Vân Nhược Vũ nghe xong lời nói của nàng ta thật sự không nhịn nổi nữa, nhíu mi đẹp, nói.
Lời nàng như đưa cả đại điện vào một sự im lặng đến lạ thường, Lăng Quân Dao bị phỉ báng như kỹ nữ không khỏi dựng ngược lông lên, bàn tay run rẩy không nhịn được chỉ thẳng vào mặt nàng, mắng lớn :
-" Ngươi....cái đồ không có giáo dưỡng ! Cả nhà ngươi đều không có giáo dưỡng !"
-" Một người có giáo dưỡng sẽ không chỉ vào mặt công chúa nước khác mà mắng như thế, ta lại thấy ngươi so với đàn bà đanh đá thật giống hơn."
Mặc Nguyệt ánh mắt lạnh lẽo quét qua Lăng Quân Dao, môi cong lên một độ cong hoàn mỹ, nhìn gương mặt nàng xinh đẹp giờ càng thêm câu hồn đoạt phách.
-" Đây là đạo đãi khách của Đế Nguyệt Quốc ?"
Cổ Vô Song nhẹ nhàng đặt ly trà xuống bàn, mày đẹp nhíu lại, cao ngạo liếc về phía Vân Nhược Vũ. Cổ Lạc Tư cũng lười biếng ngồi một bên, ánh mắt tà tứ :
-" Cho dù nàng là công chúa, nhưng cũng chỉ là nghĩa nữ của hoàng thượng, sao có thể mắng công chúa chân chính là kỹ nữ ? Thật sự là không có giáo dưỡng..."
Cổ Lạc Tư làm bộ thở dài đáng tiếc.
-" Vậy ý thái tử là....các dạy dỗ của Vân Trang Tông chúng ta có vấn đề sao ?"
Ba chữ Vân Trang Tông đánh mạnh vào trong lòng tất cả mọi người.
Đúng rồi, cho dù bây giờ Vân Nhược Vũ là nghĩa nữ của hoàng thượng, nhưng không thể quên đi thân phận chân chính của nàng.
Nữ nhi của tông chủ Vân Trang Tông, Vân tông chủ !
Nếu nói Vân Nhược Vũ không có giáo dưỡng, chẳng phải chính là đánh một cái tát thật vang vào mặt Vân tông chủ ? Phải biết tông chủ Vân Trang Tông chính là cường giả Kim Đan trung kỳ, quét mắt nhìn khắp Đông đại lục tuyệt không có kẻ nào có thể trở thành đối thủ của Vân tông chủ. Vả lại Vân Nhược Vũ dẫu gì cũng là tiểu thư chi chính của một đại tông phái, giáo dưỡng sao có thể kém một công chúa hoàng thất, huống hồ thân phạn của nàng vốn đã cao quý hơn công chúa hoàng thất....
Lăng Quân Dao, Cổ Vô Song, Cổ Lạc Tư mặt mày khó coi như ăn phải ruồi bọ, Lệnh Hồ Tuyết Nhu thân thể nhẹ run rẩy, lùi về phía sau. Việc xúc phạn đến giáo dưỡng của tiểu thư Vân Trang Tông mà truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của môn phái, nếu mà bị Vân Trang Tông ghi thù, chẳng phải bọn họ gặp hoạ rồi sao ?
Huống chi vừa nãy Lăng Quân Dao vừa mới mắng cả nhà Vân Nhược Vũ là không có giáo dưỡng, chẳng phải mắng luôn cả Vân tông chủ ?
Mặc Nguyệt cười cười, đá trúng thiết bản, tự làm tự chịu !
Cho dù Vân Nhược Vũ chỉ là một tiểu thư không được Vân Trang Tông quan tâm nhưng vẫn không thể thay đổi việc nàng là tiểu thư Vân Trang Tông.
Lăng Quân Dao thân thể kịch liệt run rẩy, nàng ta vừa nhục mạ cả nhà Vân Nhược Vũ chính là chọc đến Vân Trang Tông, để phụ hoàng nàng ta biết được, kết cục tuyệt đối không tốt, thậm chí có thể lột da nàng ta.
Bỗng trọng đầu nàng ta loé lên một tia sáng, nhưng lập tức tắt ngúm.
Thế lực duy nhất có thể chống lại Vân Trang Tông là Đan Y Tông, nhưng Đan Y Tông căn bản là không hỏi thế sự, sẽ vì một nàng công chúa nho nhỏ như nàng ta mà đối đầu với Vân Trang Tông ư ?
Câu trả lời chính là....không !!!
Lăng Quân Dao triệt để suy sụp.
Cổ Lạc Tư biết hôm nay hoà thân không thành còn sợ sẽ chọc trúng Vân Trang Tông liền tức thời đứng dậy chắp tay hành lễ :
-" Hôm nay là chúng ta đường đột, hi vọng hoàng thượng không trách tội, Vô Song, chúng ta đi !"
Sau đó không chờ Thiên Huyết Tô kịp nói lời nào đã mặt mày xám xịt, phất tay áo rời đi không chần chờ, Thiên Huyết Tô chỉ đành phẩy phẩy tay :
-" Vậy không tiễn !"
-" Ca !"
Cổ Vô Song còn muốn nói cái gì đó, nhưng nhận được ánh mắt như dao găm của Cổ Lạc Tư, chỉ đành ủy khuất đi theo. Lăng Quân Dao và Lệnh Hồ Tuyết Nhu hơi hành lễ, không nói lời nào nhanh chóng cong đuôi chạy đi, chỉ sợ mình sẽ đắc tội với Vân Trang Tông.
Nhìn một đám nối đuôi nhau bỏ đi, Mặc Nguyệt có xúc động muốn cười. Đây đúng là vở hài kịch nhảm nhí nhất mà nàng xem. Không những không có lợi ích mà suýt chút đắc tội với đại thế lực, vừa ngu xuẩn vừa đáng thương, thật khiến người ta buồn cười.
Dù sao bây giờ nàng chỉ cần đợi tới ba ngày sau tổ chức hội đấu giá đan dược, sau đó sẽ là thời khắc nàng diệt Mặc gia.
Như Mộng tiến đến bên cạnh, thì thầm vào tai nàng :
-" Tiểu thư, những nữ nhân đó đã rời đi, đồng thời phế luôn Thiên Dạ."
Nàng nhẹ nhàng gật đầu, những nữ nhân đó trong miệng Như Mộng chính là những nữ nhân nàng đã tặng cho Thiên Dạ, nàng cũng không hề có ý định đưa họ lên giường Thiên Dạ, mục tiêu chính là phải phế đi công cụ nối dõi tông đường của y, để cho y biết, thế nào là đau khổ.
Danh Sách Chương: