Đối với Thái Thượng Đại Trưởng Lão, Mặc Nguyệt đã mất đi lòng tin. Đến Liễu Nham làm việc bên cạnh nàng lâu như vậy nàng còn không tin tưởng, huống hồ là một Thái Thượng Trưởng Lão mới gặp đã ra tay làm tổn thương Mặc Kinh Phong, còn ỷ lớn hiếp nhỏ ?
Với Phượng Thiên Tông, Mặc Nguyệt hoàn toàn chưa đặt hết lòng tin vào, nàng nguyện ý bỏ ra bao nhiêu công sức để cứu Phượng Thiên Tử Mạc, bởi chính hắn cho nàng một cảm giác an toàn có thể dựa dẫm và vô điều kiện tin tưởng. Nhưng chỉ có một mình Phượng Thiên Tử Mạc mà thôi. Nếu Phượng Thiên Tông muốn nàng hoàn toàn tin tưởng thì khi nàng giao Mặc Kinh Phong vào tay bọn họ, họ phải cho nàng một cảm giác Mặc Kinh Phong sẽ an toàn và mặc kệ bọn họ làm gì, Mặc Kinh Phong không thể tổn hại một sợi lông nào.
Mà Thái Thượng Đại Trưởng Lão lại khiến nàng không được an tâm như vậy, chỉ đơn giản bằng một hành động làm hắn bị thương !
Mặc Nguyệt thấy uy áp không dừng, chính nàng cũng sắp đứng không nổi liền lập tức điều động Vô Diệm Tâm Liên.
Chỉ trong nháy mắt căn phòng đã biến thành một biển lửa, lấy Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong làm trung tâm liền biến thành một lốc xoáy lửa khổng lồ, nhiệt độ nóng cháy da bỏng thịt.
Phanh !
Ầm ầm ầm !
Căn phòng bị áp lực lửa nổ nát bét, mảnh vụn văng tứ phía, bụi đất mịt mù, vang lên một tiếng động lớn, chấn động tứ phía. Bốn Thái Thượng Trưởng Lão tung người nhảy lên, tránh thoát khỏi ngọn lửa. Thái Thượng Tam Trưởng Lão, chính là lão bà bà duy nhất trong bốn Thái Thượng Trưởng Lão cong lên ánh mắt, tán thưởng nói :
-" Nha đầu thật mạnh mẽ, nhưng...."
Dường như lửa chỉ nhắm vào Thái Thượng Đại Trưởng Lão !
Hai Thái Thượng Trưởng Lão còn lại sao không nhìn ra, lập tức cười khổ, hình như nha đầu này muốn nướng chín lão Đại, trả thù cho một búng máu kia của Mặc Kinh Phong.
Ngọn lửa hoá thành một cự long khổng lồ, cự long ngửa đầu gầm lên một tiếng kinh thiên động địa sau đó lao tới chỗ Thái Thượng Đại Trưởng Lão.
Thái Thượng Đại Trưởng Lão y phục trắng phiêu phiêu trong gió, như một lão tiên nhân giáng trần, xung quang toả ra hào quang. Lão nhếch môi, bàn tay vung lên bổ một chưởng lên cự long, làm nó nổ bùm, lửa bay tứ phía, nhưng kì lạ là những ngọn lửa không hề biến mất mà tụ lại xoay quanh Thái Thượng Đại Trưởng Lão, che đi tầm mắt của lão. Lão nhíu mày, vuốt vuốt bộ râu trắng, hoàn toàn không có chút cảnh giác, chỉ xem như đây là một trò hề, một trò đùa nhảm nhí của lũ tiểu hài tử.
Lão cho rằng, Mặc Nguyệt tuy là thiên tài nhưng thực lực nàng lại quá yếu, lão chỉ cần một ngón tay là có thể bóp chết nàng, huống hồ nhìn nàng thanh cao lạnh nhạt, chắc cũng chẳng có ám chiêu gì. Thái Thượng Đại Trưởng Lão cũng chẳng có ý muốn làm nàng bị thương, thứ nhất bởi vì nàng chảy dòng máu của Phượng Thiên Tử Mạc, thứ hai nàng là người Phượng Thiên Tông, lão sẽ không làm nàng thật sự bị thương.
Nhưng hiển nhiên nhiên Thái Thượng Đại Trưởng Lão đã đánh giá quá thấp Mặc Nguyệt ! Thoạt nhìn nàng đúng là không phải dạng người sẽ sài ám chiêu gì, nhưng đó là nếu như ngươi không chạm vào nghịch lân của nàng, cũng chính là Mặc Kinh Phong. Nhưng Thái Thượng Đại Trưởng Lão lại làm hắn bị thương, vậy thì mọi chuyện lại không giống nhau rồi. Không những sẽ sài ám chiêu, Mặc Nguyệt ra tay càng thêm độc ác tàn nhẫn !
Hàng vạn kim châm đột nhiên từ tứ phía bắn tới, Thái Thượng Đại Trưởng Lão có tiên khí hộ thể, thực lực không tầm thường, hiển nhiên có thể chặn được mấy cái tiểu châm của Mặc Nguyệt. Nhưng nếu trên đầu mỗi tiểu châm của Mặc Nguyệt tẩm kịch độc thì tình hình lại chuyển biến sang một chiều hướng xấu hơn.
Lúc Phượng Thiên lão gia tử chạy tới thì đập vào mắt chính là một màn Mặc Nguyệt sử dụng dị hoả vây chặt Thái Thượng Đại Trưởng Lão doạ ông tóc cũng muốn theo gió bay hết. Ba vị Thái Thượng Trưởng Lão khác lại cùng Mặc Kinh Phong ở bên ngoài vừa cười vừa xem kịch vui, hoàn toàn không có ý định ngăn cản.
Làm ơn có ai nói cho ông biết chuyện gì đang xảy ra hay không !
_________________________
Hàng vạn kim độc điên cuồng bay tới, tiên khí hộ thể của Thái Thượng Đại Trưởng Lão rất nhanh bị hoà tan, mặt lão bắt đầu có chút thay đổi.
Mặc Nguyệt là y sư, cũng là Luyện Đan Sư, một chút kịch độc này đương nhiên là luôn mang theo bên người.
Mà hiển nhiên Thái Thượng Đại Trưởng Lão không ngờ nàng sẽ là một độc sư, mang theo kịch độc bên người.
Lúc Thái Thượng Đại Trưởng Lão định dùng gió thổi bay dị hoả, một tiểu kim châm chỉ nhỏ và mỏng manh như sợi tóc bay đến, Thái Thượng Đại Trưởng Lão không kịp phản ứng, tiểu kim châm mang theo độc tố cực độc sượt qua mang tai lão. Thái Thượng Đại Trưởng Lão điếng người, một cơn đau thấu xương liền ập thẳng vào đầu lão.
-" A !"
Thái Thượng Đại Trưởng Lão ôm đầu, đứng không vững trên không trung liền lập tức rơi xuống.
Phanh !
Lúc Phượng Thiên lão gia tử, Mặc Kinh Phong và ba Thái Thượng Trưởng Lão chạy tới, chỗ đó chỉ lõm vào một cái hố sâu, mà ở bên trong cái hố sâi đó Mặc Nguyệt đang nắm một thanh kiếm Băng lạnh ngắt đặt lên cổ Thái Thượng Đại Trưởng Lão. Ánh mắt nàng nhìn Thái Thượng Đại Trưởng Lão hệt như nhìn người chết !
Danh Sách Chương: