không coi ai ra gì, hơn nữa từ trước tới nay vẫn luôn thích bắt nạt Mặc Hoa Hi, chuyện quá đáng hơn nữa cũng đã làm, đây cũng không phải lần đầu tiên..
Mọi người nghĩ nghĩ, cũng sôi nổi đem ánh mắt đặt ở trên người Thái Tử Long Càn Ngọc, chờ xem hắn sẽ nói như thế nào.
Mặc Thiên Tuyết hơi nhíu mi, Thiên Vũ sao lại ngu ngốc như vậy? Lời nói khi nãy của Mặc Hoa Hi căn bản là bẫy rập, nhưng nàng lại còn nhảy vào.
Ngu ngốc!
Ở trước mặt Thái Tử, sao có thể nói như vậy?
Mặc Thiên Vũ cũng ý thức được không thích hợp, tin đồn hai ngày hôm nay nàng ta đã lan tới thuận miệng, không ý thức được Thái Tử điện hạ cũng ở trong chuyện này..
Rốt cuộc vẫn là tuổi còn nhỏ, vội vàng nhìn về phía Mặc Thiên Tuyết cầu cứu.
Động tác nhỏ này nhanh chóng bị Hoa Hi nhìn thấy, ý cười nơi khóe miệng càng nồng đậm, ngu ngốc như vậy còn dám tới hãm hại nàng?