Mặc Thiên Vũ nhìn thấy Hoa Hi như vậy, cho rằng nàng đang sợ, vì vậy càng khinh thường mà cười khẩy một tiếng.
Kiếm của Long Càn Ngọc khẽ di chuyển, kiếm khí vô hình từ xa lại làm cho Hoa Hi cảm thấy một luồng sức đẩy mạnh mẽ, suýt chút cũng bị đẩy ra!
Trong sân rộng phát ra tiếng cỗ vũ và tiếng cười nhạo vang trời!
Đuôi lông mày của Già Nhược cũng nhướn lên: Không hổ là người khảo thí đứng đầu Huyền Vân Tông, đúng là thiên phú lợi hại! Chỉ sợ đặt ở nội viện của Huyền Vân Tông, cũng là bậc thiên tài!
Nhờ vào tốc độ của Thần Hành Phù, Hoa Hi ngả người qua một bên, tránh khỏi kiếm khí, khuôn mặt vẫn bình tĩnh như cũ, không bị ảnh hưởng bởi tiếng cười nhạo một chút nào.
Nàng biết rõ một khi đã động thủ, ở trước mặt Long Càn Ngọc trong Cảnh Giới Nhị Trọng Thiên, căn bản không thể có phần thắng, nhưng.. Nàng có thể sách lược khác!
Long Càn Ngọc muốn tốc chiến tốc thắng, nhưng lại không muốn tổn thương nàng, vì vậy ngay từ mấy chiêu đầu cũng không dẫn Linh Lực vào, chỉ đấu kiếm bình thường!
Trảm Long Kiếm sắc bén đâm về sườn trái của nàng.
Hoa Hi không nói lời nào, nghiêng người qua phải rồi lui về một bước, côn gỗ đổi sang tay trái, duỗi ngang cách mặt đất.
Nhìn có vẻ không có trình tự chỉ là do ứng phó trong lúc bối rối, thế nhưng lại đặt ở giữa mũi kiếm Trảm Long Kiếm.
Trảm Long Kiếm bị hung hăng đẩy ra!
Long Càn Ngọc kinh ngạc nhìn nàng, Già Nhược cũng nhướn lông mày một phát.
Ôi.. Là may mắn sao?
Mặt Hoa Hi lặng như nước.
Đã có Thần Hành Phù, tốc độ của nàng tăng lên gấp mười lần so với bình thường, cộng thêm Lục Giáp Phù bảo vệ, làm cho nàng có chút an tâm.
Vì vậy, mới dám mạo hiểm!
Lần thứ hai, Hoa Hi ra chiêu, côn gỗ nặng đánh vào Trảm Long Kiếm ở giữa không trung, tay Hoa Hi run lên, mặt để lộ ra một chút sơ hở.
Long Càn Ngọc một kiếm tấn công lại, chỉ tính tốc chiến tốc thắng, cũng không nghi ngờ có lừa gạt.
Động tác của hắn giống như du long, làm một mạch liên tục, tràn đầy khí thế, mọi người thấy cũng trợn mắt há mồm, không ít thiếu nữ cảm mến không thôi.
Hoa Hi cười khẩy một tiếng, côn gỗ bỗng nhiên lướt ngang, vung ngược tay lên, lần nữa đánh lên Trảm Long Kiếm!
"Soạt" một tiếng, trên lưỡi kiếm gần như toát ra một tia lửa.
Long Càn Ngọc chỉ cảm thấy tê tay, không thể tưởng tượng nổi lực đạo kia lại lớn như vậy!
Không phải do may mắn.. Hắn nhanh chóng đoán ra được, lần thứ nhất đỡ kiếm của hắn, cũng tuyệt đối không phải may mắn!
Mặc Hoa Hi.. Thật ra nàng rất lợi hại!
Tại sao trước đây phải che giấu thực lực?
Đang trong cuộc chiến nên không kịp nghĩ nhiều, nhưng hắn cũng sẽ không để cho bị bại trên đài bởi Mặc Hoa Hi!
Vì vậy tiếp theo Long Càn Ngọc đánh liên tiếp mấy chục kiếm, đại khai đại hợp, khiến cho nàng liều mạng với mình!
Trên lưỡi kiếm, linh lực mơ hồ chuyển động, như hình ảnh còn sót lại, ánh mắt của mọi người vẫn còn nhìn theo bóng dáng, nhưng kiếm đã sớm biến ảo số chiêu ba bốn lần!
Mỗi một chiêu Hoa Hi đều đỡ được.
Vừa rồi chọn Lục Giáp Phù, nên đã lường trước được thế này, tấn công của Long Càn Ngọc cũng không phải ăn chay, nếu không có Lục Giáp Phù bảo vệ, cho dù nàng có tiếp được chiêu của hắn, cũng không thể đỡ ra, chỉ sợ trong vòng ba chiêu đã bị chấn thương hộc máu.
Nàng luôn cân nhắc chu toàn trong khi làm, không thể đánh mà không nắm chắc trận chiến!
Thoạt nhìn vẻ ngoài, côn gỗ Hoa Hi cầm trong tay rất yếu thế, chỉ có thể gắng gượng ngăn cản, nhưng Thái Tử thế như chẻ tre.
Đáng tiếc, chỉ có Long Càn Ngọc nắm rõ, nha đầu kia đúng là nữ nhân quái lực! Mỗi một chiêu phòng thủ đều chấn động đến suýt nữa hắn đã ném đi Trảm Long Kiếm!
Nhìn không ra, bên trong một cơ thể nhỏ nhắn như nàng, lại ẩn chứa sức mạnh lớn như vậy?
"Đinh"! Va chạm lần này như tiếng kim loại cọ xát vang lên!
Hoa Hi dựa theo Thần Hành Phù nhanh chóng lui về phía sau, hai tay nắm côn gỗ, người hơi khom xuống.
Trên khuôn mặt trắng như tuyết, từng giọt từng giọt mồ hôi rơi xuống dọc theo cằm, trong đôi mắt trong veo nhưng lạnh lùng của nàng dần hiện ra tia sáng không chịu khuất phục.