Mục lục
Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1501: Chín bức tranh thế nào rồi?

Sư phụ Chiêm Thiên lại lần nữa trợn tròn mắt.

Chiêu này của Chiến Hàn Quân được gọi là trò “con báo đổi thái tử”sao, mặc dù có thể đạt được hiệu quả vô cùng kỳ diệu thế nhưng đối với Chiến Quốc Việt mà nói lại là thách thức vô cùng lớn.

Hơi không cẩn thận thì Chiến Quốc Việt sẽ phải vào nhà tù.

Lúc này sư phụ Chiêm Thiên bỗng nhiên hơi lo lắng cho sự an toàn của Chiến Quốc Việt, cũng không biết đứa bé kia còn sống hay không?

Điện Quân Tình.

Monster vừa trở lại Điện Quân Tình thì đi vào phòng của bé Tùng.

Chiến Quốc Việt đang hết sức tập trung vẽ chín bức tranh, nhìn thấy Monster đột nhiên xuất hiện thì đáy mắt Chiến Quốc Việt hiện lên vẻ ngạc nhiên. Đứng dậy trao cho Monster một nụ cười xinh đẹp.

Ngọt ngào kêu: “Bố nuôi”

Monster lộ ra vẻ lạnh lùng, ánh sáng lạnh lẽo trong mắt lướt qua khuôn mặt Chiến Quốc Việt với vẻ tìm tòi nghiên cứu.

“Giống, thức sự rất giống” Monster cảm khái Đứa bé mà gã nhìn thấy ở trên Everest quả thực giống y như đúc với đứa bé ở trước mặt.

Lúc này Monster mới hiểu ra Chiến Hàn Quân có hai đứa con sinh đôi Chỉ cần nghĩ tới chuyện hai anh em nhà họ Chiến có khuôn mặt vô cùng giống nhau nhưng gã lại không có năng lực giải thích ai với ai, trong lòng của gã có vẻ hoảng loạn không thể giải thích được.

Monster chỉ có thể thăm dò thân phận của đối phương.

Gã đi tới trước mặt Chiến Quốc Việt bình Tĩnh nhìn khuôn mặt của Chiến Quốc Việt.

Chiến Quốc Việt bắt chước bé Tùng nhướng mày giống như cười mà không phải cười với lực hấp dẫn vô cùng lộng lẫy.

“Nói cho bố biết có phải con còn có một người anh em sinh đôi hay không?”

Chiến Quốc Việt rất tự hào “Vâng, anh ấy tên Chiến Quốc Việ Sau đó vì loại bỏ vẻ lo lắng của Monster Chiến Quốc Việt còn đặc biệt không thương tiếc gì than thở về bản thân: “Mặc dù Chiến Quốc Việt là anh em sinh đôi với con nhưng mà chúng con không hề giống nhau. Vẻ mặt của anh ấy lúc nào cũng nhăn nhó, không thích nói chuyện cũng không thích cười. Hình như các dây thần kinh trên mặt bị mất cân bằng vậy”

Monster khẽ nhếch khóe môi, đứa trẻ này luôn có cách làm cho tâm trạng của gã trở nên tốt đẹp.

“Nói cho bố biết lần này con tới Everest có thu hoạch quan trọng gì không?”

Chiến Quốc Việt chống tay lên cằm buồn Ñ ¡, bố mẹ con vậy mà chạy tới nhận thân. Bố nuôi bố nói xem sao họ có thể mơ hồ như vậy, rõ ràng Mạt Thế đã hại nhà của con chia năm xẻ bảy tại sao họ không ghét Mạt Thế tà ác chứ?”

Chiến Quốc Việt nói rồi hốc mắt trở nên ướt át: “Con chịu khổ nhiều năm như vậy đều trở nên vô ích rồi”

Đôi mắt sắc u ám của Monster tỉ mỉ nhìn đứa trẻ để đo lường cảm xúc của đứa trẻ có mấy phần thật mấy phần giả.

Gã biết tính cách của bé Tùng có một mặt đơn thuần như ánh nắng thế nhưng gã cũng không quên bé Tùng đã bị Điện Quân Tình bị xâm nhiễm mấy năm, đặc biệt là lúc đi làm nhiệm vụ có một bụng cơ trí làm cho gã không thể không đề phòng.

“Tại sao họ không ép con ở lại?”Monster cho rằng dựa vào tài năng động trời của Chiến Hàn Quân thì sẽ có năng lực giữ con của mình ở lại.

Chiến Quốc Việt vừa nhắc tới chuyện này đã đặc biệt tức giận nói: “Vốn dĩ bố và mẹ con muốn ép con ở lại bên cạnh họ nhưng con không đồng ý, họ còn đeo gông cùm cho con trong một thời gian dài. Bố nuôi bố nhìn này?”

Chiến Quốc Việt vén tay áo lên, trên cổ tay bởi vì đeo gông cùm trong một thời gian dài nên vẫn còn vết sẹo hơi mờ. Bởi vì Chiến Quốc Việt và bé Tùng đeo gông cùm đánh nhau vài lần nên lớp vảy ở trên vết thương kia nhìn rất sâu.

Bên trong đôi mắt chim ưng của Monster lộ ra vẻ nghỉ ngờ, suy nghĩ đây có phải là khổ nhục kế của Chiến Hàn Quân hay không?

Chiến Quốc Việt thả ống tay áo xuống thở dài: “Sau này con nói với bố mẹ rằng bố nuôi đối với con rất tốt, chưa từng có ép.

buộc con làm chuyện mà con không thích nên họ mới từ từ tin con rồi tháo gông cùm cho con”

Monster không cách nào tìm ra sơ hở trong lời nói của Chiến Quốc Việt vì vậy gật đầu nói: “Con làm rất tốt. Đúng rồi, chín bức tranh thế nào rồi?”

Chiến Quốc Việt giơ tám bức tranh lên nói: “Bố nuôi, con đã vẽ được tám bức rồi”

Monster ghép tám bức tranh lại với nhau mới phát hiện thiếu mất một bức ở chính giữa Chiến Quốc Việt lộ ra vẻ khó xử nói: “Mỗi lần con đến hiện trường xem xét đều sẽ gặp.

phải trở ngại cho nên không nhớ kỹ cho lắm”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK