Tôn thượng Già Nhược là đồ đệ của Đế Quân, Đế Quân chủ trì tất cả, có lẽ yêu cầu này cũng có thể thực hiện được nhỉ?
Không ít người nôn nóng nhìn Hoa Hi, ánh mắt nóng bỏng lại hâm mộ.
Vận khí của tiểu nữ hài này cũng tốt thật đấy, còn có thể đạt được linh nguyên mà người thường ước mong nữa!
Hoa Hi nhấp môi, nàng cũng từng muốn xin linh nguyên, nhưng xin trắng trợn như vậy thì quá bất lợi cho nàng. Thế giới này lòng người khó lường, đặc biệt là đám người Mặc gia kia, nàng không yên lòng chút nào cả.
Nếu như họ biết nàng có được linh nguyên, chỉ sợ không bị người âm thầm giết chết thì cũng sẽ trở thành bàn đạp cho Mặc Thiên Tuyết.
Thiên phú tu luyện của Mặc Thiên Tuyết thật sự cao, hy vọng của Mặc gia ở thế hệ này đều đặt trên người nàng ta, vì vậy e là người cha tướng quân kia sẽ vì tương lai của Mặc Thiên Tuyết mà không ngại hy sinh vài nữ nhi.
Hoa Hi sẽ không ngu như vậy.
Mong muốn này rất khó có được, nàng phải suy nghĩ kỹ một chút.
Không cần van xin linh nguyên, mặc dù đây là đường tắt nhưng Hoa Hi có tính cẩn thận, xưa nay sẽ không làm chuyện không an toàn.
"Hiện tại ta chưa nghĩ ra mình muốn cái gì cả, Tôn thượng có thể cho ta một chút thời gian để suy nghĩ không?"
"Đương nhiên là có thể, ta cho ngươi thời gian ba này, đủ không?" Già Nhược cười lên trông rất đẹp, xem ra lần này lấy việc công trả thù việc tư cũng khiến hắn giải được mối hận bị nàng trêu chọc rồi.
"Đa tạ Tôn thượng, như vậy là đủ rồi." Hoa Hi cũng ngẩng mặt tươi cười với hắn, biết thân phận của hắn lợi hại như thế nên nàng cũng không có gan đi nhéo gương mặt tuấn tú đáng yêu kia nữa.
Mặc dù rất nhớ xúc cảm non mịn kia..
Già Nhược đứng lên, bài học đã kết thúc nên hắn cũng không ở lại lâu, quay người rời đi, viện trưởng cũng vội đuổi theo, dè dặt nói một tràng tiếng cảm ơn và xin lỗi.
"Ba tháng sau sẽ tới đại điển tuần tra của Đế Quân, hãy chuẩn bị chăm chỉ.." Giọng nói của Già Nhược dần dần đi xa.
Đế Quân? Tuần tra?
Hoa Hi không nghe được đầy đủ cho nên cũng không hiểu lắm, nghĩ lại mình còn phải trở về ứng phó với đám người Mặc gia kia liền ổn định tinh thần, bước xuống bậc thang.
Qua trận chiến hôm nay coi như thanh danh của nàng đã lan xa trong thành Già Lam, mặc dù đánh bại Thái Tử là dựa vào vận may nhưng cũng coi như là thành tựu không nhỏ. Vì vậy dọc đường đi cũng có không ít người mỉm cười hữu nghị chào hỏi nàng, đương nhiên những người này hầu như đều là người thường không có thiên phú.
Phủ Mặc tướng quân.
Hoa Hi còn chưa bước chân vào cửa phủ tướng quân thì đã thấy Tứ Hỉ đang đứng ở cửa nhìn xung quanh rồi vội chạy tới.
"Tiểu thư! Hiện tại người đừng về phủ thì hơn, phu nhân bảo nô tỳ đưa tiểu thư đến nông thôn tránh một chút."
Tứ Hỉ đã sớm đeo bọc quần áo và lộ phí trên tay, xem ra là đã chuẩn bị xong rồi.
Hoa Hi nhíu mày, trong lòng có thể đoán được chắc chắn là Mặc Thiên Tuyết đã trở về cáo trạng thêm mắm dặm muối, chọc giận tướng quân, vì vậy muốn bắt nàng trị tội.
Lúc trước Mặc Hoa Hi chẳng hề có địa vị gì trong phủ tướng quân, từ nhỏ bị hãm hại, chịu vô số oan ức, mà tướng quân cũng ghét nàng nhất cho nên mới vui vẻ lấy nàng ra trút giận.
"Hôm nay tiểu thư đã thắng Thái Tử điện hạ trên đài đấy! Đây là chuyện mừng, phu nhân và lão gia nghe xong nhất định sẽ vui vẻ!" Linh Nhi suy nghĩ đơn thuần vẫn không nghĩ ra được sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ vui vẻ từ tận đáy lòng.
"Lão gia không quan tâm tiểu thư có thắng hay không, nhưng hôm nay Nhị tiểu thư.." Tứ Hỉ vội nói.
Còn chưa nói xong thì đã có năm sáu trên hộ vệ xông ra từ cửa chính, cao to lực lưỡng, vừa thấy Hoa Hi thì đi tới.
"Tướng quân có lệnh, lập tức đưa Tam tiểu thư đến phòng trước!" Nói xong đã muốn tới bắt nàng.
Phủ tướng quân luôn gia truyền dụng võ, từng hộ vệ trong nhà đều có thân thủ không tầm thường, có vài người còn có thiên phú tu luyện.