Mục lục
Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1852: Bụng dạ khó lường

Ngày mười chín tháng chín đã đến đúng như dự kiến.

Buổi tối ngày hôm trước, Nghiêm Linh Trang đã quá hưng phấn đến mức không thể ngủ được nhưng khi gần đến sáng, cô lại ngủ rất say sưa.

Mẹ Nghiêm dịu dàng gọi cô dậy, “Linh Trang à, mau dậy đi con.”

Nghiêm Linh Trang tỉnh dậy với đôi mắt vẫn còn vẻ ngái ngủ, sau khi đánh răng rửa mặt xong, chị cả Nghiêm Tranh Ngọc cầm trên tay một chiếc váy cưới trắng tinh khôi phiên bản cao cấp có giới hạn và bước vào: “Em gái à, chuyên gia trang điểm đã đợi sẵn ở ngoài cửa rồi. Em mặc váy cưới vào trước đi.”

Nghiêm Linh Trang vẫn còn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, cô giống như một con rối mà mặc kệ cho mọi người chuẩn bị và sửa soạn giúp mình Chiếc váy cưới màu trắng có tà váy kéo dài trên thảm đỏ. Ở trước ngực váy được đính rất nhiều những viên kim cương sáng lấp lánh Váy được thiết kế bó ở phần ngực và xòe ở bên dưới, chạm khắc những hoa văn trong suốt, phần eo được thắt chặt và chân váy đuôi cá lãng mạn xòe ra đã ôm trọn cơ thể với những đường cong xinh đẹp của Linh Trang một cách vô cùng tinh tế.

“Wow, thật đúng là một chiếc váy cưới xinh đẹp và nó có làn váy dài quá” Chiến Anh Nguyệt hâm mộ mà thốt lên. Sau đó, cô ấy nhận ra được một vấn đề: “Thế này thì cần phải có bao nhiêu người mới có thể cầm được hết làn váy dài này chứ?”

Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, Chiến Anh Nguyệt hướng về phía ngoài cửa mà hét lớn: “Nhóm phù dâu nhí có thể vào đây được rồi”

Sau đó lập tức nhìn thấy bọn trẻ nhà họ Chiến, Chiến Quốc Việt và Lạc Thanh Tùng mặc một bộ vest đen, còn các cô bé thì mặc váy lụa màu trắng. Chúng đang bước vào một cách rất lộng lây và có trật tự.

Chiến Anh Nguyệt giao nhiệm vụ cho bọn chúng: “Quốc Việt, Thanh Tùng, Thanh An, em mười ba, chờ một lúc nữa bốn người các cháu sẽ bê áo cưới cho mẹ. Những đứa trẻ khác thì hãy dùng bản lĩnh thật sự của mình để ngăn bố của các cháu lại ở bên ngoài cửa nhé”

Những đứa trẻ đồng thanh phản đối: ‘Dạ?

Tại sao lại muốn ngăn cản bố bọn cháu ở bên ngoài cửa ạ?”

Chiến Anh Nguyệt nói với vẻ xấu xa: “Vì mẹ của các cháu muốn kiểm tra bố các cháu cho nên các cháu không thể phản bội mẹ của mình nhé.”

Chiến Quốc Việt nói: “Đừng nghe cô ấy nói. Cô ấy chỉ là đang muốn lấy thật nhiều phong bao lì xì từ bố của chúng ta mà thôi.”

Những đứa trẻ không chịu làm theo.

Chiến Anh Nguyệt vỗ vào trán một cái: “Làm sao mà cô có thể nói rõ ràng cho các cháu biết được đây? Đây là phong tục kết hôn, càng ồn ào náo nhiệt thì càng vui mừng hạnh phúc”

Lúc này, Nghiêm Linh Trang đang ngồi trước bàn trang điểm, chuyên gia trang điểm Peter đang trang điểm cho cô.

Peter hỏi Nghiêm Linh Trang: “Cô muốn trang điểm theo phong cách nào? Kiểu tiên nữ? Kiểu con gái nhà giàu? Hay là kiểu truyền thống mà quyến rũ?”

Nghiêm Linh Trang ngượng ngùng cười thật tươi: “Ông thấy kiếu nào mà tôi xinh đẹp nhất thì cứ trang điểm cho tôi theo phong cách đó là được.”

Peter búng tay một cái: “Được thôi.”

Cuối cùng, ông ấy đã làm kiểu tóc như tiên nữ cho Nghiêm Linh Trang. Với phần tóc mái được uốn cong và kết hợp với vòng hoa kim cương làm từ năm triệu hai trăm ba mươi ba nghìn bốn mươi tư viên kim cương lấp lánh, Nghiêm Linh Trang đẹp giống như một tiên nữ xinh đẹp thoát tục và không dính bụi trần.

“Thật là quá xinh đẹp” Chiến Anh Nguyệt khen không dứt miệng: “Rốt cuộc thì em cũng biết tại sao anh trai của em lại có thể yêu chị chỉ bằng một cái liếc nhìn rồi. Đúng là uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời. Chị Linh Trang à, bởi vì chị thật sự quá xinh đẹp”

Nghiêm Linh Trang nói: “Em đang nói linh tinh gì thế. Anh trai của em cũng không phải là một kẻ phong lưu đa tình trông mặt mà bắt hình dong đâu”

Nghiêm Linh Trang sẽ không bao giờ quên khoảng thời gian cô bị bệnh và trở nên gầy yếu. Lúc đó, trông cô như một ma nữ vậy nhưng Chiến Hàn Quân vẫn coi cô như châu báu và cũng là bởi vì cảm động trước tình yêu nồng nàn và sâu nặng của anh mà Nghiêm Linh Trang mới có thể lần nữa lấy lại sự tự tin và khỏi bệnh trầm cảm.

Đang đứng ở bên cạnh Nghiêm Linh Trang, Chiến Quốc Việt trừng mắt nhìn Chiến Anh Nguyệt với vẻ đầy giận dữ khi nghe thấy cô ấy làm giảm nhân phẩm của người bố mà cậu ngưỡng mộ nhất: “Bố cháu nói răng ông ấy yêu mẹ cháu là bởi vì mẹ có thể cho một người bị bệnh tự kỷ như ông ấy có thể thấy được một thế giới đầy màu sắc sặc sỡ này”

Cách đây một thời gian, khi Nghiêm Linh Trang bị ốm nặng, Chiến Hàn Quân, Lạc Thanh Tùng và Lạc Thanh An đã tổ chức một buổi sinh nhật mười lăm và trôi qua một cách yên lặng.

Chiều cao của đứa trẻ đang phát triển một cách tự nhiên và âm thầm. Bây giờ Chiến Quốc Việt đã cao đến một mét tám, lại cộng thêm khí chất thanh cao và lạnh lùng của mình, khi đứng bên cạnh Nghiêm Linh Trang vẫn còn rất xinh đẹp trẻ tuổi thì hai người họ khiến cho người ta có cảm giác giống như chị em vậy.

Đó là một hình ảnh đẹp và vui mắt.

Chiến Anh Nguyệt nói: “Tại sao cháu lại phải nói sâu sắc như vậy? Bố của cháu có thể nhìn thấy đầy màu sắc sặc sỡ trên người mẹ của cháu, đó là cũng bởi vì mẹ cháu rất xinh đẹp. Anh ấy chính là người có bụng dạ khó lường, nhưng mà cô thấy cháu còn bụng dạ khó lường hơn cả bố cháu nữa đấy. Trong tương lai không biết cô bé nào sẽ bị cháu bắt nạt đây. “

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK