Chương 461:
Lạc Thanh Du tựa mình vào cửa sổ, siết chặt nắm tay.
“Anh Nguyệt, chị ở lại cản anh 1a, em mau chạy đi!”
“Không, em không thể bỏ lại mình chị..”
“Nếu em ở lại đây, chúng ta đều sẽ chết đấy” Lạc Thanh Du nói.
Chiến Anh Nguyệt sắc mặt trắng bệch.
Cuối cùng, vô cùng nghiêm túc dặn dò Lạc Thanh Du: “Chị nhất định phải gắng gượng, đợi em quay lại.”
Chiến Anh Nguyệt nhảy xuống giường, như muốn tông cửa xông ra.
Người đàn ông ánh mắt nhìn như hổ đói nhìn chằm chằm lấy cô: “Muốn chạy trốn, đừng năm mơ” Ống tiêm bay tới, cảm vào sau lưng Chiến Anh Nguyệt.
“Anh hai, em là em gái của anh, lẽ nào ngay cả em anh cũng không buông tha sao?”
‘Sắc mặt của Chiến Anh Nguyệt vô cùng hoảng sợ.
Vừa tới cửa vừa rụt lại.
Lạc Thanh Du đột nhiên sải bước về phía trước, sử dụng cú đá lốc xoáy đá vào cổ người đàn ông.
Người đàn ông bị Lạc Thanh Du chọc tức, xoay người lại tung một cú đấm về phía Lạc Thanh Du.
Chiến Anh Nguyệt nhân cơ hội đó bỏ trốn ra ngoài.
Người đàn ông muốn mau chóng giải quyết Lạc Thanh Du, nhưng Lạc Thanh Du cứ khư khư bám lấy anh ta không buôn, sau cú đá lốc xoáy đó, Lạc Thanh Du bị anh ta đấm một cú ngã xuống đất.
Cũng may kiếp trước cô thân thủ nhanh nhẹn, ham mê học Taekwondo, lại rất thích thi thố kỹ thuật cùng Chiến Hàn Quân. Trong thời khắc quan trọng, cô còn có thể duy trì trạng thái lâm nguy không loạn.
Sau khi rơi xuống đất liền lập tức trở mình bật dậy, hốc mũi có chút máu chảy ra. Cả người đều cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Tức giận nhìn người đàn ông đó, hai mắt hơi ửng đỏ, nước mắt ròng ròng: “Chiến Hàn Quân, dù sao hôm nay tôi cũng không thoát được khỏi nanh vuốt của anh, tôi muốn nghe lời thật lòng của anh, rốt cuộc anh có từng yêu Nghiêm Linh Trang không?”
“Không?
“Ha ha…” Lạc Thanh Du đau lòng mà khóc: “Được, tôi biết rồi. Cuối cùng tôi cũng nhìn rõ bộ mặt thật của anh”
“Còn một vấn đề nữa, tôi muốn biết, có.
phải vì Nghiêm Linh Trang biết bí mật của cánh cửa hình nấm, cho nên anh mới cố ý bày ra một vụ tai nạn xe, cốt yếu là muốn lấy mạng cô ấy?”
“Anh đối xử với cô ấy tốt thật đấy” Lạc Thanh Du nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi: “Hôm nay để tôi cùng anh quyết một trận cuối cùng”
Lạc Thanh Du siết chặt tay thành quyền, giống như một con báo điên, đánh một cú làm vỡ tung cửa kính.
Tay bị thủy tinh cào xước, máu me đầm đìa.
Nhưng cô không hề cảm thấy đau đớn, cô cầm chắc một khối thủy tinh sắc nhọn rồi lao về phía người đàn ông, mảnh kính cắt rách phần áo trước ngực anh ta, Lạc Thanh Du căm hận trừng anh ta “Để tôi dẫn anh cùng xuống địa ngục vậy”
Dùng lực đẩy tới, mảnh kính quẹt thương một đường trên áo, để lộ phần ngực của anh.
Trên đó có một vết bớt hình con bướm đen…
Lạc Thanh Du trợn to hai mắt kinh ngạc: “Anh không phải Chiến Hàn Quân?”
Lúc này, tất cả dũng khí của cô đều tiêu tan.đừng chơi dơ nữa
Cô trở nên vô cùng sợ hãi…
“Anh không phải..” Cô nói một cách sững SỜ.
Trong đầu Lạc Thanh Du, khuôn mặt tuấn mỹ như đúc của Chiến Hàn Quân hiện ra.
Giọng anh gọi cô một cách trìu mến Anh ôm cô vào lòng, động tác vô cùng ôn nhu dịu dàng lại có phần lưu luyến.
Dường như cô đã hiểu được một chút, hiểu được khoảng thời gian tuyệt vời mà cô đã bỏ lỡ như thế nào.
Bỏ lỡ một người đàn ông tốt đẹp như thế!
Anh Quân!
Cô đột nhiên cảm thấy sợ hãi, bởi vì cô còn chưa nhận lại anh, bọn họ lại sắp xa nhau một lần nữa sao?
Đừng.
Dưới lầu truyền đến tiếng bước chân vội vãt Người đàn ông nhân lúc Lạc Thanh Du còn đang thất thần bất ngờ đẩy cô về phía trước, thì nghe thấy tiếng va đập rất lớn…
Tiếng bước chân vội vã dồn dập trên cầu thang, rồi hốt hoảng chạy ra ngoài Biệt thự Hương Đỉnh